Bài thơ mây với nước văn như cương năm 2024

Sống mà chỉ thấy chữ cương Khác chi vùi dập chữ thương nơi nào. Trời cao vút mấy tầng sao Vẫn ngại mưa rào có bóng mây đen.

Nhu thì biến dữ thành hiền Mây đen mưa xuống cho yên đất trời Nhu cương hai nết con người Sao cho nhuần nhuyễn thì đời mới yên!

Nằm ngoài bộ râu, hay ánh mắt mà bức ảnh vừa được trao giải nhất [10/2015] về nhà giáo Văn Như Cương, tôi xin tô điểm thêm về nguồn mạch trong sáng nơi trái tim ông, đó là một tấm lòng. Tấm lòng vì nuôi dạy con người. Tấm lòng yêu thương đồng loại. Đúng như thầy Văn Như Cương đã từng muốn học trò của mình trước hết hãy là người tử tế. Nghĩa là người có tấm lòng. Và, như bài hát kia của Trịnh Công Sơn đã từng cất lên: “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng. Để làm gì em có biết không. Để gió cuốn đi... Ôi trái tim đang bay theo thời gian...”. Tôi và mọi người ngưỡng mộ ông vì điều đó. Trước đây Thầy có xây dựng một ngôi nhà đơn sơ giữa một vườn đẹp trên khu công nghệ cao Hoà Lạc để mời bạn bầu lên chơi, nhưng sau đó bị giải toả. Trong lần các bạn FPT thu dọn trên khu đất ấy đã tình cờ tìm thấy một bài thơ Đương Luật của thầy viết năm 2001 và chia sẻ lên FB ngày 26/12/2014.

ĐƯỢC BAO NHIÊU? [Hoạ bài "Về hưu" của Thầy Văn Như Cương]

Về hưu vẫn được các em chiều

Mang rượu đến mời mấy chén yêu

Râu bạc thế gian còn muốn đọ

Trán cao thiên hạ khó đòi theo

Nhân tình thơ phú gieo vần khó

Thế sự luận bàn thả hạt tiêu

Sách Toán gánh đời đâu dễ bỏ

Trên đời như thế được bao nhiêu?

Lần chạm cốc cuối cùng với Thầy [cốc của Thầy là nước lọc]

2. Với bài thơ "Mừng thọ bác Phi"

Sáng ngày 4/6/2014, GS. Nguyễn Khắc Phi [nguyên Tổng biên tập NXBGD VN] điện thoại cho em báo 2 tin:

  1. Chiều 21/6/2014 có cuộc ra mắt cuốn sách khoảng 300 trang mà trong đó một nửa nội dung của thầy còn nửa kia là các đống nghiệp, bạn bè, học trò viết về thầy - cuốn sách kỷ niệm mốc 80 của cuộc đời.
  1. Thầy Văn Như Cương có tặng thầy một bài thơ Đường luật và thầy đã hoạ lại. Thầy bảo em đọc xem thế nào và có hoạ được không?

Tối hôm ấy, em đã viết bài hoạ lại và cả 3 bài thơ đã kịp đưa vào cuốn sách về Thầy Nguyễn Khắc Phi:

MỪNG THỌ BÁC PHI

Tám chục rồi ư, hả Bác Phi?

Già mà khỏe rứa, nỏ ai bì.

Văn chương chữ nghĩa mô vô đó

Thơ phú vần vè có kém chi.

Chuyện trạng tào lao nghe miệng nớ

Bóng bàn vung vẩy biết tay ni.

Cuộc đời sướng thế mong chi nữa

Thủng thẳng vui đùa đợi lúc…đi!

VĂN NHƯ CƯƠNG

HỌA THƠ MỪNG THỌ CỦA VĂN NHƯ CƯƠNG

Mấy người hiểu đúng cái tên “Phi” [1]

Đa dạng chân dung, hiếm kẻ bì [2].

Mải miết sách đèn thừa sức trụ

Say sưa văn thể đủ tiền chi.

Đừng phê “nghé cụ” húc rào dậu

Chớ tưởng “bô già” đội mũ ni!

“Tri túc”,“Tri nhàn”, xin “phấn đấu”

Bao giờ Trời triệu, mỗ…”bay” đi!

NGUYỄN KHẮC PHI

Chú thích:

[1] Tên tôi chữ Hán viết là 披[nghĩa là “mở”, như trong“phi lộ”], gặp bất cứ người Trung Quốc nào tôi cũng nói ngay: “Tên tôi không phảilà “Phi” trong “phi cơ”, cũng không phải là “Phi” trong “phi pháp” mà là “Phi”trong “phi lộ”, nhưng chẳng hiểu sao, chỉ chốc lát họ đã gọi nhầm tên tôi là 飛 [nghĩa là “bay”] hay 非 [nghĩa là “không phải”]. Cả 5 anhem trai tôi [Viện, Chuyết, Dương, Phi, Phê], lần lượt chữ Hán viết là 援, 拙 ,揚, 披, 批, tất cả đều thuộc bộ “tay gẩy”.

[2]Chỉ một tháng sau khi tôi về NXB Giáo dục Việt Nam, anh Hoàng Đạo Tùng, Trưởngphòng Tổ chức, Bí thư Đảng ủy cơ quan đã nhận xét dí dỏm về tôi, không biếtchính xác đến mức nào: “Ông là một khối “thống nhất các mặt đối lập”: con cụThượng mà tính bình dân, người lèo khoèo mà dai sức, tính bốc đồng trong nóinăng mà thận trọng trong chữ nghĩa, vừa có cái bay bổng, phóng khoáng của làngVăn, lại có sự chặt chẽ, chính xác của dân Toán".

MỪNG THẦY PHI 80 TUỔI

[Hoạ thơ Thầy Văn Như Cương]

Đa tài xin bái phục Thầy Phi

Đựng hết càn khôn phải mấy bì

Âm nhạc: say ca đâu sợ hả?

Bóng bàn: quyết đấu có hèn chi!

Thơ Đường bao bác kinh “anh” nớ!

Tiếng Hán mấy người đọ “cụ” ni?

Lên tuổi tám mươi còn khoẻ rứa

Hai mươi năm nữa cũng chưa đi!

LÊ THỐNG NHẤT

3. Bài thơ "Mừng Thầy khỏi bệnh"

Đầu tháng 2 năm 2015 nghe tin các bác sỹ kiểm tra sức khoẻ cho Thầy và khối u đã biến mất. Mọi người đều mừng và chúc mừng. Ngày 4/2/2015 em đã làm bài thơ Đường luật tặng Thầy [cũng mời Thầy hoạ] và Thầy lập tức đã hoạ lại. Thầy đăng cả 2 bài xướng hoạ lên FB:

Bài thơ "Viếng Thầy" sẽ không còn được Thầy hoạ lại

Tấm ảnh cuối cùng em chụp với Thầy như muốn níu Thầy ở lại...

Bây giờ bài thơ này em viết viếng Thầy...sẽ không còn được Thầy hoạ lại nữa! Thôi...biết sao Thầy ơi! Em sẽ mời mọi người hoạ lại như những nén hương thắp lên nhớ tới Thầy!

Chủ Đề