Nếu biết trăm năm là hữu hạn nghị luận

Nếu biết trăm năm là hữu hạn là tài liệu đọc hiểu văn bản do VnDoc biên soạn bám sát chương trình Ngữ Văn 12 giúp các em học sinh có thêm tài liệu ôn tập phần đọc hiểu trong cấu trúc đề thi học kì, đề thi THPT Quốc gia.

Đọc hiểu Nếu biết trăm năm là hữu hạn

  • Đề đọc hiểu văn bản
  • Đáp án đọc hiểu văn bản Nếu biết trăm năm là hữu hạn

Đề đọc hiểu lớp 12 bao gồm phần đề bài bám vào cấu trúc đề thi THPT Quốc Gia để các em luyện tập và đạt điểm cao trong bài thi cũng như phần gợi ý đáp án giúp các em có thể so sánh với đáp án của mình và biết lỗi để sửa sai.

Để tham khảo thêm nhiều đề thi và tài liệu học tập hay khác, trao đổi với thầy cô và giáo viên, mời các bạn tham gia nhóm: Tài liệu học tập lớp 12.

Bản quyền tài liệu thuộc về VnDoc.com
Nghiêm cấm sao chép nhằm mục đích thương mại

Đề đọc hiểu văn bản

Đọc đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi:

“Bạn có thể không thông minh bẩm sinh nhưng bạn luôn chuyên cần và vượt qua bản thân từng ngày một. Bạn có thể không hát hay nhưng bạn là người không bao giờ trễ hẹn. Bạn không là người giỏi thể thao nhưng bạn có nụ cười ấm áp. Bạn không có gương mặt xinh đẹp nhưng bạn rất giỏi thắt cà vạt cho ba và nấu ăn rất ngon. Chắc chắn, mỗi một người trong chúng ta đều được sinh ra với những giá trị có sẵn. Và chính bạn, hơn ai hết, trước ai hết, phải biết mình, phải nhận ra những giá trị đó.”

(Trích Nếu biết trăm năm là hữu hạn... - Phạm Lữ Ân)

Câu 1 (0,5 điểm): Xác định phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn trích.

Câu 2 (0,5 điểm): Xác định câu văn nêu khái quát chủ đề của đoạn.

Câu 3 (1,0 điểm): Chỉ ra biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong 4 câu đầu của văn bản và nêu tác dụng.

Câu 4 (1,0 điểm): Cho mọi người biết giá trị riêng (thế mạnh riêng) của bản thân bạn. Trả lời trong khoảng từ 3 - 4 câu.

Đáp án đọc hiểu văn bản Nếu biết trăm năm là hữu hạn

Câu 1 (0,5 điểm):

Phương thức biểu đạt chính của văn bản: nghị luận.

Câu 2 (0,5 điểm):

Câu văn khái quát chủ đề của văn bản: Chắc chắn, mỗi một người trong chúng ta đều được sinh ra với những giá trị có sẵn.

Câu 3 (1,0 điểm):

Biện pháp nghệ thuật: điệp cấu trúc câu “bạn…nhưng” để nhấn mạnh những đặc điểm riêng của mỗi người. Chính đặc điểm đó tạo nên giá trị riêng của bản thân. Đồng thời đó như một lời khuyên con người hãy chấp nhận bản thân mình, biết được thế mạnh của bản thân và tự hào về bản thân.

Câu 4 (1,0 điểm):

Mỗi học sinh tự nhận xét những đặc điểm, giá trị riêng, những thế mạnh của bản thân.

----------------------------

Trên đây VnDoc đã giới thiệu tới các em Nếu biết trăm năm là hữu hạn. Để có kết quả cao hơn trong học tập, VnDoc xin giới thiệu tới các em học sinh tài liệu Để học tốt Địa lý 12, Giải Toán 12 nâng cao, Tiếng Anh lớp 12 mớimà VnDoc tổng hợp và đăng tải.

Chúc các em học tập thật tốt.

Nếu bạn là một người thích sách, thích đọc và là một người thích chiêm nghiệm về cuộc sống thì chắc hẳn, bạn sẽ không bao giờ có thể bỏ qua được cuốn sách “Nếu biết trăm năm là hữu hạn” của tác giả Phạm Lữ Ân. Từng câu, từng chữ trong cuốn sách này như những giọt nước thanh mát nhẹ trôi qua, rửa đi những vết bụi, những âu lo và băn khoăn đang vương lại trong lòng ta.

“Nếu biết trăm năm là hữu hạn” là tập truyện ngắn gồm 44 bài viết nhỏ được viết dựa trên những trải nghiệm, suy nghĩ và nhận định riêng của tác giả về cuộc sống thật. Cuốn sách đã trở nên nổi tiếng bởi những lời lẽ “vô cùng thật” của nó, trở thành cuốn sách Best Seller 2012 – 2015, được tái bản 20 lần – cả bìa cứng và mềm – và chưa có dấu hiệu “trở nên lỗi thời”. Đặc biệt, Phạm Lữ Ân không phải là bút danh của một người mà là bút danh của cả hai vợ chồng Đặng Nguyễn Đông Vy – Phạm Công Luận. Điều này khiến người đọc một phần vừa bất ngờ, một phần lại thỏa mãn bởi chính nhờ vậy, những ngôn từ của cuốn sách không chỉ dừng ở một góc nhìn mà còn ở hai góc nhìn, ở hai trải nghiệm và con người khác nhau.

Nếu biết trăm năm là hữu hạn nghị luận

Cuốn sách là sự kết hợp hài hòa, dung dị của ngôn từ và trải nghiệm thực tế để đưa người đọc đến nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau và chân thật nhất. Chỉ bằng những câu từ ấy, tựa hồ như lời bộc bạch, lời tâm sự của tác giả, nó đã đưa người đọc trở về những khoảng thời gian đã qua rất lâu, đưa ta đến những khoảng không mênh mông rộng lớn mà có lẽ ta sẽ hoặc chưa bao giờ đến được để ta “tự học”, “tự rút kinh nghiệm”, “tự trân trọng” những gì đã xảy ra một cách hoài niệm, sâu sắc, giản dị, chân thành. Vừa quá khứ. Vừa hiện tại.

“Nếu biết trăm năm là hữu hạn” cứ thế cuốn ta đi một cách thật nhẹ nhàng tựa mây bay và sâu lắng tựa lời mẹ ru… Chẳng đao to búa lớn, chỉ với những câu chuyện mà tác giả đã thật sự trải qua, ta dường như chìm đắm vào hồi tưởng của riêng mình, ta sẽ vô tình bắt gặp hình ảnh của chính ta. Rằng thì ta đã từng có một thời ngông cuồng, vô lo, hồn nhiên, mạnh mẽ và cũng yếu đuối như bao người. Đó là cuốn sách dành cho mọi người.

Sự hữu hạn

Sự hữu hạn trong cảm xúc

Đôi lúc ta cho rằng tình cảm của ta là vĩnh cửu đối với một sự vật sự việc gì đó. Ta yêu một bài hát và cho rằng đó là bài tuyệt nhất mà ta được nghe. Ta thích một bộ phim và khi xem trọn bộ, ta cảm thấy giường như đó là kiệt tác bất hủ. Ta yêu một người, yêu đến nỗi nghĩ họ là duy nhất. Nhưng, cái tuyến tính của thời gian làm ta ngày càng thấm sự nhạt nhòa, tàn phai của cảm xúc. “Nếu biết trăm năm là hữu hạn” mang tới cho bạn đọc một cái nhìn chưa bao giờ cũ – Cảm xúc của con người là giới hạn – Nếu bạn muốn giữ cảm xúc thì phải biết nuôi dưỡng cảm xúc. Cũng giống như bài hát kia, nếu không có bản phối và cách hát mới thì nó cũng sẽ không thoát khỏi quy luật đào thải của thị trường âm nhac. Hay tình yêu thiêng liêng của bạn, Nếu không làm mới bản thân thì cả hai sẽ chìm vào ngục tối.

“Mình không bao giờ có thể quên buổi tối hôm đó, khi mình phát hiện ra một điều rất lạ. Đó là khi mình chỉ nghĩ về bản thân mình thôi, thì mình cảm thấy cô đơn cùng cực, và hầu như không lối thoát. Lúc ấy, tất cả những người xung quanh chỉ toàn là những cái bóng vô hình. Nhưng khi mình bắt đầu “nhìn thấy” người khác, nghĩ đến người khác thì mình nhận ra thì họ cũng có một thân phận riêng của họ, và mình thật sự không cảm thấy cô độc nữa. Trong một khoảnh khắc, có lẽ chính cái cảm giác không đơn độc ấy đã cứu mình thoát khỏi cái chết. Mình tìm ra ký do để sống, không phải từ bản thân mình mà từ người khác.”

Nếu biết trăm năm là hữu hạn nghị luận

Sự hữu hạn của đời người

Có ai đó từng tham vọng tắt nắng buộc gió do cảm thức được cuộc sống là chuỗi ngày hữu hạn. Thời gian là tuyến tính và trôi qua nhanh như cát trôi qua kẽ tay. Với tác giả, chúng ta hãy chắt chiu từng phút giây một, sống trọn tuổi trẻ. Tư tưởng đó được hòa trộn trong những mẩu truyện nhỏ về tình yêu, con người, tuổi trẻ.

Như một bài thơ nào đó mà tác giả đã đọc – Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi. Con người lắm mộng tưởng và nhiều ước mơ. Hãy bắt tay vẽ giấc mơ đó ngay hôm nay. Bởi chinh phục giấc mơ cũng giống như chinh phục người bạn thích vậy. Nếu ta e dè, lo sợ, ta chẳng thể nào tiếp cận được nó. Nếu ta đang chìm đắm trong nó nhưng lại chỉ biết ảo tưởng về tương lai ta không thể cảm nhận được sự khó khăn, ngọt ngào của hiện tại.

“Có người nghĩ rằng hưởng thụ cuộc sống đồng nghĩa với vật chất. Nhưng không. Hưởng thụ cuộc sống tức là tận hưởng mọi thứ tốt đẹp mà cuộc đời và vũ trụ mang đến cho bạn. Vật chất, tinh thần, thể xác. Cổ điển hay hiện đại. Nắng và gió, ngày và đêm. Mặt trời, mặt trăng, cây cối núi sông và cỏ dại. Tình bạn, tình yêu. Mọi thứ, nếu bạn có thể nhận ra. Đáng buồn là nhiều lúc chúng ta không nhận ra chúng, mà chỉ thấy những ảo ảnh khác. Chúng ta bị ảo giác.”

Tưởng tượng rằng mỗi người có 60 năm để sống, để yêu, để cống hiến, bạn sẽ sử dụng nó như thế nào? Những trang sách bạn đang đọc sẽ giúp bạn nhìn thấy điểm bắt đầu. Đó là khi trong bạn có một quyển sách và bạn dũng cảm viết nó trên giấy. Đó là khi trong bạn có khúc mắc, đừng ngần ngại đối diện với bản thân, thậm chí là tâm sự với chinh tâm hồn mình.

Nếu biết trăm năm là hữu hạn nghị luận

“Đời người ngắn, đừng ngủ dài.” Đây là câu nói chứa đựng đầy ý nghĩa. Sự hữu hạn của cuộc sống không cho phép ta lãng phí dù chỉ là một phút cho những việc vô nghĩa. Nhưng đôi khi có những việc nhỏ nhoi lại mang đến cho ta nhiều ý vị. Sống trọn từng giây không có nghĩa là sống gấp. Nếu ta quá vội lại hóa không hay. Vội mà chi nếu nó không làm ta thấm thía từng giọt nắng ban mai, cảm nhận những cơn gió thoảng chất chứa tình. Mãi sau khi gấp quyển sách này lại, ta vẫn cứ nghe đâu đó lời Phạm Lữ Ân đang ru mình, ru đời

Cuốn sách dành cho bất cứ ai

  • Dành cho những chàng trai, cô gái tuổi thiếu niên chưa nhiều trải nghiệm: Học cách chia sẻ và yêu thương cha mẹ mình với “Ngược dòng nước mắt”; Học cách yêu thương bản thân với “Bản thân chúng ta là giá trị có sẵn”; Học cách đối mặt với những cảm xúc nhiều chiều của tình yêu thời vụng dại cùng những bài viết về tình yêu học trò rằng “Chờ tình đến rồi hãy yêu” hay “Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi” để chọn đúng người, chờ đúng thời điểm và không hối tiếc…
  • Dành cho những chàng trai, cô gái khi đã trưởng thành: Làm sao để tìm ra mục đích đời mình và sống hết mình với nó (“Ta đã làm chi đời ta” & “Còn thời cưỡi ngựa bắn cung“); Làm sao để sống và yêu mà không hối tiếc vì không phải biến mình thành người khác vì ai đó (“Khi cô ngựa vằn khoác lên mình bộ lông báo đốm“) hay ngừng chất vấn bản thân khi “Yêu quá một người“; Làm sao để dành chỗ cho những nỗi nhớ, những kỷ niệm, những yêu thương của một tình bạn, tình yêu đã nhạt trong tim và học cách…lớn lên.
  • Dành cho cả những chàng trai, cô gái năm nào đã trở thành cha mẹ: Biết cách giữ cho con mình một mái “Nhà” bình yên đúng nghĩa; biết cách nuôi dưỡng tâm hồn cho con trẻ bằng những lời ru “à ơi” thời thơ bé; biết cách làm bạn cùng con; biết cách buông bỏ khi ưu phiền, cô độc…

Nếu biết trăm năm là hữu hạn nghị luận

nội dung chính của bài nếu biết trăm năm là hữu hạn | thông điệp nếu biết trăm năm là hữu hạn | soạn bài nếu biết trăm năm là hữu hạn | đọc hiểu nếu biết trăm năm là hữu hạn trang 84-85 | nếu biết trăm năm là hữu hạn cớ gì ta không sống cho ta