Phim Bi thương ngược dòng thành sông truyện

Không phải thanh xuân nào cũng tươi đẹp, không phải câu chuyện vườn trường nào cũng ngây ngô, trong sáng. Bi Thương Ngược Dòng Thành Sông là một khúc ca buồn da diết, đầy thống khổ và đau đớn, kể về cuộc sống tối tăm và ngột ngạt của Dịch Dao vào những năm tháng thanh xuân, lẽ ra thứ đón chờ cô phải là tình bạn vui tươi, những kỉ niệm tươi đẹp của tuổi học trò nhưng ngờ đâu, cô lại chậm rãi chìm vào dòng nước lạnh giá mang tên “bi thương”.

Ngay từ chính tên sách đã nêu bật lên nội dung của toàn bộ quyển sách, ngoài bi thương cũng chỉ có bi thương.
Nội dung truyện xoay quanh cuộc sống của Dịch Dao – cô nữ sinh mười bảy tuổi. Mười bảy tuổi, cái tuổi đẹp đẽ biết bao, không có áp lực thi đại học như tuổi mười tám, lại đang mang trong mình sức sống thanh xuân ngập tràn. Nhưng, đó là với một nữ sinh nào đó, riêng với Dịch Dao thì không. Tuổi mười bảy như một chuỗi bi kịch dài nối tiếp nhau liên tục giáng xuống cô nữ sinh bé nhỏ.

Dịch Dao sống cùng với Lâm Hoa Phượng – người mẹ mà Dịch Dao căm hận đến mức đã từng nói với người bạn cùng lớn lên từ nhỏ là Tề Minh rằng: “Cậu hỏi Lâm Hoa Phượng à? Bà ta là gái điếm, là một người phụ nữ thối nát. Tớ hận bà ta. Nhưng có lúc tớ vẫn rất yêu bà ta.”

Tớ hận bà ta.

Nỗi hận của Dịch Dao trần trụi để lộ ra ngoài, lại trực tiếp thể hiện cho người khác thấy rõ điều đó.

Việc phải sống với một người mẹ lúc nào cũng mắng chửi, đánh đập mình, Dịch Dao căm hận cũng là điều dễ hiểu.
Nhưng có lúc tớ vẫn rất yêu bà ta.

Tề Minh đã từng nói rằng, Dịch Dao vẫn thiếu một chút tàn nhẫn để làm người ác. Và liệu rằng có phải vì thế mà cuộc đời lại ác với Dịch Dao hơn bất cứ ai hết?

Dịch Dao có thai với người bạn trai tên là Lý Triết. Khi cô và Tề Minh tìm đến gặp hắn nói chuyện thì lại phát hiện hắn sống cùng với một người phụ nữ khác như vợ chồng và rũ bỏ trách nhiệm thản nhiên như không.

Tề Minh vì Dịch Dao mà lao vào ẩu đả với Lý Triết; vì Dịch Dao mà lén lút đi mua que thử thai; vì Dịch Dao muốn phá thai mà dám cả gan trộm tiền của bố. Tề Minh đối với Dịch Dao, có yêu thầm, có che chở, có thương cảm. Chỉ là thứ tình cảm ấy mơ mơ hồ hồ đến mức chính Tề Minh cũng không nhận ra.

Với Dịch Dao, Tề Minh là bi thương ấm áp, cũng là ấm áp bi thương.

Vì thân thiết với Tề Minh mà Dịch Dao bị cô bạn lớp phó – Đường Tiểu Mễ ghen ghét, bày trò hãm hại, đặt điều nói xấu.

Đáng hận chính là, Đường Tiểu Mễ làm tất cả những việc xấu xa đó với khuôn mặt vô cùng ngây thơ và tràn đầy ý tốt.

Dịch Dao những tưởng rằng, dù cả thế giới này không tin cô thì vẫn có Tề Minh một lòng tin tưởng cô trong sạch. Nhưng đáng tiếc, cậu sẵn sàng tin tưởng một người xa lạ chứ không tin tưởng cô.

Chính lúc Dịch Dao tưởng chừng như sắp bị vòng xoáy bi kịch này nhấn chìm, thì cuộc đời lại mang đến cho cô một Cố Sâm Tây tựa như ánh nắng ban mai. Và cuộc đời cũng đồng thời mang một Cố Sâm Tương đến bên cạnh Tề Minh.

Kéo Dịch Dao lên xe và dẫn cô đi xem phim. Là Cố Sâm Tây, không phải Tề Minh. Lo lắng cho Dịch Dao. Là Cố Sâm Tây, không phải Tề Minh.

Tất cả. Là Cố Sâm Tây, không phải Tề Minh.

Nhanh đến mức Dịch Dao không kịp nhận ra, khoảng cách của cô và Tề Minh đã ngày một xa thêm xa.

Cũng như bản tính của mọi sinh vật là xu lợi tránh hại, Tề Minh dần cách xa một phiền phức lớn là Dịch Dao.

Những tưởng ngày tháng êm đẹp kéo dài mãi mãi, nào ngờ bi thương lại nối tiếp bi thương. Dịch Dao phá thai bị nhà trường phát hiện, Lâm Hoa Phượng – người mẹ mà cô căm ghét đã quỳ xuống cầu xin cho cô không bị đuổi học. Nhưng chẳng bao lâu sau đó, bà bị ngã rồi chết tại chỗ. Tề Minh từ lâu cũng đã chuyển nhà đi xa thật xa. Nhưng may mà vẫn có Cố Sâm Tây cùng cô vượt qua tất cả.

Nếu mọi chuyện dừng lại ở đó thì làm sao tác giả lại đặt tên cho cuốn sách này là Bi thương ngược dòng thành sông chứ?

Bi thương vốn kéo dài chẳng dứt…

Cố Sâm Tương bất ngờ tự sát. Nguyên nhân lại liên quan một phần đến Dịch Dao.

Không một ai tin cô vô tội. Tề Minh không. Cố Sâm Tây cũng không.

“Dịch Dao, cậu biết không, những chuyện chị gái tớ trải qua vốn đều thuộc về cậu, bao gồm người chết đi cũng nên là cậu.”

Khi thế giới này không một ai nguyện ý bao dung cho mình, không một ai muốn nghe cô giải thích, Dịch Dao chọn tự tử để những người không tin cô hối hận. Tề Minh hối hận. Cố Sâm Tây càng hối hận tột cùng.

Và tôi cũng hối hận rồi. Hối hận vì đã đọc quyển sách này.

Bi thương ngược dòng thành sông để lại trong tôi những gam màu u ám của bạo lực học đường, bạo lực gia đình và cả bao lực ngôn ngữ. Tất cả những thứ ấy dồn Dịch Dao vào đường cùng và không thể chọn lựa thứ gì ngoài cái c.hết. Nhà trường vốn được cho là nơi an toàn nhất lại để xảy ra những vụ việc bắt nạt, thậm chí là ẩu đả gây ra thương tích cho nhau. Nỗi đáng sợ do bạo lực học đường để lại rất lớn, và lớn hơn bạn nghĩ rất nhiều. Là sợ hãi, là uất ức, là ám ảnh không thể quên đi…

Tôi mong bạn sẽ đọc quyển sách này để nhận ra được rằng bạo lực học đường, bạo lực gia đình, bạo lực ngôn ngữ rốt cuộc đáng sợ đến mức nào mà có thể đẩy con người ta đến gần với cái c.hết như vậy. Hãy đọc để hiểu, để đừng biến chính bạn hay bất cứ người nào thành Dịch Dao thứ hai.

– Phan Nguyễn Cẩm Đình

Dịch Dao cũng đã từng có một gia đình êm ấm, hạnh phúc ngập tràn. Nhưng cho đến ngày bố cô rời bỏ mẹ con cô, cuộc sống của cô gái nhỏ Dịch Dao đã không còn như trước nữa. Hằng ngày Dịch Dao phải lo tất bật công việc nhà, chịu đựng những lời lẽ cay nghiệt hoặc thậm chí là đòn roi vô cớ từ người mẹ có vấn đề về thần kinh của mình.

Tề Minh là bạn cùng lớp với Dịch Dao, cậu và cô từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, nhà của cả hai cũng chỉ cách nhau vài ba bước chân. Cậu là một chàng trai dịu dàng, ôn hòa và ấm áp, là giấc mộng của bao nhiêu thiếu nữ trong trường. Tề Minh mỗi ngày đều chờ Dịch Dao cùng đi học, đưa cho cô bịch sữa của mình vào buổi sáng, những thói quen nhỏ nhặt ấy đã hình thành từ lâu trong quá khứ, dần dần ăn sâu vào tiềm thức của cậu, hóa thành một loại tình cảm mơ hồ không tên…

Dịch Dao vốn thiếu thốn tình cảm gia đình, nên cô đã tìm bạn trai, mong được lấp đầy phần trái tim cô độc. Cô chọn một người khác trường làm bạn trai, chỉ đơn giản vì người đó “sẵn sàng đánh nhau vì cô. Rất đẹp trai. Sau khi tan học biết chờ ở cổng trường để đưa cô về nhà”. Nhưng đáng tiếc người bạn trai này của cô lại là một gã tồi tệ.

Khi Dịch Dao nghi ngờ mình có thai với người bạn trai kia, là Tề Minh đi mua giúp que thử. Khi cô biết chắc chắn mình có thai, là Tề Minh ở bên cạnh an ủi động viên cô, là Tề Minh đi cùng cô đến nhà người bạn trai kia để nói chuyện về cái thai trong bụng Dịch Dao. Nhưng buồn cười thay, người bạn trai kia lại đang sống cùng nhà với một người phụ nữ khác như vợ chồng, hắn ta đê tiện rũ bỏ hết trách nhiệm, Tề Minh không kìm được tức giận mà ra tay đánh hắn ta.

Dịch Dao quyết định phá thai, quyết định bỏ đi đứa bé trong bụng trước khi nó thành hình. Tề Minh luôn tôn trọng quyết định của cô và giúp đỡ hết mình, cậu thậm chí còn cả gan lấy trộm tiền của bố mình để đưa cho Dịch Dao làm viện phí.

Tình cảm của Tề Minh dành cho Dịch Dao có thương thầm, có trộm nhớ, có giúp đỡ, có chở che. Nhưng dường như do thứ tình cảm này quá mơ hồ, mơ hồ đến nỗi chính Tề Minh cũng chẳng hề nhận ra. Cậu đã từng lén đưa cho Dịch Dao miếng màn thầu khi cô bị mẹ mình đuổi ra khỏi nhà, cậu đã từng bức bối khi Dịch Dao cùng bạn trai cô đi cùng nhau, cậu đau lòng xót xa cho cô khi gặp phải tình cảnh chật vật như hiện giờ. Thế nhưng, điều Tề Minh có thể làm cho cô chỉ là ở bên cạnh an ủi và giúp đỡ, với tư cách là một người bạn thân thiết.

Dịch Dao dần dần như bị cuốn vào một vòng xoáy sâu thẳm. Việc cô có thai bị người bạn lớp phó vẫn luôn ghét cô biết được, từ đó Dịch Dao lại trở thành nạn nhân của vô số những trò bắt nạt quái ác. Trong vòng xoáy thăm thẳm đó còn có sự xuất hiện của hai chị em sinh đôi Cố Sâm Tương và Cố Sâm Tây.

Dịch Dao cũng chẳng biết từ bao giờ, mà người về nhà chung với Tề Minh chẳng còn là mình nữa mà thay vào đó là Cố Sâm Tương xinh đẹp thuần khiết. Cũng chính vào khoảng thời gian này, Dịch Dao cảm nhận được rằng khoảng cách giữa cô và Tề Minh đang dần kéo dài. Đến khi cô phát hiện ra, dường như khoảng cách giữa hai người đã không còn cách nào thu hẹp lại nữa.

Mà bên cạnh Dịch Dao giờ đây đã xuất hiện một Cố Sâm Tây rực rỡ như ánh nắng ban mai. Sâm Tây đã ở bên cạnh Dịch Dao vào những lúc cô yếu đuối nhất, anh cố chấp kéo cô đi xem phim khi Dịch Dao bắt gặp Tề Minh đang ở cùng Sâm Tương, anh đưa cô về nhà khi cô vừa phá thai, anh luôn bỏ hết tất cả để chạy đi tìm cô khi Dịch Dao suy sụp. Vào giây phút cô yếu lòng nhất, lại có một Cố Sâm Tây luôn che chở bảo hộ. Là Sâm Tây, không phải Tề Minh.

Chuyện Dịch Dao phá thai, tất cả mọi người đều biết được, nhà trường có ý đuổi học Dịch Dao nhưng người mẹ mà cô căm ghét lại quỳ xuống cầu xin cho cô tiếp tục học. Nhưng chẳng thể ngờ, mẹ Dịch Dao lại bị ngã chết ngay sau đó. Tề Minh cùng gia đình chuyển nhà đến một nơi khác tốt hơn.

Khi lên lớp, Dịch Dao cũng chẳng còn học cùng lớp với Tề Minh nữa. Bên cạnh Tề Minh đã có Cố Sâm Tương giỏi giang lương thiện, mà bên cạnh Dịch Dao đã có Cố Sâm Tây luôn nắm chặt lấy bàn tay cô. Khi Dịch Dao tưởng rằng hạnh phúc rồi cuối cùng cũng có thể đến với bản thân. Thì bi thương lại lần nữa cuốn lấy cô, như con sông cuồn cuộn nhấn chìm cô vào vòng xoáy sâu thẳm và đen tối.

Cố Sâm Tương đột nhiên tự tử. Mà nguyên nhân lại có liên quan khá trực tiếp đến Dịch Dao. Dù thật sự Dịch Dao chưa từng có ý định làm hại Cố Sâm Tương, nhưng ai sẽ là người tin cô? Một Cố Sâm Tây vẫn luôn yêu thương Dịch Dao nhưng vì cái chết tang thương của chị gái mình mà có thể buông ra những lời tàn nhẫn với người con gái anh từng hết sức trân quý.

Dịch Dao suy sụp, đau đớn. Cô tìm đến Tề Minh để giải thích, hy vọng cậu sẽ có thể tin tưởng cô. Nhưng Dịch Dao lại nhận được sự lạnh lẽo vô tình từ chàng trai ấm áp ngày nào. Tề Minh không cho Dịch Dao cơ hội giải thích, Dịch Dao vẫn nhất quyết đến gặp cậu, nhưng lại bằng một cách thức cực đoan nhất…

Liệu đây có phải là điểm kết thúc cho mọi bi thương trong lòng cô?

“Thật ra trên đời này cũng không có chuyện gì nhất định có thể xúc phạm đến bạn, chỉ cần bạn đủ lạnh lùng, đủ thờ ơ, đừng để ý đến những chuyện đó, chỉ cần bạn dần dần mài giũa trái tim mình thành một tảng đá nhẵn bóng cứng rắn.”

“Thực ra tớ cũng biết, tiếng cảm ơn của cậu là cảm ơn tớ đã rời khỏi thế giới của cậu. Để cậu có thể sống mà không còn gánh nặng như hôm nay. Mặc dù nghe thấy cậu nói như vậy, tớ cảm thấy rất đau lòng, nhưng thấy cậu hạnh phúc như bây giờ, tớ cũng thật sự cảm thấy rất hạnh phúc.”

“Rất nhiều lúc cô cảm thấy Tề Minh cũng giống như tà dương, là ấm áp, cũng là bi thương, hơn nữa đang chậm rãi hạ xuống dưới đường chân trời, từ từ rời khỏi thế giới của mình, mang cả ánh sáng ấm áp và thời gian tươi đẹp cùng rời đi… Là ấm áp bi thương, cũng là bi thương ấm áp.”

“Rồi có ngày tôi ngoái lại, đã chẳng nhìn thấy bóng dáng ấy phía sau. Không đẹp, chẳng ấn tượng, nhưng cũng chẳng tài nào quên được.”

Nếu bạn yêu thích cuốn sách, cảm thấy nội dung lôi cuốn, phù hợp với nhu cầu đọc của bản thân thì hãy mua SÁCH BẢN QUYỀN để ủng hộ tác giả và nhà xuất bản, để lại cho bạn đọc những nhận xét chân thật nhất về cách hành văn, chất lượng sách.

Video liên quan

Chủ Đề