Tại sao ta còn chưa tiến lãnh cung review

Tổng đề cử Tại Sao Ta Còn Chưa Tiến Lãnh Cung? !

Đã có 1 người đánh giá / Tổng đề cử

5.00


Page 2

Đang tải Player đọc truyện...

2Thực ra Hứa Nặc ngủ cũng không ngon lắm, cảm thấy trong mộng vô cùng loạn, cảnh tượng người ngựa kiếp trước cứ không ngừng tuần hoàn tái diễn, Hứa Nặc vô lực cải biến, nhìn mình cứ một lần lại một lần biếm lãnh cung, một lần lại một lần chết đi, đến cuối cùng tất cả đều chết lặng. Thế nhưng cũng không có cách nào thoát khỏi cơn ác mộng này.Tới tận canh năm lão thái giám bên cạnh Thẩm Dập Luân tới gọi Thẩm Dập Luân dậy thay y phục thượng triều, Hứa Nặc mới từ trong mộng giật mình tỉnh giấc.Hứa Nặc mơ mơ màng màng ngồi xuống, y nhớ kỹ là mình phải hầu hạ hoàng thượng.Bất quá..."Thình thình!""Rầm!""A!"Mọi người vẻ mặt hắc tuyến nghe tiếng hoàng hậu ngã rầm rầm liên tục, thực sự trong lòng phi thường mệt mỏi."Được rồi, ngươi ngủ tiếp đi." Thẩm Dập Luân không muốn lại xem tiếp, quả nhiên rất ngu mà.Hoàng thượng đã lên tiếng, tất cả nghe lệnh! Hứa Nặc một giây sau bò lại trên giường, dự định ngủ tiếp, giấc mơ tối qua thực sự rất đáng sợ, phải tiếp tục ngủ bù."Nương nương, nương nương, nương nương dậy đi mà."Không biết qua bao lâu, Hứa Nặc nghe có người nói ở bên tai mình."Hử?" Hứa Nặc khó khăn mở mắt ra, thấy một cung nữ thanh tú quỳ bên giường gọi mình."Nếu như không có chuyện gì đặc biệt quan trọng thì chờ ta tỉnh rồi nói tiếp!" Hứa Nặc khó khăn nói xong một câu rồi lại nhắm mắt lại.Tiểu cung nữ thấy Hứa Nặc đã ngủ, cũng không khỏi có chút luống cuống."Nương nương, người hôm nay còn phải tới cung thái hậu nữa đó!" Tiểu cung nữ gấp đến độ muốn khóc lên.Thái hậu? Trong cung thái hậu xảy ra chuyện gì? Không phải là...Thái hậu!!!Hứa Nặc cảm giác mình vừa nghe thấy cái tên này liền cạn kiệt tinh lực! Thôi chết, xong rồi! Đời trước thái hậu thích mình, bởi vì tới trễ mà phải đứng ngoài nửa canh giờ, từ đó trở đi luôn luôn bắt lỗi mình. Không nên không nên, lần này nhất định phải tới đúng giờ, vì cuộc sống bình thản sau này của mình! Đúng! Hứa Nặc cố gắng lên!Tiểu cung nữ không hiểu gì nhìn Hứa Nặc đột nhiên như tiêm máu gà... Mẹ ơi? Hình như có gì đó không đúng thì phải? Tiểu cung nữ không nghĩ ra một lúc sau liền quên luôn chuyện này.Hứa Nặc lần này không cần các nàng hỗ trợ mà tự mình thay xong y phục, chỉ để cung nữ cầm lược lên chải đầu, bởi vì không phải nữ nhân, cho nên trên đầu chỉ cần dùng một sợi dây tơ tằm thêu vân văn buộc thật cao, rồi cài lên một cây trâm ngọc màu xanh.Sau khi tất cả đã chuẩn bị xong một đám người trùng trùng điệp điệp chạy tới Từ Ninh cung của thái hậu. Trên đường đi vội vã, Hứa Nặc cảm khái loại cuộc sống khẩn trương này chẳng thích hơn ở lãnh cung bao nhiêu, mặc dù thức ăn kém một chút, chỗ ở cũ nát một chút, còn lại cái gì cũng không tệ, Hứa Nặc chiếu theo sự thật hồi tưởng. Quay đầu liền thấy tiểu cung nữ sáng sớm nay kêu mình dậy bước đi ở bên cạnh."Ngươi tên là gì?" Đời trước cũng không thấy có người này nha."Thưa hoàng hậu nương nương, nô tỳ A Ly."(Làm nhớ đến A Ly trong Thích khách liệt truyện a~)"À, ngươi là được phái đến hầu hạ ta?""Nô tỳ là được hoàng thượng chỉ định tới chỗ hoàng hậu nương nương ạ."Sao là Thẩm Dập Luân phái tới được?! Nhưng mà..."Sau này ngươi kêu ta công tử là được rồi.""Nhưng mà...""Không có nhưng nhị gì hết, lời của ta ngươi còn không nghe?"Hứa Nặc tức thì biểu hiện một mặt uy nghiêm, nếu mềm yếu sẽ bị khi dễ mất."Vâng, công tử." A Ly đổi lại giọng.Hứa Nặc rất hài lòng. Cơ mà ý đồ của Thẩm Dập Luân còn chưa rõ nữa, hắn đáng ra không nên quan tâm tới mình như thế mới phải, này rốt cục đang xảy ra chuyện gì đây?Ngay khi Hứa Nặc tự hỏi thì đã đến Từ Ninh cung rồi."Hoàng hậu nương nương giá lâm!"Thái giám ngoài cửa hướng bên trong hô lên.Hứa Nặc đi vào liền thấy thái hậu ngồi trên ghế, hai bên trái phải còn có mấy phi tần, Thẩm Dập Luân thực sự là có phúc mà! Hứa Nặc trong ánh mắt đầy vẻ ước ao."Thần thiếp tham kiến thái hậu!"Hứa Nặc nhớ tới đời trước mình cũng không xưng thần thiếp, bởi vì bản thân không thể chấp nhận một nam nhân cư nhiên trở thành thê tử của người khác, chính vì vậy, lần đầu gặp thái hậu đã không thích y. Thái hậu cũng có khuyết điểm, nhưng thái hậu vẫn luôn nhìn y không thuận mắt. Hừm, y rõ rồi, con trai của mình muốn thú một nam tử làm vợ, nghe sao cũng giống một truyện cười, bất quá là ngại thánh chỉ của tiên hoàng nên mới phải thực hiện. Bây giờ, Hứa Nặc phải đàng hoàng tuân theo quy củ, không được để cho người khác soi mói."Đứng lên đi." Thái hậu tuy rằng muốn tìm lỗi thế nhưng những việc Hứa Nặc làm hoàn toàn hợp quy củ, mặc dù rất không cam lòng nhưng vẫn cho y ngồi xuống.Tâm tình thái hậu cũng rất phức tạp, phải nói là đứa trẻ này bị người ta hại, một câu "Người này có mệnh đế hậu" liền bị chặt đứt nửa sau cuộc đời. Mặc dù biết không nên đem tức giận phát tiết trên người y nhưng thế nào cũng không nuốt trôi chuyện này.Đám phi tần còn lại cũng hướng Hứa Nặc hành lễ, dù đại đa số đều cho có lệ."Hoàng hậu hôm nay tới thật sớm nhỉ." Lời nói thái hậu tuy rằng không thể nói là tốt nhưng dù sao cũng chưa quá đáng, Hứa Nặc âm thầm thở dài một hơi."Thưa thái hậu, thần thiếp không dám quên bổn phận của mình." Hứa Nặc quy quy củ củ trả lời. Hiện giờ nhất định phải khiêm tốn khiêm tốn thêm chút nữa, cố gắng không đứng nơi đầu sóng ngọn gió."Ừm, ngươi biết là tốt rồi. Hoàng hậu thân làm gương của lục cung, tất nhiên phải làm gương sáng, tuân quy thủ cự, như vậy mới không phụ lòng mong mỏi của ta với hoàng thượng.""Thần thiếp biết. Thần thiếp sẽ an phận thủ thường, đa tạ hoàng thượng và thái hậu đã quan tâm." Hứa Nặc vẻ mặt ân cần nói.Thái hậu gật đầu, rồi hướng những người khác nói:"Các ngươi cũng phải học tập hoàng hậu biết không?""Vâng, thần thiếp tuân mệnh!"Thái hậu dù sao cũng lớn tuổi, ngồi lâu lại nói những lời này, thân thể có chút mệt, phất tay một cái nói với mọi người:"Ai gia về trước, các nhớ ngươi nghe theo sắp xếp của hoàng hậu đấy."Nói xong nhũ mẫu dìu người vào trong."Chúng thần  cung tiễn thái hậu!"Hứa Nặc âm thầm thiêu mi, giờ thì xong rồi, không sai, y rất thích!

[Tác giả Bản Thần Hữu Điểm Phương -- Thể loại: Đam Mỹ , Trọng Sinh , Truyện Sủng ]

Truyện Tại Sao Ta Còn Chưa Tiến Lãnh Cung?! đại khái là câu chuyện một tiểu thụ sau khi sống lại được vô vàn sủng ái. Nếu bạn là...

một fan của trọng sinh và đặc biệt thích não tàn văn thì mời bạn đến với câu chuyện sau đây của tác giả Bản Thần Hữu Điểm Phương.Tóm tắt truyện:Sống lại một đời, Hứa Nặc chấp nhận dựa theo tiết tấu đời trước lão lão thật thật đợi ở lãnh cung, kết quả... Hứa Nặc: Tại sao ta còn chưa tiến lãnh cung? Thẩm Dập Luân: Tiểu Nặc lại đang nói ngu ngốc gì vậy, (thuận tiện cưng chiều cười) lại còn nói, ngươi là người mới, tình thúHứa Nặc:...Ngươi thay đổi! Thẩm Dập Luân:...?Ngay khi Hứa Nặc quyết định hưởng thụ cuộc sống thì, y không cẩn thận phát hiện một bí mật!Hứa Nặc: Ta muốn mở một quán rượu cấp 5 sao!Thẩm Dập Luân:...Cái gì?

...Wattpad.VN!

Trang chủ › Review Dam My Tai Sao Ta Con Chua Biem Lanh Cung

______ 4* ___

1: Tác giả. Bản Thần Hữu Điểm Phương. 2: Thể loại. Cổ trang, hiện đại. Trọng sinh, xuyên không. Cưới trước yêu sau. *đủ loại* 3: Số chương. 44 chương chính văn. 4: Nhân vật. _ Công: Thẩm Dập. Thẩm Dập Luân... Lạnh lùng. Bá đạo.Muộn tao. Cổ trang là hoàng đế. Hiện đại là đại tướng hay gì đó.
_ Thụ: Hứa Nặc. Hoàng hậu. Ở hiện đại là tiến sĩ. Tính cách dạng đáng yêu. Lanh lợi thông minh. Lâu lâu có ngốc một chút.   ___ 🍀🍀🍀 Nội dung Một vị hoàng hậu nam bị biếm lãnh cung, chết đi sống lại lúc vẫn chưa bị vô lãnh cung. Cậu ta nghĩ đường lui cho mình để sau khi bị biếm lãnh cung còn có đường sống. Ai ngờ hoàng đế không những không biếm lãnh cung mà còn có tình cảm với cậu. Mọi chuyện đi ngược lại với những điều vốn có. Nói chứ, bất ngờ còn ở phía sau. Mà tôi chả biết viết sao về cái đoạn hiện đại của hai người.
Ai đọc được thì ráng đọc tới cuối sẽ có điều bất ngờ. *yêu yêu* ___ 🌷🌷🌷 Đánh giá Truyện này chân chính đọc được có vài chương, nhưng cũng ráng đọc cho hết để review lại. Truyện có nhiều chỗ khá là phi logic, mình nghĩ chắc tác giả còn non tay nên diễn đạt cũng khá lủng củng, đưa tình tiết truyện đi khá nhanh. Nhiều điểm còn hơi khó hiểu, không biết là do truyện hay editor. Nhân vật thì.. hình tượng không có nhiều ấn tượng. Cảm giác miêu tả tính cách nhân vật chưa tới đỉnh và không đặc sắc cho lắm.  Mà kể ra truyện này cũng thú vị, đọc từ đầu đến cuối tưởng cổ trang, ai ngờ đùng một cái là linh hồn người hiện đại xuyên không về, cũng không hẳn là xuyên bình thường mà đi bằng phương tiện hiện đại về... chả qua là không có kí ức và bị mất trí nhớ. Đã vậy còn trùng sinh lại vài kiếp nữa chứ. Tác giả cũng sáng tạo ghê. Nhưng viết rối quá, không mạch lạc, đọc không kĩ thì chả hiểu cái gì cả. Ý tướng thì bản thân mình vẫn đánh giá khá cao. Nhưng ý tưởng hay là một chuyện viết lên thế nào lại là một chuyện khác. _Ryu_

Đánh giá: 9.6/10 từ 8 lượt

Danh sách chương Truyện Yêu Thích Đọc Truyện

TruyệnTại Sao Ta Còn Chưa Tiến Lãnh Cung?! đại khái là câu chuyện một tiểu thụ sau khi sống lại được vô vàn sủng ái. Nếu bạn là một fan của trọng sinh và đặc biệt thích não tàn văn thì mời bạn đến với câu chuyện sau đây của tác giả Bản Thần Hữu Điểm Phương.Tóm tắt truyện:

Sống lại một đời, Hứa Nặc chấp nhận dựa theo tiết tấu đời trước lão lão thật thật đợi ở lãnh cung, kết quả...

Hứa Nặc: Tại sao ta còn chưa tiến lãnh cung?

Thẩm Dập Luân: Tiểu Nặc lại đang nói ngu ngốc gì vậy, (thuận tiện cưng chiều cười) lại còn nói, ngươi là người mới, tình thú

Hứa Nặc:...Ngươi thay đổi!

Thẩm Dập Luân:...?Ngay khi Hứa Nặc quyết định hưởng thụ cuộc sống thì, y không cẩn thận phát hiện một bí mật!Hứa Nặc: Ta muốn mở một quán rượu cấp 5 sao!Thẩm Dập Luân:...Cái gì?