Thiên hạ là nàng review

Năm 1442, vụ án Lệ Chi viên chấn động Đại Việt khép lại với tội danh phản nghịch của đại thần Nguyễn Trãi. Bảy năm sau, bậc huân cựu tam triều - Trịnh Khả cũng mang bao nỗi tiếc hận mà trở về cát bụi. Tháng năm qua đi, tựa hồ những oan khuất sẽ cùng các vị danh thần một đời trung trinh oanh liệt nằm yên dưới ba tấc đất. Nhưng lưới trời lồng lộng đã để giọt máu của họ trở về rửa sạch nỗi hàm oan.

Mười năm thanh xuân như mây bay gió thoảng. Nữ hài tử tròn tựa bánh trôi đã trở thành thiếu nữ yêu kiều. Chẳng còn là thiên kim đài các, nàng bước qua phủ Trịnh tan hoang,  qua xác người thân và ròng rã những tháng ngày trốn chạy để ngược về cố hương trong một thân phận khác, thề rằng những gì phải gánh chịu, sẽ trả lại người gấp bội. Trên con đường sâu thẳm chốn cung cấm, có Lạng Sơn vương Lê Nghi Dân phách lối mà hào sảng cùng nàng một chiến tuyến, có Bình Nguyên vương hào hoa mà mưu trí dõi mắt bảo vệ, nhưng liệu Viên Phúc có quên chàng trai mình nguyền rủa, khi bậc quân vương Diên Ninh được người đời ca tụng ấy lại mới là người thắp lên trong nàng ngọn lửa yêu thương và chân thành?

Quay cuồng trong những kế hoạch báo thù, trong cuộc chiến tranh quyền đoạt vị và những bí mật sâu thẳm nơi cung cấm của triều Hậu Lê, vẫn muốn gửi đến độc giả một thông điệp rằng tình yêu chính là sức mạnh lớn nhất đưa con người vượt lên mọi rào cản trong cuộc đời mà sống một cách trọn vẹn hơn. Quan tâm là yêu, tha thứ là yêu mà hy sinh cũng là yêu. Có những dòng tình lặng lẽ thành sông, cũng có những bản tình định rằng dang dở. Những thành kiến, thù hằn, những trái ngang, oan trở cuối cùng có chia cắt khúc nhạc nơi thâm cung hay chắp cánh cho tình yêu thuở thiếu thời?

Giá sản phẩm trên Tiki đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Bên cạnh đó, tuỳ vào loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, thuế nhập khẩu [đối với đơn hàng giao từ nước ngoài có giá trị trên 1 triệu đồng].....

Là một tác phẩm của tác giả Vịêt Nam đầu tiên mà làm tôi trông chờ và yêu cầu cao nhất từ trước đến gìơ. Nếu thật lòng mà nói cách hành văn của Nhuận Y còn chưa mạch lạc, câu văn chưa được trao chuốt kĩ lưỡng. Hơn 100 trang đầu của THLN khiến tôi rất ngán ngẩm và định bỏ ngang, nhưng vì sự ưu ái đặc biệt đối với quyển THLN không cho phép tôi làm thế. thật sự Nhuận Y đã không phụ lòng của tôi, càng về sau cốt truyện càng cuốn hút và làm tôi không thể dứt ra được. Tôi thực sự ấn tượng với Trịnh Viên Phúc, một cô gái từng là kim chi ngọc diệp, được yêu thương chiều chuộng trên lòng bàn tay đến khi lưu lạc lại có thể biết tiến biết lùi, biết nặng biết nhẹ đến như vậy. Tính cách của cô gái này làm tôi rất thích, mạnh mẽ, kiên cường, lạnh nhạt nhưng không vô tình, dám yêu dám hận. Cuộc tìm kiếm sự thật của cô khiến cô lưu vào chốn ngự thiện của hoàng cung, trở thành ngự trù riêng của hoàng đế- người mà cô chẳng biết nên hận hay nên yêu thương. Truyện dẫn tôi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác một cách ngoạn mục. Đối với một tác phẩm của tác giả Vịêt, tôi nghĩ đây là một sự thành công đáng nể.Dù còn khá nhiều lỗi nhỏ nhặt về cách hành văn và truyện còn miêu tả vài chi tiết khá sơ sài nhưng tôi rất đánh giá cao tác phẩm này. THLN lồng vào các yếu tố lịch sự có trích dẫn rõ ràng, làm khi đọc nó tôi đã vô tình hữu ý lưu gĩư các thông tin về triều đình Hậu Lê này.

Đến tập 2 thì sự cuốn hút của bộ truyện này đối với tôi là tuyệt đối. Dù vẫn còn chỗ miêu tả khá sơ sài, ví như cái chết của Tiêu Phong, ví như cái chết của Thị Thanh, nhưng những hạt sạn này không tương đối lớn. Truyện được thiết lập mưu lồng trong mưu, kế lồng trong kế, chỉ khi theo dõi kĩ lưỡng các tình tiết mới ngẫm được cái hay trong đó. Khi đầu tôi đã nghĩ đây là một bộ cung đấu trong triều đại Hậu Lê, nhưng không, yếu tố đấu mưu của các nàng hoàn toàn không đáng nhắc đến, nó chỉ là những cuộc tranh chấp nhỏ, đấu khẩu hay hơn thế là những lần đánh ghen của các bóng hồng. Chi tiết cung đấu không hề sánh bằng những mưu kế sâu thâm của các bậc trường phu trong hành trình tranh giành quyền lực, đế vị. Đấy là một cuộc tranh giành đầy khốc liệt của những người Anh em cùng cha khác mẹ, mà tham gia vào cuộc chiến ấy bao gồm Lê Bang Cơ, Lê Nghi Dân và Lê Tư Thành, đấy đều là những bậc Anh tài xuất chúng, cao quý hơn người. Càng về sau khi dần lộ mặt những tay nội gián đã khiến tôi chuyển từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Truyện khá khó đoán, tôi không tài nào đoán được diễn biến tiếp theo, đó là một cái thành công của tp này. Trong THLN tôi thực sự cảm thương cho Diên Ninh và Tiêu Phong, hai chàng trai, hai tính cách nhưng nỗi đau hai người nhận được lại to lớn như nhau. Diên Ninh là một vị vua, ấy vậy lại sống bao nhiêu năm làm bù nhìn để mẫu thân nhiếp chính, duy trì bình yên cho một cõi giang sơn, sau khi tự mình chấp chính thì lo cho dân, cho nước không một phút lơ là, nguyện một lòng an dân bình quốc, như cha mẹ tái sinh của nhân dân. Cả một đời 18 năm thì đã 17 năm xưng đế, đến cuối cùng người mẫu thân chàng tôn kính nhất lại đem đến cho chàng từ khổ đau này đến khổ đau khác, từ vịêc hoán máu đổi ngôi, đến giết trung thần dựng nước, rồi truy sát người con gái mà hắn một mực yêu thương đều do chính bàn tay của người mà hắn tôn kính nhất gây ra. Đến cuối cùng Diên Ninh đã hy sinh cả tính mạng mình để trả nợ máu cho mấy trăm mạng người nhà họ Nguyễn, mấy chục mạng người hai họ Trịnh, để bù đắp cho Trịnh Viên Phúc – người con gái hắn yêu, và quan trọng nhất là gánh hết tội lỗi cả đời này mẫu hậu hắn đã gây ra….. Còn Tiêu Phong, lúc đầu tôi thấy chàng trai này khá mờ nhạt, nhưng gần hết truyện chính hắn mới là người đồng hành cùng Viên Phúc, che chở cho nàng hết sóng gío bão táp bên ngoài, là người nguyện yêu và chờ nàng không đều kiện, hơn những vậy hắn là cháu ruột của nhà họ Trịnh, nhưng lại hy sinh để trao thận phận cao quý ấy cho Viên Phúc, đến tuổi thiếu niên thì nguyện vì nàng mà trưởng thành hơn tuổi để bảo bọc che chở cho nàng, hắn từ một đứa nhóc da bọc xương trở thành cao thủ đứng đầu Vũ Lâm Quân cũng chỉ có một tâm niệm duy nhất là khiến Viên Phúc cả đời bình an vui vẻ. Tấm chân tình ấy thật sự vô cùng cảm động. Truyện khai thác nội tâm nhân vật một cách vô cùng sâu sắc, đọc và ngẫm mới thấy đc cái hay trong đó. Đối với riêng tôi đây là một tác phẩm rất tuyệt vời, một tác phẩm của tác giả Vịêt Nam mà đến mức sắc sảo thế này thì không còn gì để phê bình nữaĐến tập 2 thì sự cuốn hút của bộ truyện này đối với tôi là tuyệt đối. Dù vẫn còn chỗ miêu tả khá sơ sài, ví như cái chết của Tiêu Phong, ví như cái chết của Thị Thanh, nhưng những hạt sạn này không tương đối lớn. Truyện được thiết lập mưu lồng trong mưu, kế lồng trong kế, chỉ khi theo dõi kĩ lưỡng các tình tiết mới ngẫm được cái hay trong đó. Khi đầu tôi đã nghĩ đây là một bộ cung đấu trong triều đại Hậu Lê, nhưng không, yếu tố đấu mưu của các nàng hoàn toàn không đáng nhắc đến, nó chỉ là những cuộc tranh chấp nhỏ, đấu khẩu hay hơn thế là những lần đánh ghen của các bóng hồng. Chi tiết cung đấu không hề sánh bằng những mưu kế sâu thâm của các bậc trường phu trong hành trình tranh giành quyền lực, đế vị. Đấy là một cuộc tranh giành đầy khốc liệt của những người Anh em cùng cha khác mẹ, mà tham gia vào cuộc chiến ấy bao gồm Lê Bang Cơ, Lê Nghi Dân và Lê Tư Thành, đấy đều là những bậc Anh tài xuất chúng, cao quý hơn người. Càng về sau khi dần lộ mặt những tay nội gián đã khiến tôi chuyển từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Truyện khá khó đoán, tôi không tài nào đoán được diễn biến tiếp theo, đó là một cái thành công của tp này. Trong THLN tôi thực sự cảm thương cho Diên Ninh và Tiêu Phong, hai chàng trai, hai tính cách nhưng nỗi đau hai người nhận được lại to lớn như nhau. Diên Ninh là một vị vua, ấy vậy lại sống bao nhiêu năm làm bù nhìn để mẫu thân nhiếp chính, duy trì bình yên cho một cõi giang sơn, sau khi tự mình chấp chính thì lo cho dân, cho nước không một phút lơ là, nguyện một lòng an dân bình quốc, như cha mẹ tái sinh của nhân dân. Cả một đời 18 năm thì đã 17 năm xưng đế, đến cuối cùng người mẫu thân chàng tôn kính nhất lại đem đến cho chàng từ khổ đau này đến khổ đau khác, từ vịêc hoán máu đổi ngôi, đến giết trung thần dựng nước, rồi truy sát người con gái mà hắn một mực yêu thương đều do chính bàn tay của người mà hắn tôn kính nhất gây ra. Đến cuối cùng Diên Ninh đã hy sinh cả tính mạng mình để trả nợ máu cho mấy trăm mạng người nhà họ Nguyễn, mấy chục mạng người hai họ Trịnh, để bù đắp cho Trịnh Viên Phúc – người con gái hắn yêu, và quan trọng nhất là gánh hết tội lỗi cả đời này mẫu hậu hắn đã gây ra….. Còn Tiêu Phong, lúc đầu tôi thấy chàng trai này khá mờ nhạt, nhưng gần hết truyện chính hắn mới là người đồng hành cùng Viên Phúc, che chở cho nàng hết sóng gío bão táp bên ngoài, là người nguyện yêu và chờ nàng không đều kiện, hơn những vậy hắn là cháu ruột của nhà họ Trịnh, nhưng lại hy sinh để trao thận phận cao quý ấy cho Viên Phúc, đến tuổi thiếu niên thì nguyện vì nàng mà trưởng thành hơn tuổi để bảo bọc che chở cho nàng, hắn từ một đứa nhóc da bọc xương trở thành cao thủ đứng đầu Vũ Lâm Quân cũng chỉ có một tâm niệm duy nhất là khiến Viên Phúc cả đời bình an vui vẻ. Tấm chân tình ấy thật sự vô cùng cảm động. Truyện khai thác nội tâm nhân vật một cách vô cùng sâu sắc, đọc và ngẫm mới thấy đc cái hay trong đó. Đối với riêng tôi đây là một tác phẩm rất tuyệt vời, một tác phẩm của tác giả Vịêt Nam mà đến mức sắc sảo thế này thì không còn gì để phê bình nữa

Nhuận Y- một tác giả tài năng cần tiếp tục phát huy hơn nữa để mang đến cho độc giả những quyển sách hay và bổ ích.

Chủ Đề