Đố ai đếm được lá rừng tác giả là ai

  • Anh nhiêu đi học không thầy
    Làm bài không bút thiếp rày theo anh

  • Chàng ràng bắt cá hai tay,
    Con trong cũng mất con ngoài cũng không

  • Ở đây ăn bát rau chành
    Còn hơn chốn khác mâm gành cỗ gơ

  • Trên trời có cả cầu vồng,
    Có cái mống cụt đằng đông sờ sờ.

  • Chồng chài, vợ lưới, con câu,
    Sông Ngô bể Sở biết đâu là nhà.

  • Biết nơi đâu cao nấm ấm mồ
    Em ngồi mà đợi cho tùng khô, lựu cằn

  • Mừng nay nho sĩ có tài
    Bút nghiên dóng dả, giữ mài nghiệp nho Rõ ràng nên đấng học trò Công danh hai chữ trời cho rõ ràng

    Một mai chiếm được bảng vàng

    Ấy là phú quý giàu sang quế hòe Bước đường tiến đến cống nghè

    Vinh quy bái tổ, ngựa xe tưng bừng Bốn phương nức tiếng vang lừng

    Ngao du bể thánh, vẫy vùng rừng nho

    Quyền cao chức trọng trời cho

    Bõ công học tập, bốn mùa chúc minh

  • Trồng cây ai nỏ muốn cây xanh,
    Cha mẹ sinh thành ai nỏ muốn con nên?

  • Đường đi quanh quắt ruột dê,
    Chim kêu vượn hú, dựa kề núi non.

  • Áo rách thì để thịt ra
    Chị gần không khỏi em xa không chào

1. A. thể thơ lục bát [câu 6, câu 8]

2.D. Công lao của cha mẹ không thể nào đong đếm được, con cái cần biết ơn cha mẹ] "Đố ai đếm được công lao mẹ, thầy"

3. C. Đại từ hỏi người [đố ai]

4. D. Từ ghép chính phụ 

“Đố ai đếm được lá rừng

Đố ai đếm được hết từng trời cao

Đố ai đếm được vì sao

Đố ai đếm được công lao mẹ già”

           Câu ca dao ấy đã lột tả được những vất vả, hy sinh, được công ơn lớn hơn trời bể của mẹ - người phụ nữ mà em kính yêu nhất trong cuộc đời này.

           Mẹ tôi đã gần bốn mươi tuổi. Mẹ có dáng người thon thả, làn da mẹ màu dám nắng. Tóc mẹ dài đến ngang vai, Mẹ em là một người phụ nữ có khuôn mặt phúc hậu. Vì nhiều năm cực khổ, vất vả nuôi em khôn lớn, mà đôi mắt đã có nhiều vết chân chim, làn da cũng sạm đi nhiều. Khi nhìn gương mặt ấy tôi biết mẹ yêu tôi đến nhường nào. Khi tôi buồn, tôi ốm, đôi mắt mẹ trũng sâu hằn lên những nỗi lo lắng suy tư. Tôi vui, mắt mẹ ánh lên những tia sáng hy vọng. Tôi yêu nhất ở mẹ đôi mắt, đôi mắt cánh cửa của tâm hồn. Nụ cười mẹ không đẹp như những cô diễn viên, ca sĩ, nhưng đối với em đó là những nụ cười đẹp nhất trên đời. Đó là nụ cười khi thấy em ăn thật ngon, khi nhìn thấy em khỏe mạnh vui chơi. Là nụ cười khi em đạt được điểm cao trong kì thi ở lớp. Là nụ cười khi em sà vào lòng mẹ, thủ thỉ kể đủ chuyện trên đời. Những nụ cười giản dị ấy, khiến em bất giác cười theo. Thế nhưng, cũng có lúc, em thấy ghét nụ cười của mẹ. Đó là những nụ cười gượng, cười giả để che đi nỗi buồn của mẹ. Chính là khi mẹ bị ốm, nhưng vẫn cố mỉm cười để mọi người không lo lắng. Là khi mẹ bị khách đến mua đồ mắng là bán đắt, nhưng cũng cố cười xòa kẻo sợ mất lòng khách. Là khi, thấy em bị điểm kém, tuy rất buồn, nhưng mẹ vẫn gượng cười để an ủi, động viên em. Chính vì những điều ấy, mà em càng thêm yêu thương mẹ rất nhiều. Cả cuộc đời mẹ phải chịu nhiều vất vả. Đến cả những nụ cười cũng mang theo nhiều ưu phiền. Em chỉ mong mẹ luôn được vui vẻ, hạnh phúc. Để những nụ cười xinh đẹp ấy luôn xuất phát từ niềm vui thực sự.

      Để bảo vệ nụ cười như thiên thần ấy, em luôn nỗ lực hết sức mỗi ngày. Ở trường em là một học sinh chăm ngoan, nghe lời. Ở nhà em là đứa con hiếu thảo, biết phụ giúp bố mẹ làm công việc nhà. Em làm tất cả những điều đó, để mẹ vui vẻ và có nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn.Nhiều lúc em muốn mình cứ mãi là cô bé nhỏ xíu ngày nào, có thể cuộn tròn trong vòng tay mẹ, để được mẹ xoa đầu, kể chuyện. Nhưng lại có lúc, em muốn mình lớn thật nhanh, để có thể thay mẹ cáng đáng mọi việc, chở che mẹ giữa cuộc đời. Nhưng dù thế nào, thì nó cũng cũng chung một chiến tuyến: đó là tình yêu mẹ bất tận trong em.

mn ơi văn biểu cảm về mẹ như này đã ổn chưa cần bổ sung thêm gì nữa ko ạ?? mn giúp mik với

Đố ai đếm được vì sao

Đố ai đếm được công lao …

Trong dấu “…” là?

A. Bác Hồ.

B. Kim Đồng.

C. Võ Thị Sáu.

D. Trần Quốc Tuấn.

Đố ai đếm được vì sao

Đố ai đếm được công lao …

Trong dấu “…” là?

A. Bác Hồ.

B. Kim Đồng.

C. Võ Thị Sáu.

D. Trần Quốc Tuấn.

Cuộc thi VIẾT VỀ MẸ “Đố ai đếm được lá rừng” do Công ty CP Ngôi Nhà Chào Buổi Sáng [GMH] đã thu hút được “những - người - con - tuyệt - vời”[*] tham gia, trong đó có không ít các nhà văn nhà thơ ở khu vực phía Nam. Cuộc thi đã khép lại sau 3 tháng phát động và kết quả đã được Ban tổ chức vừa công bố sáng nay. Theo đó, phần đông chủ nhân các giải thưởng là… hội viên Hội Nhà văn TP. Hồ Chí Minh, những người đã hăng hái tham gia cuộc thi từ rất sớm với nhiều tác phẩm có chất lượng.

Văn chương TP. Hồ Chí Minh xin nhiệt liệt chúc mừng các nhà thơ Phạm Đình Phú, Đào Văn Sử, Trần Thanh Bình, Trần Trí Thông, Xuân Trường, Thanh Hoàng, Nguyễn An Bình và tất cả các tác giả đã được trao giải của cuộc thi nhiều ý nghĩa này.

Sau đây là chi tiết các giải thưởng mà GMH đã công bố.
 

️ Giải Nhất

- Tác giả Phạm Đình Phú: Người mẹ sinh đẻ hai lần một đứa con

️ Giải Nhì

- Tác giả Đào Văn Sử: Nồi ốc luộc còn nóng

️ Giải Ba

- Tác giả Bùi Tấn Đức: Tiếng ơi của Má

️ Giải Đam mê

- Tác giả Nguyễn Văn Toàn: Má trách con không?

- Tác giả Lê Văn Tám: Ngôi trường của mẹ

- Tác giả Lê Thị Ngọc Nữ: Tiểu thơ Sài thành

️ Giải Tác phẩm GMH yêu thích

- Tác giả Ngô Thị Minh Tâm: Chiếc áo mẹ may, Trung Thu của con

- Tác giả Đỗ Đặng Thao Thao: Ngũ đại đồng đường

- Tác giả Nguyễn Chí Bảo: Tháng Ba và mẹ

- Tác giả Huỳnh Long: Gian bếp của mẹ
 

️ Giải Nhất

- Tác giả Trần Thị Chinh [Trần Thanh Bình]: Vuông sân của mẹ, Bóng mẹ, Lời ru của mẹ.

️ Giải Nhì

- Tác giả Trần Trí Thông: Mẹ, Mẹ của chúng mình anh ơi, Cơn mưa trái mùa của mẹ

️ Giải Ba

- Tác giả Thái Văn Lợi: Cò già, Đời mẹ, Má tôi

️ Giải Đam mê

- Tác giả Xuân Trường: Mẹ tôi nhập viện

- Tác giả Nguyễn Thanh Hoàng: Nợ xấu, Nhớ

- Tác giả Vũ Thị Bích Thủy: Mẹ, Nỗi đau gọi tên là Mẹ

️ Giải Tác phẩm GMH yêu thích

- Tác giả Phạm Thị Hồng Thu: Mẹ chồng, Ru cái ngủ

- Tác giả Nguyễn Doãn Việt: Cánh đồng mẹ, Đôi gánh mẹ, Mùa Đông nhớ mẹ

- Tác giả Nguyễn An Bình: Thèm có mẹ trong đời, Ngày mẹ đi, Mẹ là…

- Tác giả Phạm Trung Tín: Tân Xuân chúc phúc mẹ hiền, Ước gì
 

GIẢI THƯỞNG:

Giải Nhất: 5 triệu đồng + Thẻ Hội viên GMH 1 năm, trị giá 84 triệu đồng

Giải Nhì: 3 triệu đồng + Thẻ Hội viên GMH 6 tháng, trị giá 42 triệu đồng

Giải Ba: 2 triệu đồng + Thẻ Hội viên GMH 3 tháng, trị giá 21 triệu đồng

Giải Đam mê: 1 triệu đồng + Thẻ Hội viên GMH 1 tháng, trị giá 7 triệu đồng

Giải Tác phẩm GMH yêu thích: Thẻ Hội viên 1 tháng, trị giá 7 triệu đồng

_______

[*]: Chữ dùng của Ban Tổ chức cuộc thi.

Video liên quan

1. A. thể thơ lục bát [câu 6, câu 8]

2.D. Công lao của cha mẹ không thể nào đong đếm được, con cái cần biết ơn cha mẹ] "Đố ai đếm được công lao mẹ, thầy"

3. C. Đại từ hỏi người [đố ai]

4. D. Từ ghép chính phụ 

1, Nội dung của bài ca dao đó là ca ngợi công ơn to lớn, tình yêu thương bao la của cha mẹ dành cho con cái của mình

2, Biện pháp nghệ thuật được sử dụng là biện pháp nghệ thuật so sánh. Công ơn của cha mẹ được so sánh với số lá trong rừng, với số vì sao trên trời. Tác dụng của biện pháp nghệ thuật so sánh này đó là truyền tải thông điệp về công ơn của cha mẹ một cách sâu sắc, chân thực và sinh động. Công ơn của cha mẹ to lớn và bao la, bất tận như số lá trong rừng và số sao trên trời.

3,

Trong cuộc sống, người thân trong gia đình, hay chính là bố mẹ là những người có công lao to lớn nhất đối với quá trình lớn lên và trưởng thành của mỗi đứa con. Thật vậy, mỗi người con sinh ra được nhận những tình yêu thương vô bờ bến của cha mẹ. Đầu tiên, ta phải kể đến công ơn sinh thành của cha mẹ. Để mỗi đứa con được có mặt trên cuộc đời này, cả cha và mẹ đều phải lao tâm khổ tứ, vất vả trăm bề, đặc biệt là mẹ. Mẹ mang nặng đẻ đau chín tháng mười ngày và hạnh phúc đến trào nước mắt khi đứa con thân yêu là chúng ta cất tiếng khóc chào đời. Chúng ta có mặt trên cõi đời này là nhờ cha mẹ và ta luôn là niềm hạnh phúc vô bờ của cha mẹ. Thứ hai, cha mẹ luôn là bệ đỡ nâng bước trên hành trình lớn lên của mỗi người con. Từng hành trình lớn lên của mỗi người con luôn có bố mẹ ở bên và dìu dắt. Nét chữ đầu tiên cũng là mẹ dạy, lần đầu đi xe đạp bị ngã cũng là cha nâng đỡ, xuýt xoa. Trái ngược lại với những bão tố mà cha mẹ gánh lấy, mỗi đứa con được nhận sự bình yên từ đôi cánh che chở của cha mẹ mà lớn lên. Cuối cùng, cha mẹ luôn là chốn bình yên và hạnh phúc để mỗi người con tìm về. Trên cuộc đời này, người mà yêu chúng ta vô điều kiện chỉ có cha mẹ mà thôi. Dù có đi đâu về đâu, mỗi đứa con vẫn luôn cảm thấy thật hạnh phúc vì vẫn có nơi để trở về, đó là vòng tay bao la của cha của mẹ. Sự thành công của mỗi đứa con luôn có cha mẹ kề cạnh và đồng hành, có giọt nước mắt của mẹ và những nếp nhăn của cha. Tóm lại, công ơn của cha mẹ đối với mỗi người con là vô cùng to lớn.

Video liên quan

Chủ Đề