List truyện tranh đam mỹ thanh thủy văn

Bìa Kịch Truyền Thanh

80 chương

Tác giả: Thanh Sắc Vũ Dực

Thể loại: cổ trang, tiên hiệp, huyền huyễn, ngọt sủng, THANH THUỶ VĂN, chủ công,

Túc trí đa mưu Ma Tôn công x Trung khuyển ẩn nhẫn phản xã hội Tả hộ pháp thụ

Editor: Danhuang Đọc tiếp

Hello mọi người! Lâu lắm rồi mới online 🙂 gần 2 năm với bao nhiêu biến động. Hôm nay ngoi lên review cho mọi người 2 truyện mới nhất mình đọc, sau 1 năm bỏ đọc đam mỹ 🙂

Về việc dịch tiếp truyện Idol hay không, thì mình vẫn chưa đưa ra quyết định cuối cùng. Xin lỗi mọi người 😦

1. Tu dưỡng đạo đức nghề nghiệp của thế thân – Tam Đạo

20 chương

Tác giả: Tam Đạo

Thể loại: Hiện đại, ngọt, hài, ngắn,

Tổng tài bá đạo công x Giỏi diễn kịch vô tư tham tiền thụ

Editor: Hwang

Truyện ngắn, 20 chương, ngọt ngào xen lẫn hài hước, phù hợp đọc giải trí thư giãn.

Truyện kể về việc bạn thụ làm thế thân cho crush của công được khoảng 2 năm thì crush của công quay về Trung Quốc định cư. Thụ và công vốn không có giao lưu tâm hồn mấy nên cả hai đều chẳng biết người kia nghĩ gì. Công thì đã quên crush từ lâu lắm rồi và toàn tâm toàn ý với thụ; Thụ thì nghĩ mình chẳng thích công tí nào, chỉ thích tiền của công thôi, giờ crush của công quay lại Trung Quốc rồi thì công sẽ chia tay mình, đường ai nấy đi.

Từ cái hiểu lầm này nên truyện phát triển ra khá nhiều tình huống hài hước. Công thụ tính cách đều ổn, truyện không có lôi. Happy ending.

Một điểm trừ duy nhất mình thấy là truyện này sai chính tả cực cực cực cực nhiều @@ mà có những đoạn sai chính tả phá cả bối cảnh truyện… Nếu editor có thể beta lại thì tốt nhất 😦 Nhưng dù sao cũng cảm ơn bạn editor đã edit truyện cho chúng ta đọc :3

2. Trùng sinh chi Hôn quân – Thời Bất Đãi Ngã

86 chương 1 phiên ngoại

Tác giả: Thời Bất Đãi Ngã

Thể loại: công trọng sinh, chủ công, cung đấu, ngọt sủng, CHẬM NHIỆT, thanh thuỷ văn,

Bá đạo dịu dàng đế vương công x Dịu dàng thông minh mau miệng tướng quân thụ

Editor: Tử Hầu bà bà

86 chương nhưng truyện tương đối dài, truyện hay, mưu mô tuy không phức tạp nhưng thú vị, không nhàm chán. Công thụ tính cách đều dễ thương, phù hợp với vai vế, bối cảnh và nhân vật. Điểm trừ duy nhất là truyện siêuuuu trong sáng =]]] siêuuu chậm nhiệt, từ chương 60 trở đi mới iu nhau hjx.

Công, Tề Quân Mộ, là hoàng đế qua đời trong nhiều uất ức và âm mưu mờ ám. Sau khi trọng sinh, anh đã thay đổi cách trị vì và đối nhân xử thế rất nhiều, nói chuyện thẳng thắn, không lằng nhằng, không lươn lẹo.

Thụ, Thẩm Niệm, tướng quân trẻ tuổi có nhiều quân công nên trong triều ai ai cũng ngó vào. Vị trí đại tướng quân thì mọi người hiểu rồi đó, đế vương sẽ kiêng kị, sẽ lợi dụng và dễ bị truất.

Sau khi Tề Quân Mộ trọng sinh, chỉnh đốn lại phong cách sống, đồng nghĩa với việc thay đổi cách đối xử với Thẩm Niệm, hai người thân thiết hơn và cuối cùng trở thành tri âm tri kỷ, thành người yêu.

Cuối truyện unblock một màn âm mưu khá mới lạ và cuốn hút người đọc, tình cảm của hai nam chính ngọt như đường.

Mình rất thích công thụ trong truyện này. Công thì yêu đương dịu dàng, đứng đắn, khảng khái và cực kỳ chung thuỷ. Thụ cũng vậy, vô cùng mạnh mẽ, dám nghĩ dám làm, đặc biệt là giỏi vỗ mông ngựa =]] nịnh anh công cười tít mắt, nhưng mồm miệng cũng vô cùng đanh đá, trong triều không ai cãi lại được anh.

Điểm lưu ý duy nhất là truyện siêu siêu siêu chậm nhiệt và thanh thuỷ văn, 60 chương đầu không có tí thân mật nào dù “tình trong như đã, mặt ngoài còn e”. 86 chương chỉ có đúng 1 cảnh hôn 🙂 và 0 có cảnh H haha..

Nhìn chung, mình thấy truyện Hôn quân này đáng đọc, mới lạ trong làng văn đế vương công, công trọng sinh, cung đấu. Từ Hầu bà bà edit rất hay và dễ hiểu ❤ Cảm ơn bạn editor đã mang tới tác phẩm Hôn quân cho các độc giả thưởng thức.

11 chương

Tác giả: 2 Ám Bạch

Thể loại: Dân quốc, sủng, niên hạ, thầy giáo trầm tĩnh thụ x dương quang học trò công

Editor: Tề Vũ 

Truyện ngắn, giống như một đoản thiên nên không có gì nhiều để review. 1 câu chuyện nhẹ nhàng giữa 1 thầy giáo viên đại học đã hơn 40 tuổi và cậu học trò trẻ tuổi hơn 20. Thầy giáo có một cuộc sống rất trầm nên anh thích cái gì đó sinh động và hoạt bát, giống như cách anh nuôi 1 bé chó đáng yêu tên là Điềm Điềm [ngọt ngào]; trùng hợp, anh gặp công, 1 cậu học trò khoẻ mạnh. Bạn công học võ từ bé nên rất “sinh long hoạt hổ” =]] và giỏi văn, còn viết 1 bức thư tình tán thầy giáo cơ ❤

Câu chuyện thích hợp đọc để giải nóng, HN nóng quá xá mọi người ạ T_T

2. Tinh Tinh

77 chương

Tác giả: Bất Vấn Tam Cửu

Thể loại: Hiện đại, chậm nhiệt, sủng, tiểu ngược ở cuối, trước lạnh lùng dịu dàng cường sau biến “yêu tinh làm nũng” công =]] x dương quang cường thụ, bẻ thẳng thành cong, chủ thụ, thanh thuỷ văn

Editor: Muối

Lúc đọc truyện này, cảm thấy hình tượng anh công sao giống Chu Tội trong Hình Xăm quá, hoá ra cùng tác giả.

Hai anh đều lạnh lùng ít nói, có 1 quá khứ đau thương, đều thuộc dạng “tẩm ngẩm tẩm ngầm mà đấm chết voi” =]] Nói ra câu tán tỉnh nào chết câu ý!

Truyện có 77 chương, tương đối dài, khá là chủ thụ. Tác phẩm xoay quanh bạn thụ, Tần Phóng, cao phú soái nhưng tương đối giản dị. Cậu lớn lên nhờ sự chăm sóc của ông nội, mẹ cậu mất từ rất sớm, bố cậu sau tái hôn và có thêm 2 đứa con. Tần Phong trước khi gặp anh công, Hình Viêm, thì vẫn tán tỉnh mấy cô gái nhưng không đi tới đâu.

Hình Viêm và Tần Phóng lần đầu gặp nhau là dưới cổng kí túc xá của anh Viêm, qua 1 cái huých vai. Lần thứ 2 gặp nhau là khi Tần Phóng đang đánh nhau với người bạn cùng lớn lên của Hình Viêm, Châu Tử Minh. Lần tiếp theo gặp nhau [nếu mình nhớ không nhầm] thì là khi Tần Phóng tới thư viện giữ chỗ cho bạn cùng phòng, nhoẻn cười với anh Viêm 1 lần và câu mất hồn của ảnh luôn.

Về sau, Tần Phóng thường xuyên hẹn gặp anh Viêm đi đánh bóng, đi ăn nên kết thân, trở thành “anh em tốt”. Sau đó, vào ngày sinh nhật của mình, anh Viêm tỏ tình làm Tần Phóng đơ toàn tập =]] ôi tỏ tình siêu lãng mạn mọi người ạ, đọc tan chảy ❤

Nói chung sau đó là quá trình rối rắm của bạn Phóng và rồi tiếp nhận mối quan hệ yêu đương với anh Viêm. Truyện mình thấy hay nhất là những đoạn tà lưa nhau này. Trong tình yêu ngoài đời cũng vậy, mình thấy vui nhất là lúc mới yêu, vẫn còn nhiều điều mới lạ để tìm hiểu về nhau nhưng lại không phải lo nghĩ chuyện người kia có thích mình không [do 2 bên đã chính thức xác lập quan hệ].

[Mọi người nên dừng đọc review ở đây nếu không muốn bị bật mí thêm nội dung truyện]

.

.

.

.

.

Hình Viêm là trẻ mồ côi cha mẹ từ nhỏ, 3 người bạn còn lại, bao gồm Châu Tử Minh, cũng có hoàn cảnh giống anh. Vì vậy, tác giả giải thích rằng, anh khuyết thiếu tình thương nên anh không học được cách yêu 🙂 và rồi anh chia tay với Tần Phóng vì anh dự định ra nước ngoài học cao hơn và định cư. Anh không thèm bàn trước với Tần Phóng, anh mặc địng rằng Tần Phóng còn nhiều ràng buộc trong nước nên không thể ra đi với anh được. Gần cuối truyện, hai người chia tay, chia tay 2 năm rồi anh Viêm quay lại tán bạn Phóng. Mình không thích đoạn này nhất truyện… Cá nhân mình là 1 người có khúc mắc gì cũng bày tỏ với người yêu, không bao giờ giấu trong lòng. Giống như anh Phóng có nói trong truyện, khúc mắc giữa 2 người là 1 mệnh đề cần 2 bên giải, 1 bên tự giải cho người kia luôn thì kết quả luôn luôn sai.

Mỗi lần mình với người yêu cãi nhau, lúc nào mình cũng lắng nghe suy nghĩ của bạn ấy, vì sao? Vì mình muốn hiểu được logic đằng sau những suy nghĩ và lí luận của người yêu mình, vì sao mình nghĩ là 1 mà bạn ý nghĩ là 2. Cách này giúp cho mình có thể tiếp nhận được 1 luồng suy nghĩ mới, nhìn vấn đề qua lăng kính của bạn ấy để hai người có thể hoà nhập với nhau hơn. Đương nhiên, con người ai cũng có lúc quan tâm quá mà loạn, giống như anh Viêm. Anh biết rằng Tần Phóng là một người ngoài trong gia đình của bố và mẹ kế nhưng cậu vẫn rất yêu thương người em trai nửa huyết thống của mình, cậu còn những người bạn thân thiết nên anh không nghĩ Tần Phóng có thể ra nước ngoài với anh. Anh tự quyết định đi và chia tay. Ôi, thế đúng là tự mình phán tử hình cho đoạn tình cảm của hai người mà 😦 Tần Phóng đồng ý chia tay, cậu rất mạnh mẽ. Mình thích tình yêu giữa 2 người đàn ông này vì khi thất tình, họ không uỷ mị đau khổ như nhiều truyện khác hoặc như trong đa số truyện ngôn tình.

Tác phẩm kết thúc HE, hai người quay lại yêu đương.

Nhìn chung, mình thấy truyện cũng được, nội dung không mới lạ nhưng cách hành văn chậm nhiệt cho mình cảm giác rất yên bình. Bạn Muối edit rất là hay, cảm ơn bạn nhìu ❤ ❤ Mời mọi người thưởng thức nhé.

Tác giả: Quyết Tuyệt

5 chương

Thể loại: ngắn, hiện đại, huynh đệ, thanh thuỷ văn, ngược tâm, SE

Edit: Hải Đường Tĩnh Nguyệt

Chào các bạn, mình lặn cũng lâu phết nhỉ, dạo này này bị chán đam mỹ ý, cuồng gym vs học =]] Thực ra bị chán đam vì 1 số việc.

Thứ nhất là cái truyện “Ai là ai đích thương” không edit xưng hô, mẹ con, văn hiện đại mà ta – ngươi như thật =.= Mình rất quan tâm xưng hô khi đọc tiểu thuyết vì mình cảm thấy tiếng Việt rất phong phú trong đại từ nhân xưng, nếu editor có thể tận dụng được điều này, thì câu chuyện tình cảm sẽ càng trọn vẹn và ấm áp hơn. Đọc đoạn đầu của ALADT mình thấy rất hứng thú, cho đến khi vào chương 1, ta – ngươi giữa mẹ con 🙂 và sau đó lết đc đến chương 6 thì mình dừng hẳn =]] Sau đó tâm trạng rất down, chả muốn đọc gì nữa

Thứ hai là mình đã đi học chính thức, não được bật, mọi tâm trí của mình đều dồn vào cày cuốc nên cũng không muốn đổ thời gian vào đam mỹ. Năm ngoái thời gian thi mình bị cuồng đam nên kết quả không cao lắm 😦

Mình cũng đang đọc “Cậu là nam tớ vẫn yêu”, thấy truyện cũng hay nhưng tình cảm hai người lao như tên lửa =.= không thích lắm

Thứ ba là THỨ SÁU TỚI MÌNH BIẾT ĐIỂM IELTS RỒI TRỜI ƠI PANICCCCCCC @@! Mình không đi luyện IELTS ở trung tâm nên cũng không biết thế nào nữa :[[ 1 tháng tự học ở nhà thì toàn đọc truyện =]]]]] xong kiểu chưa viết 1 đề writing nào… nên chả biết nữa…

Cuối cùng thì lúc lướt facebook thì truyện này nó hiện lên, thấy ngắn nên đọc luôn, cũng được. Mình thì khá là lạnh lùng vs cả hay rơi nước mắt lúc không cần thiết ý =]] Mình đọc đoản “Có một thằng khờ tên là Khai Tâm” và “Một điếu thuốc” thì đều không khóc lóc lắm =.= h cũng chả nhớ nữa, đam mỹ mình khóc nhiều nhất là “Ràng buộc” – Ninh Mông Hoả Diểm, thực sự 1 tác phẩm ấn tượng, dù nó xưng ta ngươi mà mình vẫn nuốt trọn đấy =]]

Bộ này thì cũng không buồn lắm, quyết định review vì lâu rồi không ngoi lên giao lưu với các bạn =]]

Tình yêu anh em ở thời đồng tính là 1 khái niệm mới.

Hai người nhà nghèo, bị bố mẹ người nhà hắt hủi, dựa vào nhau sống.

Cậu anh tòng quân và vào được bộ phận nòng cốt, mấy năm không gặp được nhau, hai người chỉ trao đổi qua thư từ, qua những con chữ..

“Tôi yêu anh trai của mình… Tôi đã từng viết tình cảm này ra rất nhiều rất nhiều trang giấy, bây giờ mỗi khi viết thư gửi cho anh, tôi đều viết là yêu anh, thế nhưng chắc hẳn anh chỉ cho rằng đó là tình yêu giữa thân nhân với nhau thôi phải không? Nếu như anh biết, mỗi buổi tối tôi đều tưởng tượng ra thân thể trần truồng của anh, nhất định anh sẽ đánh tôi một trận, tuy rằng anh chưa từng đánh tôi lần nào.” – trích nhật ký em trai

Cả hai người đều rất có tài, cậu em học giỏi, cậu anh là học sinh tâm đắc của cục trưởng.

Cậu anh luôn nhắc đến em trai mình đầy tự hào, đầy tình cảm. Ánh sáng của cả cuộc đời anh đều được đặt ở người em trai ruột này.

—— “Sếp Vương, em trai em gửi quần áo lên, cái áo lông tốn mấy trăm đồng, nói là kiếm được lúc làm gia sư, sếp Vương, chắc là nó cũng chưa từng mặc qua, đưa cho em quả là lãng phí, thân em da dày thịt béo đâu sợ gì…”

—— “Sếp Vương, em trai em gửi ảnh chụp lên, đẹp trai cực kỳ… Nghe nói trong thôn đã sớm có người đi hỏi dùm rồi, cả em còn chưa có… Được rồi em trai em muốn hình, em có thể mượn chai gel tóc của sếp không? Còn cả áo sơmi nữa.”

—— “Sếp Vương, em trai em lần này lại đạt được học bổng nữa, em có thể xin nghỉ đi thăm nó được không? Chỉ cần vài ngày là đủ… Nó vẫn oán giận, nhiều năm rồi chưa gặp lại em… Sếp cũng biết, nó chỉ có mình em là thân nhân…”

Vậy mà cậu em trai đó, lại bị xe máy cán chết, bọn hung thủ đua xe, đâm vào người em trai, sau đó còn di đi di lại nhiều lần để cậu em trai chết hẳn cứ không tàn tật, để lại hậu hoạn lâu dài. Sau đó vì bọn đua xe đều là lũ con ông cháu cha nên vụ việc kết thúc bằng 1 số tiền bồi thường không lớn.

Người anh khi biết sự thật, đã giết chết cả 8 đứa trẻ trong vòng 1 đêm.

Mình cảm thấy việc làm này rất đúng, nhiều lúc pháp luật không thể trừng trị hết 1 lũ khốn có tiền có quyền, thì lúc đó nguyên cáo phải tự làm thôi :]] Điển hình như cái phim DareDevil :]]]]

Buồn nhất là khi cả hai người âm dương cách biệt, mới nhận ra tình cảm của nhau..

Em à, anh cũng yêu em.

Anh nghĩ rằng, anh sẽ giấu thứ tình cảm này trong lòng cả đời, nhìn em hạnh phúc, chỉ không ngờ…

Nếu có kiếp sau, anh nhất định sẽ sớm nói cho em biết tình cảm của mình, nếu như có thể quay lại một lần, cái đêm em ôm anh ngủ ấy, anh sẽ đích thân hôn lên môi em, nói cho em biết: ” Anh sẽ không bao giờ rời đi nữa.”

Thực sự rất bất công cho Chu Văn khi anh bị tử hình nhưng đó là điều không thể tránh khỏi, dù sao anh cũng đã giết chết 8 người, nợ máu đã trả bằng máu.

Nếu truyện được viết thành truyện dài thì mình muốn người anh được trọng sinh, để có thể thật sự bảo vệ người em trai của mình ^^

Truyện được edit rất hay, xưng hô uyển chuyển, không khí âm trầm được miêu tả hoàn mỹ, cảm ơn bạn edit nhìu ❤

hô hô các bạn có thấy đáng yêu không ~

Các chế có thích không? E mê lắm :v Nhưng mà thế này các bạn không đọc được review khi ở với phụ huynh ràu :v Thực ra có chèn mấy cái ảnh nữa cơ nhưng mà chs khi post lên thành ảnh chết thế nên đành xoá 😦 

Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngốc Nghếch Đáng Yêu

Tác giả: Yên Tử

469 chương chính văn và n phiên ngoại :v 

Thể loại: hiện đại, hắc bang, sủng, ấm áp ngọt ngào, chút máu me, bao dưỡng tình nhân, thanh thuỷ văn, ôn nhu quỷ súc công x nhị hoá nhân thê thụ, hài hước, bỉ bựa

Edit: Ngáo

CHƯA HOÀN

Hoàn chính văn rồi, còn phiên ngoại thôi, Ngáo edit cũng nhanh lắm nên mọi người đừng lo :3

Định khi nào hoàn tất cả mới viết review nhưng nhớ ra review của mình cũng không spoil chi tiết nên là giới thiệu luôn

╰( ̄▽ ̄)╭

Đây là Quyển 2 của Gửi Ngài Kim Chủ Sâu Không Lường Được [đã review]. Mình thì thích quyển 1 hơn vì nó vui vẻ và hài hước hơn, quyển này bầu không khí nó u ám hơn quyển 1 nhiều [*  ̄ー ̄], căn bản vì nó là đứng từ phía Bạch tiên sinh [không phải xưng tôi] và cuộc sống xung quanh ngài ╮[╯▽╰]╭ nên mình chỉ ghi thể loại là hắc bang chứ không phải giới giải trí :v 

Nói thế chứ truyện vẫn đáng yêu lắm :]]]]] Tìm trích đoạn cũng khó hơn vì mình chưa cop word bộ này :v

Văn án: 

Bạch Ân là là một gã thần kinh hết thuốc chữa, ông từng nghĩ mình sẽ cứ thần kinh mà sống như thế mãi.

Cho đến khi — ông gặp một con thú ngốc ngốc.ú.

Trịnh Hòa [⊙-⊙] “Bạch tiên sinh, Bạch tiên sinh! Cơ bụng của ông chạy đâu rồi?? Sao em không thấy?!”

Bạch tiên sinh “Bởi vì em đang sờ lưng tôi…..”

Chỉ cần đọc cái văn án này thôi là đã đủ để mình nhảy hố rồi =]]]]

Bạch Ân quả là 1 kim chủ sâu không lường được, ông không chỉ đơn giản là 1 mafia, cái ông có là thông tin, là bí mật về nhiều nhân vật tai to mặt lớn, thế nên ông rất hay bị ám sát :v Mỗi tội Bạch Ân là thiên tài, bộ não của ông như một cái máy, tính được bước đi của đối thủ trước 6,7 bước lận nên chả ai làm gì được ông :”>

Ở bộ này thì mình thích nhất là đọc đoạn Trịnh Hoà bị bắt cóc =]] tại vì mình nghĩ đấy là đoạn cao trào nhất truyện :v Truyện thì không khí luôn ấm áp, Bạch Ân kiểm soát mọi thứ nên đoạn Trinh dở hơi bị bắt cóc quả là 1 điểm nhấn :>

“Bạch tiên sinh!” Trịnh Hòa vuốt cửa sổ xe, vừa thốt lên những lời này, nước mắt cậu đã chảy xuống.

Bạch Ân mở cửa xe, bế Trịnh Hòa vào, trái tim ông đập thình thịch, hơi thở nặng nề.

Ngay khoảnh khắc chạm tới làn da của Bạch tiên sinh, Trịnh Hòa mọi sự bình tĩnh của cậu sụp đổ. Cậu gào khóc trong lòng ông, không thể kiềm nổi. Thực ra, cậu sợ lắm, sợ, rồi không biết phải làm sao. Hơn hai mươi năm qua, cậu chưa từng gặp phải chuyện như thế, cảm giác đối mặt với cái chết, cảm giác lạnh lẽo truyền tới từ họng súng, tới tận giờ cậu vẫn cảm nhận được. Thực đáng sợ!

“Bảo bối, đừng sợ, đừng sợ. Chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra nữa.” Bạch Ân nhẹ nhàng vỗ về lưng Trịnh Hòa, choàng tấm áo khoác bên cạnh cho cậu. Ngoài trời mưa vẫn rơi, quần áo Trịnh Hòa ướt đẫm.

Giờ Trịnh Hòa không ngừng khóc nổi. Cậu vừa khóc, vừa ôm chặt thắt lưng Bạch tiên sinh. Không nói gì, nhưng bộ dáng tội nghiệp của cậu khiến Bạch Ân hận không thể xuống xe, lột da hai kẻ kia! Ông nhắm mắt lại, bình ổn lại cơn giận trong lòng, mấy phút sau, ông nhẹ giọng nói với Kiệt tử “Mở máy sưởi đi.”

Không biết phải mình ác không nhưng mà mình thấy chưa đủ phê :v tại vụ việc được giải quyết rất nhanh – gọn – lẹ =]]] Cứ tưởng Trịnh dở hơi bị nhốt mấy ngày cơ 😦

À còn đoạn Bạch thần kinh xử lý bọn người láo toét dám nói xấu vợ ông nữa ~ 

Mặt của cô nàng tổ phục trang rất mỏng, nghe thế thẹn quá thành giận, ngẫm lại thì thấy mọi chuyện đúng như người ta bảo, lúc ấy mình ngốc quá, nghe Trịnh Hòa nói mấy câu liền hết giận, liền kể hết mọi chuyện ra phân tích, mọi người càng nghe càng thấy Trịnh Hòa đúng là kẻ lắm mưu kế, không ngờ bản chất lại ghê tởm như vậy.

Bạch tiên sinh vừa lúc nghe được bọn họ nói thế đúng khi đẩy cửa bước vào.

419.

Bạch tiên sinh nhìn mấy kẻ chưa nhận ra sự có mặt của mình đó, nghĩ nghĩ, lấy di động ra bấm vài nút, sau đó rời khỏi, đóng cửa lại.

Mọi người trong phòng còn chưa biết những lời mình nói đã bị ngài ‘kim chủ’, ‘ô dù to’ nghe được, vẫn còn hào hứng bàn nhau xem xả giận hộ cô nàng tổ phục trang thế nào. Phía ngoài cửa, Bạch tiên sinh hít sâu một hơi ——

Rầm!

Cửa bị Bạch Ân đá văng.

Mọi người giật thót, mặt ai nấy đều trắng bệch như cây lau nhà bị nước tẩy tẩy trắng vậy.

Bạch Ân hít mắt nhìn quét mọi người “Dường như tôi nghe được chuyện gì đó không được tốt lắm, có thể nói lại sao?”

Mấy người khi nãy hào hứng nhất giờ ngậm miệng không dám ho he, vẻ mặt ai nấy đều vô tội hết mức. Những người khác tuy khó chịu với thái độ ngạo mạn của Bạch tiên sinh nhưng lại sợ, không nói câu nào.

Bạch tiên sinh cười lạnh, chuyện hôm nay may mà ông gặp được, không thì bảo bối nhà ông đã bị người ta chửi bới thế này đây. Kiệt tử và Trần Minh đứng ngoài cửa sổ thấy được cảnh này, vẻ mặt trở nên quỷ dị, Kiệt tử nhỏ giọng hỏi “Bạch tiên sinh chưa uống thuốc à?”

Trần Minh nói “Sao tôi biết được, nhưng nhìn thế này chắc lại hỏng chỗ nào rồi.” sau đó, hắn nhảy ra, nói với Bạch Ân “Ngài sao thế?”

Bạch Ân không để ý tới hắn, bảo Kiệt tử dọn ghế cho mình, đôi chân dài vắt chéo, đôi tay đi găng lụa trắng được đặt tao nhã trên đầu gối, ông chẳng khác nào lão phật gia đang nhìn lũ người hèn mọn “Đưa người phụ trách tới đây.”

Đây là lần đầu Trần Minh tới đoàn phim cùng Bạch tiên sinh, nghĩ mãi hắn cũng không biết người phụ trách là ai liền nhìn về phía đám người. Một cô bé nhỏ giọng đáp “Đạo diễn Vương đi ra ngoài, hiện trong đoàn chỉ có nhà sản xuất và phó đạo diễn.”

Bạch Ân dùng ngón tay gõ gõ đầu gối, mỉm cười “Gọi điện cho đạo diễn Vương của các người, nói với hắn ‘Trong vòng nửa tiếng nữa, nếu không xuất hiện thì đừng hòng được quay phim’, cám ơn.”

Mấy cô nàng trẻ tuổi sợ quá, che miệng lắc đầu, Kiệt tử ra vẻ như định đá họ thì Trần Minh đã ra chân đá hắn “Không được trò trống gì cả, Bạch thiếu gia còn chưa cho cậu động thủ đâu.”

Kiệt tử nhìn về phía Bạch tiên sinh, Bạch tiên sinh nói “Trịnh Hòa còn ở phía trên, cứ từ từ đi.”

Tuy trong đoàn phim cũng có người trải đời, nhưng cái tác phong không thèm để ý đến ai khác của Bạch Ân vẫn dọa được họ. Lúc này mới có mấy người lôi điện thoại ra gọi điện cho người quản lý, nhất là cô nàng tổ phục trang kia, thấy Kiệt tử, Trần Minh dẫn những vệ sĩ khác bước từ xe xuống liền vừa khóc vừa nói với đạo diễn Vương.

Bạch Ân mơ hồ đoán được, có lẽ Trịnh Hòa không muốn gây thêm phiền phức cho mình, cũng có thể cậu thực sự thấy chuyện này không quan trọng gì. Ông thở dài, biết Trịnh Hòa ngay tại trên lầu chờ mình, thực sự muốn lên đó ôm cậu ấy xuống. Giờ, đến chính ông cũng không biết trong những tình cảm mình dành cho Trịnh Hòa, loại tình cảm nào sâu hơn. Nhất là trong khoảng thời gian này, việc trị liệu khiến trạng thái tinh thần của ông không tốt, nhưng từ đầu tới cuối, ông vẫn rõ ràng nhận thấy, mình không thể rời khỏi Trịnh Hòa.

“Chút nữa mấy người kia sẽ tới, ” Bạch Ân chống đầu nhìn đám người “Các cô cậu hẳn phải kể lại cho tôi chuyện gì đã xảy ra chứ?”

Trong cái giới này, nếu không lộ mặt, không ai biết ông là người nào. Trước giờ Bạch tiên sinh rất ít lên tiếng, BEACHER và ‘Hán Tân Đường’ của ông lại không giống ‘Kho tin’, nhiều người chỉ biết xí nghiệp đó rất lớn, triển vọng không tồi, nhưng chủ tịch, giám đốc thực sự là ai thì không một người biết. Đương nhiên giới giải trí càng không biết, người trong đoàn phim dù hỏi thăm thế nào cũng chỉ biết năm kia, Trịnh Hòa câu được một vị đại gia họ Bạch, nghe nói rất nhiều tiền, dường như không phải dân làm ăn chính đáng. Ngoài những tin tức đó ra, không ai đào được thông tin gì khác.

Ở giới này ai chẳng có chút quyền, có chút tiền nha, hơn nữa lâu thế rồi mà Trịnh Hòa cũng chỉ từ diễn viên hạng ba lên hạng hai, không có ‘khả năng’ gì mà dám kênh kiệu, đã có nhiều người khó chịu với cậu từ lâu, “ba người thành hổ”, Trịnh Hòa bị xa lánh là chuyện sớm muộn. Nhưng giờ, khi họ thấy người đàn ông vẫn thường đi theo Trịnh Hòa được một nhóm vệ sĩ áo đen bảo vệ, cao ngạo nhìn họ như nhìn thứ gì đó hèn kém và ghê tớm, cả đám cảm thấy lạnh người.

Mãi không đợi được đáp án mong muốn, ông nhíu mày, bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi.

Đoạn video trên di động rất ngắn nhưng cũng kinh sợ hai kẻ đáng thương vì bị lũ đồng đội ngu bán đứng là đạo diễn Vương và phó đạo diễn.

Cả hai nhìn Bạch tiên sinh, cả hai đều không nói gì.

Bạch Ân mở miệng hỏi “Tôi rất không hài lòng với các ông.”

“Chuyện này tôi sẽ xử lý ổn thỏa.” Đạo diễn Vương trả lời.

“Ông hiểu lầm ý tôi rồi, ” Bạch Ân lắc đầu “Tôi không cần các ông xử lý thế nào, bởi các ông sẽ phải lãnh hậu quả cho những hành động của mình, tôi đã nói trước khi đầu tư rồi, bộ phim này được sản xuất vì Trịnh Hòa, các ông làm tôi thất vọng quá.”

“Ngài muốn rút đầu tư sao?” phó đạo diễn bĩu môi “Đã quay được 80%, tài chính chúng tôi cũng đã chi rất nhiều, muốn rút cũng không rút được.”

“Không, ” Bạch Ân nói “Trịnh Hòa rất coi trọng bộ phim này, tôi sẽ không để em ấy phải buồn, nhưng sau khi quay xong bộ phim này, đoàn các ông mau cút đi, ” ông híp mắt nhìn hai kẻ kia “Tôi sẽ không cho đoàn làm phim của các ông nhận được bất cứ nguồn tài chính nào ở nước C này nữa, một đồng cũng không.”

Mặt đạo diễn Vương tái mét, gã kéo lại phó đạo diễn đang định nhảy lên tranh luận với Bạch tiên sinh, vội vàng mở miệng nói “Bạch tiên sinh, tôi biết chuyện này khiến ngài không hài lòng với chúng tôi, nhưng mong ngài cho chúng tôi một cơ hội, sự việc của Trịnh Hòa, chúng tôi sẽ xử lý cẩn thận, thật đó.”

“Hai người dựa vào gì mà đòi cò kè với tôi.” Bạch Ân không thèm để ý.

Đạo diễn Vương cắn chặt răng “Chúng tôi có thể sửa kịch bản, để nhân vật của Trịnh Hòa càng nổi bật hơn nữa. Như vậy có được không?”

Bạch tiên sinh có chút đắn đo, bỗng nhiên, Kiệt tử chạy tới nói nhỏ bên tai ông điều gì, mặt ông đỏ bừng lên, xấu hổ nhìn về phía Kiệt tử, vẻ mặt đầy kinh ngạc còn có chút ngượng ngùng “Sao, sao mấy cậu không trông chừng em ấy?”

Kiệt tử bất đắc dĩ nói “Cậu ấy học khôn rồi, lần này không đi thang máy có camera mà xuống bằng cầu thang bộ.”

Sắc mặt Bạch tiên sinh thay đổi, ông đứng dậy, nói “Đạo diễn Vương, chuyện này tôi sẽ tìm ông sau.” rồi vội vàng đi ra ngoài.

Trịnh Hòa đang nghe hăng say, chợt thấy tiếng bước chân thì vội chạy qua chỗ thang lầu, Bạch tiên sinh mở cửa, túm ngay cổ áo của cậu “Chạy cái gì?”

Trịnh Hòa thấy mình sắp bị dọa cho xè ra quần. Cậu cười hề hề quay đầu lại. quả nhiên thấy được nụ cười không biết là cười lạnh hay là cười lạnh cũng có thể là cười lạnh của Bạch tiên sinh “Ờ….trùng hợp quá.”

Haha trích hơi dài.. Đây đúng là spoil đúng nghĩa =]]]

Nói thật thì mình thích 2 truyện này lắm, đang đọc lại quyển 2 lần thứ 2 đây :v

Truyện cũng không có cao trào gì, càng không có ngược, không có H, thanh thuỷ mà :]]]]] nhưng mình thấy nó rất lôi cuốn, đọc chả mong có kết thúc 🙂 À kết thúc quyển 2 hay lắm luôn ý! Mà mình cực yêu cái tính hâm hâm của Bạch muội muội =]] thỉnh thoảng ông ý đúng là sến súa phát dồ

Viết thư tình:

“Tôi sẽ cố chấp yêu em mãi đến thời khắc tôi lìa xa cõi đời, em là một nửa kia không thể thay thế của tôi, đôi khi, sẽ có nhiều chuyện khiến em tưởng rằng tôi đã lạnh nhạt, nhưng tôi có thể cam đoan với em rằng, chỉ cần em yêu cầu, tôi sẽ học, để thỏa mãn em.”

Anniversary:

Nhà hàng này nằm ở con đường trung tâm của Tây khu ở thành phố H. Khi Trịnh Hòa đi theo nhân viên phục vụ lên phòng cao nhất, thấy hình trái tim lớn xếp từ hoa hồng đỏ, khóe miệng cậu giật giật, nghĩ, quả nhiên mình đoán không sai.

——— Đôi khi Bạch tiên sinh sẽ dành tặng cho Trịnh Hòa một vài sự lãng mạn bất ngờ, nhưng hiển nhiên là, Trịnh Hòa thực sự không thích hợp với bầu không khí hồng phấn mơ mộng ấy.

Tuy thế, để khiến Bạch tiên sinh vui vẻ, cậu giả vờ như mình rất ngạc nhiên, nhìn bó hoa trong tay lại nhìn Bạch tiên sinh, nói: “Ông chuẩn bị những thứ này cho em à?”

Bạch tiên sinh gật đầu, nhẹ giọng hỏi: “Thích không?”

“Đương nhiên! Đẹp quá! Ông tốn nhiều thời gian lắm đúng không? Cám ơn!” Trịnh Hòa ôm lấy Bạch tiên sinh.

“Em thích là được rồi.” Bạch tiên sinh sờ sờ đầu Trịnh Hòa, kéo cậu vào bàn, bấm vang chiếc chuông điện bên cạnh.

Nhân viên phục vụ nối đuôi nhau đi vào, đặt đồ ăn lên bàn sau đó lặng yên đi ra.

Trịnh Hòa nhìn trân trối, cậu thực sự không biết Bạch tiên sinh còn định làm gì, thấy ông không muốn nói ra, thì đành cầm dao nĩa, hít sâu một hơi.

“Bảo bối, em nhớ hôm nay là ngày gì sao?” Bạch tiên sinh đột nhiên hỏi.

Trịnh Hòa cứng người, cậu lặng lẽ loại trừ hết những ngày lễ của Trung Quốc, sau đó là những lễ tình nhân, Giáng Sinh, Phục Sinh mà có thể tặng hoa hồng ở nước ngoài. Nếu không phải ngày lễ, vậy rất có thể là sinh nhật, nhưng sinh nhật của cậu và Bạch tiên sinh đều đã qua, giờ mới tổ chức thì hơi muộn…..

“Nhớ chứ, hôm nay là ngày kỷ niệm.” Trịnh Hòa giả vờ bình tĩnh đáp lại. Loại trừ hết rồi, chỉ còn mỗi trường hợp này thôi, nhưng kỷ niệm cái gì nhỉ?

Bạch tiên sinh cười híp mắt, nói: “Tôi còn tưởng em quên mất ngày kỷ niệm lần đầu tiên chúng ta gặp nhau rồi đấy.”

Phù…

Trịnh Hòa thở phào nhẹ nhõm, cậu thấy lưng mình thấm đẫm mồ hôi lạnh, liền nói liến thoắng: “Ngày quan trọng thế sao em quên được chứ ông nghĩ nhiều quá rồi.”

Một phụ nữ mặc bộ lễ phục đỏ đi tới, cúi chào hai người rồi kéo violin, tiếng nhạc du dương vang lên.

Trịnh Hòa: “…”

Cậu thật sự không ngờ rằng lúc sinh thời mình còn có thể được chứng kiến cái cảnh làm màu thế này.

….

“Tôi đã yêu em từ cái nhìn đầu tiên, cảm xúc ấy không thể nào là giả dối.” Bạch tiên sinh ôm Trịnh Hòa ngồi xuống chân mình, hôn từ hầu kết hôn lên môi cậu, rồi dừng lại ở giữa hai hàng lông mày: “Dù trải qua bao nhiêu lần, tôi đều sẽ yêu em.”

Huhu bao giờ mới có anh nào nói với tuôi những câu này đây…

Ờ bài giới thiệu đến đây là kết thúc, chả muốn thổ lộ gì nhiều, mời các bạn đọc để hiểu sự thâm tình của Bạch Ân nhé, dù ông ý dở hơi điên khùng lắm nhưng cả cuộc đời ông, cả trái tim ông chỉ rộng mở cho một người – Trịnh Hoà. Hơn nữa, Trịnh Hoà lại là 1 người rất bình thường, nhan sắc bậc trung, quơ ngoài đường cả nắm, cậu còn béo béo, lười thể dục, nhưng điều đáng quý nhất là cậu có thể bao dung cho Bạch Ân, luôn quan tâm, chăm sóc ông ~ Kể cả những lúc ông vô lý cậu vẫn có thể nhường nhịn dỗ dành ông. Trịnh Hoà sinh ra đúng là dành cho Bạch thần kinh rồi ∩__∩ ∩__∩ ∩__∩

Trước khi review thì làm show ảnh tổng công trong lòng em 😦

Về câu chuyện tình cảm ấm áp này thì nói thật mình rất thích nó, truyện này rất dễ đọc vì các chương được viết dưới dạng siêu đoản văn, đọc rất nhàn ❤

Gửi Ngài Kim Chủ Sâu Không Lường Được

Tác giả: Yên Tử

457 chương 3 phiên ngoại

Thể loại: hiện đại, sủng, ấm áp, bao dưỡng tình nhân, giới giải trí, ôn nhu quỷ súc công x nhị hoá nhân thê thụ, hài hước, thanh thuỷ văn, bỉ bựa, SM nhẹ [thanh thuỷ văn mà có SM thì các bạn hiểu màn SM nó thế nào rồi đó =.= =]]] ]

Editor: Ngáo

Quỷ súc công là gì? Nói thật trước giờ chưa đọc bộ nào là quỷ súc công :]]]] Quỷ súc công là công tàn nhẫn, vô tình, không lương thiện, không có lòng tư bi.

Nhân thê thụ là gì? Ôi hôm qua lướt facebook, có bạn bảo nhân thê thụ là gái giả thành nam á làm mình cười lăn lộn :]]]] nhân thê thụ theo mình hiểu là thụ đảm đang, dịu dàng, hiểu chuyện, bao dung như 1 người vợ ý ~ nên mới gọi là nhân the đó :”>

Mình nghĩ phải là nhân thê thụ thì mới thông cảm và kiên nhẫn nổi với mấy bạn quỷ súc công, tại bạn công này “tâm thần” lắm ~

Mình mê truyện giới giải trí từ lâu lắm rồi, cái thời mình mê, mới có mỗi bộ Siêu sao tính cái gì hoàn, đọc không đủ đô :]] thời ý Siêu Sao còn đang edit cơ, chắc khoảng 1,2 năm nhưng cảm giác lâu lắm rồi ý ~ Bây giờ thì nhiều lắm mình đọc không xuể, Ôn Văn Nho Nhã, Cự tinh j j đó, v.v

Bộ này thì nhiều người đề cử lắm, nhưng lúc nó mới hoàn mình chưa hứng thú lắm, giờ mới đọc, giờ đọc thì đúng là quá ổn, quyển 2 của truyện này vừa hoàn chính văn, Ngáo đang edit phiên ngoại ~

Sao mình lảm nhảm nhiều thế nhỉ? Tai vì có nhiều thứ muốn nói quá, phần nào in nghiêng đều là mình tự kỉ hết nhá.

Mình cop word truyện này lâu rồi, từ lúc chưa có vụ report nhà cửa cơ, đọc xong word rồi giờ lại lên đọc onl để like cho Ngáo =]] Chả biết bạn ý có sợ luôn cái con độc giả này không :-ss

Trong số các nhà editor chắc có mỗi bạn Ngáo là bị rì pọt nhưng vẫn rất kiên cường lập nhà mới, post lại truyện, không hề nao núng, ngay cả mấy trò set pass, private bạn ý hình như cũng không làm ~ Thật là ngưỡng mộ! Trong khi rất nhiều nhà editor hoảng loạn, xong rồi pri hoặc pri hẳn hoặc nghỉ edit thì Ngáo vẫn mở rộng cửa chào đón mọi người :]]]] làm 1 reader im lặng như mình thấy vui lắm, tại vì mình chả bao giờ comment nên hầu như các bạn editor chả biết mình là ai 😦 Thấy mình đúng là muộn tao ~

Mình thực ra thì không phản đối chuyện các nhà private, kể cả có private hẳn thì mình cũng không dám ho he gì vì mình hiểu edit là 1 công việc đòi hỏi nhiều công sức, nhất là những người edit tâm huyết, edit từ ngữ đa dạng, chú thích tỉ mỉ. Chỉ có 1 điều mình ghét đó là có những nhà editor mình cảm giác hơi kiêu, chưa kể còn bất lịch sự, cảm giác reader như nô lệ của họ ý 😀

Những nhà nào như Fangsui Fan, Fiery, Phù Anh Các, Ngáo, Huyết Phong đều là những nhà edit cần phải được trân trọng :[[[[[ không các bạn ấy lại khó tính thì chỉ có reader thiệt thôi TT..TTTT

Quay lại với review thì truyện này nhìn số chương rất khủng nhưng nó viết dưới dạng tổng hợp của nhiều siêu đoản văn, mỗi chương chắc khoảng 100-150 chữ, rất ngắn, hơn 400 chương nhưng cũng chỉ có 180k chữ :v

Truyện ngắn, rất ngọt ngào ấm áp ~

Thụ tên là Trịnh Hoà, em nó là ngôi sao hạng hai, đã lăn lộn ở giới sô bít đã 8 năm, sắp hết hạn hợp đồng với công ty quản lý, lựa chọn duy nhất có thể giúp Trịnh Hoà ngóc đầu lên trong giới giải trí là tìm 1 kim chủ – 1 đại gia bao dưỡng, nâng đỡ, bơm tiền cho em nó ở các dự án ~

Sau đó em nó đến BEACHER – 1 club và gặp Bạch tiên sinh – Bạch Ân rồi hai người bắt đầu câu chuyện tình :v

Bạch Ân là tổ hợp của các loại tính cách như: ôn nhu, bá đạo, lạnh lùng, thâm tình, quan tâm, nóng nảy, đa nghi, ghen tuông, tàn nhẫn, máu lạnh ~ Các loại tính cách mâu thuẫn nhau đều xuất hiện, thế mới nói Bạch Ân là quỷ súc :]]]]]

Trịnh Hoà thì là chuẩn nhân thê luôn, dịu dàng, bao dung, có ghen tuông, đảm đang, nấu ăn ngon, giỏi việc nhà, dâm đãng, quyến rũ, ngốc ngốc ~ Trời ơi đáng yêu cực!

Truyện có rất nhiều tình tiết bỉ bựa =]] đọc không nhặt được mồm, ví dụ như ở chương 317:

Đang đi dạo, đột nhiên Trịnh Hỏa cảm thấy vui vẻ. Cậu luôn đột nhiên cảm thấy vui vẻ một cách kỳ lạ như thế.

Về lại nhà khách, Trịnh Hòa đẩy chó ngố sang phòng bên cạnh, khóa lại, sau đó mới đi lấy cái áo ngủ hường phấn kia, vừa hát vừa đi vào phòng tắm.

Mở vòi hoa sen, dòng nước bắn lên làn da mật ong của cậu, trượt xuống lồng ngực. Trịnh Hòa vén tóc ra phía sau, cầm ‘thằng nhỏ’ của mình kỳ cọ cẩn thận, dù cho cậu biết điều này không cần thiết, bởi Bạch tiên sinh chưa từng giúp cậu khẩu giao.

Trịnh Hòa vừa tắm vừa tự tiêu khiển, cậu sờ xuống vùng bí mật dưới mông kia, bôi dung dịch vệ sinh cho nó. Cuối cùng, vì lỡ bôi nhiều quá nên bọt ở mông càng ngày càng nhiều, cậu liền dùng đám bọt đó, nặn hình cục shớt trên mông, lắc lắc vài cái, bọt biệt cũng núng nẩy theo. Thấy vui quá, Trịnh Hòa không thèm nghĩ ngợi gì, hô lớn “Bạch tiên sinh, ông qua đây em cho xem cái này hay lắm!”

Bạch tiên sinh mở cửa, thấy tạo hình của Trịnh Hòa, ông mím môi cười, sau đó nhướn mày “Gì thế?”

Trịnh Hòa lắc lắc mông cho Bạch tiên sinh xem, ý là để ông nhìn rõ hơn một chút.

Tầm mắt của Bạch tiên sinh lại dừng lại ở cặp đùi trắng nõn do không bị ánh sáng mặt trời chiếu vào của cậu.

“Hay không?” Trịnh Hòa cười tủm tỉm.

Bạch tiên sinh cắm tay vào cục shớt bọt, nó liền biến hình. Trịnh Hòa tiếc rẻ, cậu đang chơi vui mà.

“Em muốn chơi thật sao…..” Bạch tiên sinh kéo khóa quần, để lộ ra quần sịp trắng, ông bước vào phòng tắm sũng nước dù chân đang đi tất, cười thâm thúy. Bàn tay còn lại của ông xuyên qua đám bọt xà phòng, đụng cái tới mông mềm mượt của Trịnh Hòa, sau đó liền cắm nửa ngón tay và cái động nho nhỏ của cậu.

Bấy giờ Trịnh Hòa mới nhận ra mình trót nhóm lửa, cậu bất chấp trên người còn bẩn, vội vã mặc áo ngủ, định chạy ra ngoài.

Bạch tiên sinh chắn ở cửa, ngăm mọi đường tẩu thoát, Trịnh Hòa đã mặc xong đồ, nhưng ngón tay ấy vẫn chọt ngoáy trong cậu, cậu sợ tới mức chân mềm nhũn.

“Bạch tiên sinh……” Trịnh Hòa cầu xin tội nghiệp. Cậu còn chưa tắm xong, trên người còn trơn tuồn tuột, thực khó chịu.

Bạch tiên sinh nhìn chằm chằm Trịnh Hòa hồi lâu, ông đang phân vân nữa ‘Abc cùng sữa tắm’ hay ‘Tắm sạch sẽ rồi xyz trên giường’.

Trịnh Hòa sợ quá, đánh rắm cái ‘búp’ một cái rõ to.

Bạch tiên sinh nhíu mày, ông mở cửa đi ra ngoài “Cho em 5 phút, súc ruột luôn cho tôi.”

Rõ ràng là, cái bệnh ưa sạch sẽ của ông đã chiến thắng.

…. Nói thật thì 囧囧囧囧囧囧囧囧

Bạch Ân bi bệnh tâm thần phân liệt cộng thêm chứng cố chấp, thế nên thần kinh của ông rất dễ bị kích động và phải sử dụng thuốc để điều trị, Trịnh Hoà đã ở bên ông và giúp ông vượt qua cuộc chữa bệnh vô cùng gian nan và mệt mỏi ~

Mình rất thích những truyện mà năng lực của công hoặc thụ được YY 1 tí, Bạch Ân trong truyện là một ông trùm có sức mạnh toàn diện, camera, máy ghi âm, nghe truyện khắp nơi :]]]] Không tưởng tượng nổi khi quan hệ với Bạch Ân mà biết xung quanh có mấy chục camera thì Trịnh Hoà nghĩ gì luôn :v :v

Trong truyện Bạch Ân mắc bệnh sạch sẽ nên ông có ít nhân tình, đời sống tình cảm của ông khá thưa thớt, ông cũng không biết mấy cái trang web gay, mình không hiểu kĩ năng phòng the điêu luyện của ông có được nhờ đâu =.=”

Ở quyển này, các câu chuyện xung quanh Trịnh Hoà nên giới giải trí được đề cập nhiều hơn, dù đa số toàn chuyện tép riu, không có những tình tiết như tranh đất diễn, dìm hàng, scandal nặng đô, v.v nên đọc rất nhẹ nhàng, yếu tố làng giải trí trong truyện này chỉ để làm nền cho chuyện tình ngọt ngào của đôi Trịnh dở hơi – Bạch thần kinh :]]]]

Đây cũng là lần đầu tiên mình đọc công già gần 40 tuổi, dù vậy sức quyến rũ của Bạch Ân là vô bờ bến ~ cơ bụng 8 múi, con lai, 1m85, 74kg, có tiền, có quyền ~~~~~

11.

Chiếc đèn ngủ tỏa ra ánh sáng dịu dàng, mờ ảo, Trịnh Hòa nằm trên giường, nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm, tự cảm thấy khó hiểu.

Sao mình lại ở đây?

Hình như bắt đầu từ một nụ hôn.

Nụ hôn nóng bỏng của Bạch tiên sinh.

“Cạch” Bạch tiên sinh đẩy cửa ra, cơ bụng tám múi đầy hấp dẫn, hai mắt Trịnh Hòa tỏa sáng, bật thành hình trái tim.

Bạch tiên sinh ngồi xuống bên giường, quyện lấy tai Trịnh Hòa, nhẹ nhàng nói “Em đi tắm đi….”

Cậu cảm thấy cơ thể mình tê dại, giống như linh hồn thoát xác “Vâng….”

Bạch tiên sinh cười khẽ.

Không khí đang rất tốt, sao Trịnh Hòa có thể bỏ qua? Cậu ôm lấy ông, hôn nồng cháy “Em tắm rồi….”

Trịnh Hoà kém Bạch Ân 11 tuổi, khi hai người quen nhau thì Trịnh Hoà cũng gần 30 rồi nhưng mình thấy em nó tính loi choi như 18, 20 =]]] thực sự chả thấy bóng dáng chín chắn của tuổi 30 ~ Hơn nữa em còn có làn da bóng loáng, trắng nõn như bánh bao, không thể nghĩ được Trịnh Hoà đã gần 30 luôn =]]

Chúc mừng năm mới [2]

Bạch tiên sinh nhìn chằm chằm vào bóng dánh Trịnh Hòa, nhìn cậu bị cá trong tủ quẫy té nước lên mặt, lại nhìn cậu xen vào chỗ mấy bác gái, chọn xương.

Lúc Trịnh Hòa đẩy mấy thứ đó về, mệt đến gẫy eo, chưa kịp nghỉ ngơi, Bạch tiên sinh đã quăng bom rất bình tĩnh “Bảo bối, tôi nhận ra, em giống đàn bà.”

Hàm Trịnh Hòa rơi cái đốp xuống đất.

Cậu là gay, nhưng dù sao cũng là đàn ông phỏng ?

Chính vì thế, trên đoạn đường tiếp theo, cậu không thèm để ý đến Bạch tiên sinh.

Bạch tiên sinh cũng không thấy sao, ông không phải người vì sắc mặt người khác mà khiến mình phiền não, chỉ liếc nhìn người đã theo mình hơn mười năm này suốt chặng đường đi, càng nhìn càng thấy gái, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, không có vết lấm tấm nào, tay mềm mại, vừa nhìn là biết chưa từng làm việc nặng, sau khi cởi đồ, thân thể kia cũng thực đẹp.

Nghĩ nghĩ, Bạch tiên sinh bất giác nhớ tới mấy hình ảnh 18+, ông thấy cứ mần cậu trong đầu như thế cũng không sai, dù ta người ta ngay trước mặt mình, nhịn không được thì lột đồ đưa lên giường, vừa quyến rũ lại sắc tình.

Trịnh Hòa tuy làm mặt lạnh nhưng vẫn nhìn chằm chằm mọi cử chỉ của Bạch tiên sinh, thấy dưới chiếc quần tây trắng muốt của ông, có thứ dựng ngược lên, hâm hấp thế nào, tay duỗi qua theo thói quen.

“Bảo bối, em không giận?” Bạch tiên sinh giữ chặt cánh tay Trịnh Hòa, đưa tay cậu vào trong quần mình.

Trịnh Hòa nhìn Bạch tiên sinh, le lưỡi, giận quá, rút tay ra “Sao lại không giận chứ ! Bị nói là giống đàn bà, ai vui được !”

“Tôi khen em mà.”

Nói chung là cũng không biết viết gì nữa, mình cảm thấy Trịnh Hoà rất may mắn khi gặp được Bạch Ân, họ càng may mắn hơn khi Trịnh Hoà có 1 gia đình rất tâm lý, không hề phản đối gì và Bạch Ân quá cường đại, có thể bảo vệ hai người mọi lúc mọi nơi ~ Trên đời này hạnh phúc nhất có lẽ là gặp đúng người, đúng thời điểm và đến được với nhau, ít trắc trở :>

Cũng lâu lắm rồi mới đọc 1 bộ giải trí mà mình thích như thế này, kể cả bộ Siêu Sao của Vạn Diệt Chi Thương khi đọc mình cũng không phấn khích như bộ này :v Thích nhất mấy màn ghen tuông của hai bạn trẻ :]]]]]]

78.

Trịnh Hòa thấp thỏm mở cửa, Bạch tiên sinh đang đứng cạnh cửa sổ lớn, đưa lưng về phía cậu.

“Bạch…… Bạch tiên sinh.”

Bộ dáng Bạch tiên sinh như chuẩn bị đàm phán, ông đi lại gần bàn làm việc, trên gương mặt lạnh lừng lần đầu tiên không xuất hiện nụ cười khiến người ta thoải mái.

“Nói đi.” Bạch Ân nói.

Trịnh Hòa đột nhiên nhận ra, có lẽ Bạch tiên sinh giận thật. Điều này khiến cậu mừng thầm vì có lẽ, ông cũng để ý đến mình.

“Bạch tiên sinh, ngài giận sao?”

Bạch tiên sinh không nói gì, hai mày nhăn lại. Trịnh Hòa đành dằn cảm xúc muốn đùa giỡn lại, ngồi nghiêm chỉnh, nói “Đầu tiên, em là Đào Tiệp chỉ là bạn bè bình thường.”

“Chứng cứ.” hiển nhiên là ông không tin.

“Ngài còn nhớ ai đã giới thiệu chúng ta với nhau chứ? Đào Tiệp có máu ghen rất nặng, nếu giữa bọn em thực sự có gì, cô ta đã lột da, xé xác em từ lâu rồi.”

“Không đủ, tôi đâu có biết tính cách cô ta thế nào.”

Lần đầu tiên cậu thấy khả năng phản logic của Bạch tiên sinh thực sự đáng ghét “A, còn có, chuyện của em và ngài Đào Tiệp cũng biết, có sự tồn tại của ngài, dù bọn em yêu nhau cũng đâu có kết quả?”

Bạch tiên sinh khoanh tay trước ngực, không nhìn Trịnh Hòa “Vậy ý em là tôi là vật cản cho em tự do yêu đương?”

“Không! Không phải! Ai nha….” Trịnh Hòa vò đầu bứt tóc, cậu thực sự không biết giải thích như thế nào, đột nhiên cảm thấy trong lòng thực khó chịu liền thốt ra “Tối nào ngài cũng áp bức em! Em làm gì còn sức cùng Đào Tiệp chim chuột chứ? Ngài cũng phải động não chút chứ!”

Gương mặt Bạch tiên sinh càng trở nên lạnh lùng “Sao?”

“Sự thật chính là thế! Em tính rồi, từ khi theo ngài, trừ mấy hôm quay phim ở xa, có hôm nào em được ngủ đúng giờ không? Dù có mê công việc đến mấy cũng phải có chủ nhật! Hôm trước đi cân, em sút 2kg đấy!”

Bạch tiên sinh vốn định cố gắng duy trì vẻ ngoài lạnh lùng nhưng vẫn không nhịn được mà nhếch lên khóe miệng, lộ ra nụ cười “Được rồi, biết em khổ, lại đây, tôi ôm xem gầy thế nào.”

80.

Hôm nay trong lúc bổ trang, Trịnh Hòa lén nghe được mấy chuyên viên trang điểm phía sau nói thầm về mấy thế lực xám ở thành phố H này, trong đó có Bạch tiên sinh. Đương nhiên, họ không dám nói tên thật mà chỉ xưng là B, nhưng Trịnh Hòa vừa nghe tới BEACHER liền nhận ra là ai.

Trịnh Hòa muốn nghe, cố ý nghiêng đầu về phía đó, mấy cô nàng nói nửa giả nửa thật nhưng Trịnh Hòa thấy đa phần vẫn là tin được, nhất là khi cậu nghe thấy B bao dưỡng rất nhiều người, bao gồm cả Đinh Chấn Dã đang rất nổi tiếng.

Đinh Chấn Dã là diễn viên mới lên được hạng một, bề mặt thì vẫn luôn trong sạch nhưng người trong giới đều biết anh ta có tính kiêu căng, hơn nữa gió chiều nào che chiều ấy.

Cơn ghen nổi lên, Trịnh Hòa lôi ra cuốn [Hướng dẫn tình yêu], dựa theo câu hỏi trên đó mà gọi điện về cho Bạch tiên sinh xem ông thích cậu hay thích Đinh Chấn Dã hơn. Bạch tiên sinh cảm thấy rất kinh ngạc khi cậu gọi đến nhưng vẫn bảo bí thư điều chỉnh ra 15 phút nghỉ ngơi để bắt điện của cậu.

“Bạch tiên sinh, ngài muốn nửa kia của mình như thế nào?”

“…… Nhiệt tình.”

Trịnh Hòa nhớ đến cách ăn nói và cư xử mạnh mẽ của Bạch Chấn Dã mà buồn bã “Vậy ngài thích loại hình như thế nào?”

“Đương nhiên là bền bỉ lúc trên giường.”

Trịnh Hòa không đỏ mặt như mọi lần mà càng cảm thấy thất vọng. Lúc lên giường cậu chẳng khác nào một khối thịt nát cả, mấy lần Bạch tiên sinh tắm cho cậu đều bảo cậu phải rèn luyện thân thể “Cuối cùng, ngài thích em sao?”

[ Không phải……]

Trịnh Hòa cảm thấy vành mắt mình đã hoe hoe, cậu quăng điện thoại xuống đất, thực sự muốn đánh người.

ĐM! ĐM!ĐM!ĐM!ĐM!ĐM!ĐM!ĐM!ĐM!ĐM!ĐM!ĐM!ĐM!

Bạch tiên sinh bị tiếng động phía bên kia làm cho giật mình, nhìn màn hình: cuộc hội thoại đã chấm dứt, không biết lời vừa nãy người kia có nghe thấy không.

[Không phải em thì là ai chứ.]

Bonus ~

84.

Trịnh Hòa rửa tay rồi vào giúp hai người làm sủi cảo: “Lúc nào chị về thế ạ?”

“Mai, nó nói khó đặt vé máy bay lắm.”

Chị gái Trịnh Hòa là Trịnh Hâm Minh, lớn hơn cậu năm tuổi. Mấy năm trước cô lên Bắc Kinh dựng nghiệp rồi gặp chồng mình ở đó, hai người đã kết hôn, còn sinh một đứa con trai. Bà Trịnh vẫn luôn lấy cô chị làm ví dụ giục cậu mau ổn định đi.

Người khác có thể không biết nhưng Trịnh Hòa còn không hiểu chính mình sao? Cậu là thuần gay, lúc nói chuyện với nữ giới, giữ khoảng cách bình thường thì còn tạm, chỉ cần thân mật chút thôi cậu tuyệt đối sẽ nôn luôn tại chỗ.

Trịnh Hòa thấy cũng đến giờ, lặng lẽ chạy ra ban công gọi điện báo bình an cho Bạch tiên sinh, chưa nói chuyện được vài câu thì cha cậu đã gọi vọng ra từ trong phòng: “Hòa tử! Hòa tử, con ở đâu? Nồi trào rồi.”

“Đến đây đến đây! Bố giúp con bỏ vung ra với!”

Phòng bếp vang ra tiếng loảng xoảng, ông lại kêu tiếp: “Vung rơi vào nước rồi! Biết sao giờ? Hòa tử! Nhanh lên!”

“Đến đây đến đây, ai nha, đúng là bố con nha….” Trịnh Hòa vội nói: ‘Lần sau lại nói chuyện’ rồi chạy đến cứu bếp.

Bạch tiên sinh nghe bên kia cứ có tiếng ‘lầm rầm’ vọng lại, cây bút trên tay vẽ một hình trái tim lên bản hợp đồng trước mặt.

Thư ký ho một tiếng.

Bạch tiên sinh khép hợp đồng lại, bình tĩnh nói “Đi in bản khác.”

“Vâng.”

NHÀ ĐƯỢC HƠN 1000 VIEW RỒI ❤ ❤ DÙ NÓ LÀ SỐ LIỆU QUÁ KHIÊM TỐN NHƯNG MÀ MÌNH VẪN CẢM ƠN CÁC READER NHIỀU LẮM =]]]]] ≧◡≦≧◡≦≧◡≦

Càn Quấy

Tác giả: Giang Hồ Thái Yêu Sinh

75 chương 5 phiên ngoại

Thể loại: nhiều couple [5], nhiều thể loại [không huyết thống], thanh thuỷ văn, cường công cường thụ, hiện đại, có sủng có ngược, hài hước, khá thực tế

Biên tập: Nê 

Vì mục lục của truyện đã bị xoá do chủ nhà đang beta nên mình không dẫn link được 🙂 

Biết nói thế nào nhỉ, mình đọc truyện này, đúng là vưà yêu vừa ghét nó =.= Yêu vì truyện rất hài, hài té ghế, cười rụng răng, ghét vì nó hành em Trần Mặc của mình quá o[︶︿︶]o Trần Mặc đúng là nhận hết mọi đau khổ luôn ý! Thương em ý kinh khủng 😦

Couple chính của truyện là Dương Sóc x Trần Mặc, lưu manh cảnh sát công x bình phàm thụ.

Thứ nhất, ngoại hình em của em ý cũng dễ nhìn, nhưng không phải mỹ thụ =.=

Thứ hai, em ý nhà nghèo, ở nông thôn, nói chung gia cảnh không có gì nổi bật

Thứ ba, em ý bị phát hiện ra là GAY, bị thằng tra công bỏ, tha hương lên Bắc Kinh, bán đĩa lậu nên bị Dương Sóc bắt được, em sống trong một nơi gọi là còn rẻ rách hơn cả ổ chó 😐

Thứ tư, em bị rape, vâng ạ, BỊ RAPE, CẢ TRUYỆN KHÔNG KHÍ RẤT TƯƠI VUI CHO ĐẾN KHI EM BỊ RAPE SAU ĐÓ LÀ NGƯỢC TƠI BỜI 🙂 DÙ NÓ CŨNG NGẮN THÔI NHƯNG MÀ MÌNH VẪN ĐAU LÒNG CHO EM Ý Σ[ ° △ °|||] Σ[ ° △ °|||] Σ[ ° △ °|||]

Thứ năm, em ý bị chặt cụt một ngón út sau khi đã bị RAPE, bởi ba thằng!!!! FUCK!

Thứ sáu, em ý bị mẹ Dương Sóc chửi không ra gì 🙂 🙂 Dù sao này em ý cũng được đền bù nhưng mình thấy vẫn không đủ!

Thứ bảy, em ý bị bạc tóc! nhan sắc phai tàn! gầy trơ xương! Dù sau này cũng được tẩm bổ nhưng mà mình không thoả mãn!

Thứ tám, Dương Sóc bị ngược quá nhẹ, nhẹ hều, cả truyện chỉ có mỗi Trần Mặc là khổ nhất! Vì em nó yêu trước, lại gặp nhiều biến cố nên em ý có nhiều uất ức nhất truyện!

Mình thương Trần Mặc kinh khủng, lúc đọc đến đoạn em bị rape mình còn định drop luôn! Mình không thể hiểu nổi bà tác giả sao phải lái câu chuyện sang một hướng đen tối như thế!!!! Dù chỉ có khoảng 10, 15 chương nhưng mà thực sự đã thay đổi hướng đi của cặp ý, làm mình khá thất vọng 😦 Mình cảm thấy như kiểu đây là bạn bè với phim “Vẫn Cứ Thích Em” [Giả Nãi Lượng, Trần Kiều Ân, Huỳnh Tông Trạch], cay lắm ý!!!!! Cả phim rất ngọt ngào, rất hài hước, đến cuối phim thì Thẩm Văn Đào của mị lăn đùng ra chết 😐 Ức không tả nổi luôn [đúng là biên tập Đồng Hoa =.=!]

Lúc mình đọc đoạn ý mình vừa trục trặc với mẹ, khóc lóc om tỏi, nên đọc đoạn này và đoạn ngược mình càng ức, khóc càng dữ, thương cho em Trần Mặc TT^TT Cả đoạn ngược của truyện này mình rơi nước mắt, nó không dài những mình thấy những lời lẽ chửi rủa của mẹ Dương Sóc thực sự đau lắm, thấy những vết thương của Trần Mặc quá sâu, nếu là ngoài đời, không biết một con người như vậy cần bao nhiêu lâu để lành vết thương, huống chi một vết thương nặng luôn để lại sẹo 🙂 Mình không thích Dương Sóc, mình thích Tần Việt hơn vì mình cảm thấy Tần Việt chín chắn, biết suy nghĩ hơn, Dương Sóc nói chung là trẻ trâu -.- hơn nữa, mặc dù Dương Sóc rất thê nô nhưng đusng là anh không biết cách bảo vệ người yêu của mình 🙂 cá nhân mình thấy truyện ngược công quá ít! Mình còn muốn Dương Sóc tương tư lâu hơn, Trần Mặc được sống một mình ở quê bên gia đình hạnh phúc lâu hơn! Nói thật Trần Mặc đúng là nhận hết quả đắng, 5 couple mà có mỗi Trần Mặc là bình thường nhất 😦 Cũng may mắn cho em là Dương Sóc rất yêu em nhưng mà yêu nhưng không bảo vệ được thì khác gì lỡ tay làm rơi cốc lành thành cốc nứt?

Couple mình thích nhất là Quý Hoằng Hoà x Hạ Khải Minh ❤ Thích cách tán gái của Khải Minh, thích thái độ của Hoằng Hoà, thích bé gái Duyệt Duyệt siêu đáng yêu và cực kì thần tượng bà mẹ của Hạ Khải Minh! Đúng là người mẹ của năm ❤ ❤ ~[‾▿‾~] ~[‾▿‾~] ~[‾▿‾~] Sống trong môi trường toàn GAY thế thì chắc chắn tương lai Duyệt Duyệt sẽ là 1 hủ lâu năm rồi ‎[ノ^ω^]

Em thụ mình thấy đáng yêu nhất là Diêu Dương và Khương Nham, thích sự chu đáo của Khương Nham, thích sự vui tươi của Diêu Dương, Khương Nham cũng là em thụ bị ngược tiếp theo trong truyện, nhưng mà em nó chỉ bị giam và rape bởi anh họ qua vài lời văn, vì vậy không xi nhê gì so với Trần Mặc! Hơn nữa bạn anh họ này sau cũng từ công biến thụ, rơi vào tay Cảnh Thập :]]]]]] mỹ biến thái công :]]]] ông chủ công ty chuyên bán đồ chơi tình thú ~~~ Khương Nham còn hay thẹn thùng nữa, yêu lắm ý =]]]] mỗi tội em ý với chồng ẻm ít đất diễn quá ~~ Diêu Dương x Tần Việt là couple phụ thứ 2 sau Dương Sóc x Trần Mặc, lảm nhảm tinh nghịch biệt nữu sinh viên thụ x muộn tao cảnh sát công ~ [biệt nữu: trong lòng nghĩ khác mà ngoài miệng nói khác, lòng nghĩ một nơi miệng nói 1 nẻo ; muộn tao: ngoài lạnh trong nóng ~~~~~~]

Anh công mình thích nhất là Hạ Khải Minh! Ảnh ý đủ thông minh, đủ bản lĩnh, đủ bá đạo, đủ ôn nhu, đủ che chở, đủ chăm sóc với người yêu của mình! Gia đình của anh cũng bá đạo nhất, giàu nhất và tâm lý nhất! Mình không nói gì nhiều vì muốn các bạn tự mình khám phá độ ngầu của ảnh ~~~~ Theo mình thì Hạ Khải Minh x Quý Hoằng Hoà là lưu manh bá đạo ôn nhu đại ca công x lạnh lùng trầm ổn luật sư thụ ~

Nội dung truyện kể về cuộc sống của Dương Sóc, sau một lần bắt được bạn nhỏ Trần Mặc bán đĩa sex, sau đó cũng đem bạn về nuôi luôn ~~ cùng với nhiều bạn bè của Dương Sóc và những sự kiện trong cuộc sống của họ, một câu chuyện đủ thực tế [gia đình ngăn cản đồng tính luyến ái, quán cơm của một người lính khuyết tật giải ngũ, cảnh sát cũng bị thương, không ai là người vạn năng], đủ hài hước [cười rụng răng ý!], ngọt ngào ấm áp, có đắng có cay [phải nói là quá đắng ý :]:]:]].

Điều mình thấy không thích hợp lắm có lẽ là mọi người bị bẻ cong quá dễ =.= 5 cặp gay sống bên nhau lận, dù biết đây là đam nhưng mà quá trình bẻ cong gọi là thần tốc, kiểu nhất kiến chung tình ý :]]]]] Mình công nhận bây giờ cuộc sống đồng tính đã xuất hiện khá nhiều nhưng mà những người xung quanh mình thì vẫn rất kì thị [cả nam lẫn nữ], đặc biệt là đàn ông thì càng sợ ==” Thế nên để bẻ được 1 người có vợ có con chỉ nhờ những hành động trên giường thì vô lý quá =]] mà thực ra có thể mấy bạn trẻ này đều tiềm tàng thể chất GAY rồi nên bị trai đụng vào người cũng không phản ứng quá, chứ như anh họ mình thì có mà giãy đành đạch, có chết cũng không muốn ấy ._. những truyện không tập trung vào vấn đề đó nên là thôi đây không phải điểm trừ lớn :v

Nhà Nê là một nhà biên tập Đam mỹ từ khá lâu rồi nên về khoản văn phong không cần bàn nữa, xưng hô và từ ngữ vô cùng linh hoạt, tuy có vài lỗi chính tả nhưng không đáng để ý :3 cảm ơn chị Nê rất nhiều vì đã edit truyện này!

Truyện không có H vì truyện của Tấn Giang mà Tấn Giang thì hay càn quét H :[[[[

Nói chung mình rất hài lòng với Càn Quấy, tuy phần ngược ý khá máu chó nhưng nó không dài nên mình cho qua, truyện có nhiều chương và đoạn đáng yêu để đọc nên vẫn đánh giá 5 ❤ + =]]

Không tìm được ảnh oe oe ;____;

Đi Tìm Cung Điện Cát Vàng Mộng Ảo

Tác giả: Lâm Bội

12 chương 1 ngoại truyện

Thể loại: sa mạc cổ đại, sủng, thanh thuỷ văn, trung khuyển thâm tàng bất lộ ngốc công x ngạo kiều mỹ thụ

Edit: Alice

Beta: Todori

Truyện này đã có 1 bạn review rất chi tiết rồi ;___; bạn ý review hay và dễ thương lắm 😦 Chả hiểu các bạn thấy mình viết review chán không nhưng mà mình thấy mình review cứ kém hấp dẫn kiểu j ý @@! =]]]

Thường những truyện ngắn thế này mình cũng không đọc review, thấy thể loại ưa thích là nhảy luôn :]]] Hqua đang lướt các wordpress thì thấy bài review ý nên mới đọc. Truyện có 12 chương, cho dù ngược tê tâm liệt phế mình cũng nuốt trọn đc :v

Nói chung là hoàng tử Saichi cầm theo “Con Mắt Thương Ưng” đi tìm guốc gia láng giềng cầu cứu viện, trên đường đi thì giả trang thành vợ của 1 chàng ngốc :v theo motip của đam mỹ thì đương nhiên chàng ngốc chính là thần Thương Ưng và hai người hiển nhiên rơi vào lưới tình :]]]]]

Truyện ngắn nên đương nhiên là nhất kiến chung tình :]]]]] chàng ngốc vừa thấy dung mạo của hoàng tử Saichi là đã nhận định hoàng tử là vợ mình ~ chỉ cần một mình vợ ~ Vợ là trời ~

Tính cách của công và thụ đều dễ thương, thụ kiểu tạc mao nữ vương, công trung khuyển, rất bảo vệ và vâng lời nữ vương :”>

Điều đáng tiếc nhất là truyện không có H 😦 chỉ có hôn hít nhưng mà nói chung cách miêu tả không rung động lắm =]]

Nhà Alice’s Land edit nên khỏi suy nghĩ về chất lượng nhé ❤

Nói thật đọc truyện này mình cũng không có dao động cảm xúc gì nhiều :]]]] truyện đáng yêu phết nhưng với mình nó chỉ để đọc giải trí thôi :v ngọt ngào lắm, phù hợp cho ai ngụp dậy từ bể máu chó :”]

Đùa, truyện này nhà kia review hay dã man mà mình review lại thành 1 tác phẩm bình thường ;____; Chắc vì mình không có nhiều cảm xúc và suy nghĩ với truyện này ==” Cá nhân mình chưa bao giờ thích đọc truyện ngắn, truyện ngắn mình đọc toàn là H văn hoặc ngược =]]] cảm thấy truyện ngắn thì tình cảm không đủ sâu ý mà :>

Tác giả: Hưởng Nguyệt

103 chương, từ chương 104 đến 122 là ngoại truyện

Thể loại: trọng sinh, dị giới, nhân thú, THANH THUỶ VĂN :]:]:]:]:]:]:]:], sủng, chậm nhiệt, sinh tử

trong nóng ngoài lạnh ôn nhu nghiêm túc đảm đang công x lãnh đạm thụ, cường công cường thụ

Edit: Cáo Ngố

Beta: Rồng béo

Gần đây mình đều đọc được truyện hay, truyện này cũng hay, nhưng mình lại có nhiều vấn đề với truyện này =.=

Truyện có nhiều diễn biến, sự việc, nhưng trong lúc đọc mà làm mình thấy gay cấn thì có đúng 1 đoạn =]]

Truyện kể về La Tố – một bác sĩ thú y ở thời tận thế, sau khi chết trọng sinh vào thân thể thiếu niên Ngải Tố. Bạn La Tố này thì siêu cường, từ thời tận thế đã có sức mạnh tinh thần chỉ huy động vật. Vì là bác sĩ thú y nên bạn đặc biệt yêu thích động vật.

Sau khi trọng sinh vào thế giới thú nhân, động vật được gọi là Khế ước thú. Thế giới này là thế giới nam nam, nhưng vẫn có giống cái và giống đực. Giống cái rất hiếm, đặc biệt trân quý nên được tôn trọng hết mực, phạm tội nghiêm trọng mấy cũng không bị tử hình. Giống cái sinh sản được. Giống đực không. Ở thế giới này, đực đực được cưới nhau nhưng cái cái thì không, xuất phát từ điểm giống cái số lượng thiểu số.

Thế giới có ba loại thú, Hồn thú, Khế thú và Á thú. Á thú thì không khác gì con người bình thường ở địa cầu, chiếm số lượng nhiều nhất, không có sức mạnh đặc biệt. Hồn thú thì có linh hồn của động vật, có thể hợp thể. Khi biến hoá thì có sức chiến đầu được đề cao, vô cùng mạnh mẽ. Khế thú là thú nhân có thể kí kết khế ước với khế ước thú, sau đó hợp thể để tăng cao sức mạnh. Khế ước thú thì sinh vật tồn tại, kiểu động vật ở Trái đất.

Gia đình của La Tố, hay Ngải Tố có tất cả 5 người kể cả Ngải Tố. Ba ba của Ngải Tố [vai trò người mẹ] tên là Mễ Duy. Mình thấy đây là nhược thụ. Phụ thân của Ngải Tố [vai trò người cha] tên là Ai Tạp Tư, cũng khá cường, là một y niệm lực sư [kiểu bác sĩ]. Anh cả tên là Ngải Địch, khế thú, được mệnh danh là “người máy vô huyết vô lệ”, không cảm xúc, tảng băng đúng nghĩa, y hệt người máy, siêu cường. Em út là Ngải Lộ, hồn thú phượng hoàng, giống cái cao quý, vẻ ngoài mỹ lệ, dù có rất nhiều người hâm mộ, nhiều tinh tuý trên người nhưng thím này bị dở hơi, khao khát tình thương của ba ba nhưng ba ba lại yêu thương Ngải Tố, vốn là anh hai, á thú, không có sức mạnh, tự kỉ, nhất. ~> Ngải Lộ vô cùng căm ghét và ghen tị với Ngải Tố. Ban đầu tưởng bạn này ghê gớm thế nào ai ngờ bị La Tố giáo huấn 1 vố là lặn luôn, nhạt nhẽo =.=

Ngải Tố không có năng lực gì, kém cỏi nên Mễ Duy và Ai Tạp Tư tốn rất nhiều công sức mới chạy cho Ngải Tố vào được học viện Thú Hoàng ~ học viện đứng đầu Liên Minh [tên gọi cái thế giới này], kiểu Harvard =]] Ban đầu Ngải Tố được vào khoa niệm lực gì đó nhưng vì La Tố thấy không thích hợp, sau khi trọng sinh thì cậu kiên quyết chuyển qua khoa chăm sóc khế ước thú, vì chuyên ngành này na ná nghề bác sĩ thú y.

Sau đó là cuộc sống học đường của La Tố. Nói là cuộc sống học đường nhưng chả thấy học hành gì nhiều =.=

La Tố lần đầu gặp Tư Lôi Tạp [aka công] dưới dạng hình lang của anh [sói] ~ Kiếp trước La Tố có 1 em sói thân thiết tên là A Lại đã đồng sinh cộng tử với em, còn chết thay em nên e rất hảo cảm với loài sói. La Tố cứ tưởng anh là khế ước thú mãi ~ đến chương 29 anh mới chân chính xuất hiện dưới dạng con người ra mắt Ngải Tố.

Ngải Tố yêu động vật bao nhiêu thì lại mất thiện cảm với con người bấy nhiêu :]] cũng phải thôi, con người khốn nạn mà, ích kỉ, ghen tuông, tham lam, bao nhiêu tính xấu con người đều có. Hơn nữa em sống ở thời tận thế, nên càng nhìn thấu sự xấu xa của nhân loại ~ nên em có cái bệnh là bệnh “ghét nhân loại”. Nên khi ở dạng lang thì e không có sức kháng cự với Tư Lôi Tạp nhưng khi anh là người thì e chuyến sang lãnh đạm mode :]]

Chính văn thì tình cảm là yếu tố phụ, truyện này mình thấy đều xoay quanh thụ, ít khi đề cập đến vấn đề của các nhân vật khác nên chắc là chủ thụ. Chính văn mình đọc hơn 70 chương tình cảm mới có tí ấm ấm, gần 80 chương mới có tí hôn hít =]] nói thật thì hơi buồn vì đây là cái truyện tình cảm phát triển chậm nhất trong số đam mỹ mình đã đọc =.,= nên mình đọc thấy truyện dài kinh dị =.,= dù nó ngắn hơn hẳn Sơn Hà Nhật Nguyệt.

Sau đó có một số sự kiện xảy ra, hoá ra La Tố là Kỳ Lân trong truyền thuyết, là điềm lành, có thể dẫn dắt Liên minh đến thời kì thịnh vượng hơn. La Tố phát hiện ra Kỳ Lân nhưng quyết định phong ấn bạn này lại vì căn bản sức mạnh tinh thần của La Tố còn mạnh hơn Kỳ Lân trong thân thể em. Liên minh muốn bức em thức tỉnh nên dùng máu của khế ước thú kích thích, em hận quá bạo phát, dắt theo đám khế ước thú thành lập lãnh thổ riêng. Tại đây thì couple của chúng ta chia tay 5 năm, nhưng mà chỉ có mỗi 2,3 dòng thôi nên mọi người đừng lo. Đọc đoạn chia tay này mình nhớ đến Hiệp Ước 30 Ngày Làm Gay, truyện này mình đã drop ngay khi 2 bạn trẻ chia tay vì không thích em thụ =]]

Nhìn chung thì truyện cũng được, có nhiều chi tiết hài hước đáng yêu, nhưng mà mình vẫn không thích truyện này lắm =.=

1. Tình cảm diễn biến chậm, thụ rất lạnh lùng, cho đến cuối truyện mình vẫn không cảm thấy thụ yêu thương gì công lắm :]] may ra thì có tình cảm với hình dạng sói của anh

2. Thấy hơi khổ thân công =]] thê nô trung khuyển công gặp siêu cấp lãnh đạm thụ nên cũng không phản kháng nổi

3. KHÔNG CÓ H!!!!!!!!!!! HÔN MÔI CŨNG ÍT!!!!!!! ÔM ẤP CŨNG ÍT!!!! ĐÂU RỒI MÀN H NHÂN THÚ CỦA TÔI???? KHÔNG H NHÂN THÚ THÌ MÀN DẠO ĐẦU NÓNG BỎNG TÍ CŨNG ĐƯỢC, NGƯỜI X NGƯỜI CỦA ĐC!!!! NHƯNG KHÔNG!!!!! KHÔNG CÓ!!!!!!!!!! [ ° △ °|||] [ ° △ °|||] [ ° △ °|||] [ ° △ °|||] [ ° △ °|||] [ ° △ °|||]

4. Truyện rất rất nhiều lỗi chính tả :[[[ không biết giờ bản trên mạng thế nào nhưng mà mình cop word lâu rồi nên giờ lôi ra đọc thấy có rất nhiều lỗi chính tả, không phải chỉ là lỗi dấu, lỗi chữ mà cả lỗi từ, ví dụ, chua xót chứ không phải chua sót =]]

5. Nhiều từ hán việt giữ nguyên, “phun tào” “buồn tao” “bán manh” “thôn phệ”  ?? Mình đọc truyện lâu rồi nên hiểu được 2 từ này, nhưng mà với những người không quen từ hán việt chắc chắn không hiểu được == Phun tào là kiểu châm chọc, độc miệng. Buồn tao hay còn gọi là Muộn tao là trong nóng ngoài lạnh, biến thái ngầm, ít khi biểu lộ suy nghĩ.

6. Xưng hô về sau hai người sao không đổi thành Anh – Em mà vẫn là Tôi – Em :[[[[[[ đẻ con với nhau rồi mà vẫn Tôi – Em :[[ lạnh quá

7. Ở công mình còn cảm giác tình yêu nồng nhiệt chứ ở thụ thì chả thấy cái quái j =.= thấy em nó mạnh và em nó yêu động vật, hết !

8. Truyện nhiều sự kiện, có mấy couple nhưng mà được đề cập ít, không rõ ràng lắm. 22 cái ngoại truyện cũng chủ yếu xoay quanh cuôc sống công thụ. Có một ít hint.

Ngoài những điều trên thì truyện cũng có nhiều điều đáng khen, ví dụ như xây dựng thế giới thú nhân khá chi tiết, nhưng mà chỉ chi tiết ở đoạn khế ước thú thế nào, vì cái này thụ quan tâm. Còn bộ máy chính trị, quân đội thì ít đề cập. Học đường chỉ là yếu tố phụ, chiến đấu gì đó cũng phụ. Cả câu chuyện là quá trình nâng cao sức mạnh, điều khiển khế ước thú và củng cố địa vị khế ước thú ở xã hội này. Một số sự kiện râu ria nữa để góp phần vào việc này. Khế ước thú được miêu tả chi tiết từ sức mạnh đến bề ngoài, tính cách.

Điêm thu hút thứ hai là các nhân vật phụ khá đặc sắc, ai cũng có điểm nhấn riêng. Vì vậy có nhiều chi tiết hài hước đáng yêu =]] rất đáng mần lại.

Điểm thu hút tiếp theo với mình là anh công ~~ Mình thì cực kì thích Husky, thích sói ~~ nên là mỗi khi anh nó ở bộ dạng lang là tim mình bay phấp phới =]]

So với Thú Giới Trà Chủ thì truyện này ít YY hơn hẳn, nhưng độ dễ thương thì truyện này không bằng =]] mình vẫn cứ thích Thú Giới Trà Chủ hơn ~~ Chưa kể bản edit này mình không hài lòng nên điểm càng tụt ~

Nhưng dù sao cũng cảm ơn hai bạn Cáo Ngố và Rồng Béo đã edit/beta đã mang đến một tác phẩm cũng khá đáng đọc :]] các nhân vật đều có cá tính đặc sắc, đậm dấu ấn ❤

Tác giả: Nguyệt Dạ Điệp Ảnh

76 chương 3 phiên ngoại

Thể loại: Thanh xuyên, xuyên không, thiên chi kiêu tử, cung đấu, công sủng thụ, cường công cường thụ, ngọt ngào, thanh thuỷ văn :'[, chậm nhiệt

Ôn nhu lạnh lùng trung khuyển Tứ A Ca công x dương quang thông minh có lúc nữ vương Thất A Ca thu

Edit: Nấm

Beta: Haru [lucnhi.wordpress.com], Mika-Chan

Đang cuồng Thanh xuyên =]]] thấy tác giả Nguyệt Dạ Điệp Ảnh là khỏi lo ngược, máu chó rồi :v nhảy luôn :3

Mình cũng đọc kha khá tác phẩm của chị Điệp rồi, trong đó thì ngôn tình gồm: Nghề Làm Phi, Vợ Ơi, Chào Em ; đam mỹ:  Công Tử Biến Bạ Gia Chi Tử [drop giữa chừng, định cày lại], Thiên Hữu, Siêu sao, Tính Cái Gì [yêu thích forever]. Có bộ Xui Xẻo, Chia Tay Đi [Hà Ảnh Cư edit] mình không định đọc vì nhiều người chê phết =.=

Style của chị Điệp là nhẹ nhàng ngọt ngào, lời văn hài hước, nhiều người sẽ bảo truyện của chị nhạt, nhưng mình thấy bình thường =]] chắc do nhẹ nhàng quá, ít cao trào nên dễ bị thành lan man :v hầu như là ít H hoặc không c:

Nghề Làm Phi là ngôn tình yêu thích của mình, đây là thể loại phi tần tranh đấu, truyện không có tranh đấu kịch liệt, ngược lên ngược xuống, mình đọc truyện này 3,4 lần rồi :3

Vợ Ơi, Chào Em là ngôn tình hiện đại, hay nhưng đọc lâu quá không nhớ rõ lắm =]]

Siêu Sao, Tính Cái Gì chắc là đam mỹ minh tinh rất nhiều người biết đến :3 có tí YY =]] thổi phồng thụ, nhưng mà không sao vì mình thích văn YY mà :v nữ vương thụ x trung khuyển công,mình đọc bộ này 2 lần rồi 😀

Công Tử Biến Bại Gia Chi Tử mình đọc được 1/3 thì drop do đợt ý thấy chán quá mà hình như bộ này cách edit mình cũng không thích lắm

Và giờ thì nói về THIÊN HỮU ◕ ◡ ◕

Thụ tên là Lí Hữu, xuyên qua trở thành Thất A Ca 1 tuổi [^ω^ ]

Thất A Ca trong lịch sử không phải 1 người nổi bật nhưng mà kết quả không hẩm hiu như những a ca khác như Bát, Cửu =]] Thất A Ca có 1 cái chân bị tật, điều này làm cho bé từ khi mới sinh đã định trước không có duyên với ngai vàng, vì vậy Lí Hữu việc gì phải tốn công trong việc bày mưu tính kế ngồi lên cái ngôi kia nữa :v cứ việc sống và hưởng thụ thôi ≧□≦

Vì biết trước lịch sử nên Dận Hữu [là Lí Hữu nhập vào] khi vừa sinh đã quyết định, xã giao với Bát A Ca, Thân thiết với Tứ A Ca =]]] thế nên mới có 1 tuổi đã lấy lòng anh Tứ rồi :v

Từ đó bắt đầu câu chuyện tình yêu lãng mạn của cặp đôi huynh đệ 4 và 7 [ ̄▿ ̄]

Lich sử trong truyện đoạn đầu thì cũng diễn ra khá sát với thật, thời gian bị nhích lên nhưng đoạn cuối thì thay đổi hoàn toàn =]]] vui nhất là Thập Tam không có bị giam hơn chục năm ㄟ[≧◇≦]ㄏ Khanh Hi tác giả còn cho mất sớm hơn nữa là =.= =]]

Khanh Hi trong truyện này không có thất thường đáng sợ như trong Sơn Hà Nhật Nguyệt, Bát A Ca cũng không ôn nhu T.T Đại A Ca cũng không thông minh, lão Cửu, tiểu Thập Tứ cũng không có khốn nạn lắm, các nhân vật cũng mưu kế đầy mình nhưng truyện không đề cập quá nhiều vì nhân vật chính của chúng ta không tham gia vào Cửu Long tranh đấu :v

Là xuyên không nên mình chấp nhận được là lịch sử bị thay đổi =]] vui hơn nữa là Thập Tam không bị giam nè, Thập Tứ và Tứ A Ca cũng thân thiết hơn, mồi quan hệ của 3 mẹ con nhà này không gay gắt như Sơn Hà Nhật Nguyệt do có lão Thất điều hoà :v

Truyện mà mình sẽ đọc lại nhiều hơn chắc chắn là Sơn Hà Nhật Nguyệt =]] vì cách edit và nội dung hấp dẫn mình hơn, có nhiều trích đoạn mình thấy đáng yêu kinh khủng và nó có H ! *v*

Nhưng Thiên Hữu cũng là 1 tác phẩm dễ thương đáng đọc, vì mình vừa đọc SHNN nên không tránh khỏi so sánh 2 truyện trong lòng =]]

Thanh thuỷ văn và chậm nhiệt nên 70% truyện thì 2 người mới nhận lời yê, nhưng Dận Chân nhận ra tình cảm của bản thân khá sớm =]] đoạn này mình thấy không trôi chảy lắm, đùng cái ngủ chung giường, đùng cái mộng xuân, đùng cái nhận ra tình yêu =]] Truyện có nhiều đoạn mình không hiểu lắm, không phải do cách edit, edit khá mượt, chú thích chi tiết [đặc biệt về lục bộ, trong SHNN không có], mà do lời văn của tác giả ._. nhưng không quan trọng nên không sao =]]

Truyện ngắn, có 76 chương, 1 chương không dài nên diễn biến được đẩy nhanh hơn lịch sử khá nhiều :v

Thích tính cách của cả Dận Hữu và Dận Chân, Dận Chân vẫn là 1 bộ mặt than nhưng quan tâm chăm sóc người mình yêu ~~ Dận Hữu thì lạc quan yêu đời ~~

Như mình đã đề cập ở SHNN thì ai sùng bái tình yêu 1×1, chuyện tình yêu 2 người phải được công khai, chúc phúc với thiên hạ thì có lẽ sẽ không nuốt được SHNN và Thiên Hữu

Trong Thiên Hữu, về sau Khang Hi nhận ra tình cảm của cặp đôi anh em này, nhưng có lẽ do ốm yếu nên không trừng phạt 2 người, ông chấp nhận nó cũng hơi dễ dàng đi =v= truyện sủng mà nên làm sao có khó khăn gì được =]]

Được cả phúc tấn của lão Tứ nữa, biết chồng mình gay mà cũng OK luôn =.= chả phản ứng kịch liệt gì, cũng không shock hay căm hận =.= đúng là hủ nữ tiềm tàng =]]

Truyện xuyên không nên lịch sử bị thay đổi là đương nhiên =]] làm gì có ai xuyên không, biết trước lịch sử mà không làm gì thay đổi nó :v nhưng nhiều chi tiết vẫn giữ nguyên, Bát A Ca lấy bà vợ ghen tuông, Bát A Ca bi vua chửi, Thái tử phế 2 lần, Tam a ca tố Đại a ca trù yểm Thái tử, v.v.

Edit mượt mà, xưng hô linh hoạt, cảm ơn bạn Nấm, Mika và Haru đã edit/beta truyện cho mọi người đọc ❤ ❤

Truyện không có H, không có hôn hít nhiều [tui là tui thích nhất đọc đoạn hôn hít mừ T>T]

Truyện thể hiện rõ phong cách của chị Điệp, ai không thích chị thì đừng đọc =]] ngọt ngào nhẹ nhàng thôi, ít cao trào, như môt cơn gió mát cho những ngày hè oi bức ╮[╯▽╰]╭

Video liên quan

Chủ Đề