Nỗi buồn màu xanh lá review

Trụ sở chính: Tòa nhà Viettel, Số 285, đường Cách Mạng Tháng 8, phường 12, quận 10, Thành phố Hồ Chí Minh

Tiki nhận đặt hàng trực tuyến và giao hàng tận nơi, chưa hỗ trợ mua và nhận hàng trực tiếp tại văn phòng hoặc trung tâm xử lý đơn hàng

Giấy chứng nhận Đăng ký Kinh doanh số 0309532909 do Sở Kế hoạch và Đầu tư Thành phố Hồ Chí Minh cấp lần đầu ngày 06/01/2010 và sửa đổi lần thứ 23 ngày 14/02/2022

Trong những ngày tháng cô đơn, sống tự lập loanh quanh chỉ với bốn điểm thẳng hàng: nhà – trường học – cửa hàng tiện lợi – quán ăn, Raxu đã chọn cách viết để lưu giữ lại những cảm xúc tuổi trẻ. Raxu hi vọng rằng nếu một ngày, chẳng may biến mất, những cảm xúc mà cậu gửi gắm trong những trang giấy vẫn có thể chạm tới tim ai đó, làm lay động những trái tim đồng cảm, có chung nhịp điệu.

Đọc “Nỗi buồn màu xanh lá”, bạn sẽ bắt gặp những mảnh ghép thanh xuân trẻ trung và thuần khiết. Tuyển tập truyện ngắn hòa trộn trong đó nhiều câu chuyện đời thường, nhiều khoảnh khắc giản đơn nhưng vẫn khiến người đọc bâng khuâng, vì một ánh mắt thoáng qua, vì một cái chạm tay thật khẽ, một cái siết vai kìm nén cơn run rẩy, một ít nắng sưởi ấm trái tim, một ít mưa cùng nỗi nhớ… Và còn cả những chông chênh khi đứng giữa giao lộ với nhiều ngã rẽ.

Đâu đó trong cuốn sách này, bạn còn tìm được những triết lý thú vị về cuộc đời. Rằng trong chuyện tình cảm, quan trọng nhất không phải ai thích ai, ai không thích ai, quan trọng là mình sẽ trở thành người thế nào sau khi gặp người ta, với đối phương cũng vậy. Một khi đã trót thương một ai đó, nhiều khi ta trở nên ngốc nghếch, cứ nỗ lực từng chút để với tới gần ai kia. Coi niềm vui của người đó là niềm vui của mình, nhận nỗi buồn của họ cũng thành nỗi buồn của bản thân, thậm chí còn phóng đại những cử chỉ giản đơn mà người đó dành cho mình thành một điều to tát với tầng tầng lớp lớp những ý nghĩa sâu xa. Yêu mà, một khi đã “ngã” vào tình yêu, liệu mấy ai đủ tỉnh?

Nhưng cũng có khi ta lạc bước vào cuộc đời nhau chẳng phải vì nắm tay ở lại, mà để đi chung một quãng đường, tới khi hết duyên hết phận, có thể trao nhau một nụ cười, hóa giải sợi dây duyên từng có, rồi cứ thế mỉm cười rời đi. Dẫu có chia ly, dẫu phải nhìn người mình thương ở bên một người khác thì mọi việc cũng sẽ qua. Sau những vấp ngã và tổn thương, bạn sẽ nhận ra bản thân đã trưởng thành và mạnh mẽ lên rất nhiều khi biết cách hết lòng vì một người.

Và trong dòng đời ngược xuôi tất bật này, bạn không nhất thiết cứ phải làm hoa để rực rỡ nổi bật, hãy cứ làm lá thôi, và lặng lẽ xanh. Chỉ cần bạn sống đúng với trái tim của mình, đối xử chân thành với thế giới, rồi mọi chuyện sẽ ổn. Bởi giữ được một trái tim thuần khiết xanh tươi đã là một món quà lớn với cuộc đời này rồi.

“Tuổi trẻ của mỗi người giống như một vì sao, vì ai đó mà phát sáng, cũng vì ai đó mà lụi tàn, dẫu có thế nào cũng lấp lánh diệu kì theo một cách riêng.” Không quan trọng rằng mình và cậu ấy còn có thể cùng nhau bao lâu, chỉ là chúng ta đã cùng nhau khám phá ước mơ của mình, cùng nhau nhìn ngắm những ngôi sao lấp lánh và nhớ đến nhau ngay cả khi một người có thể đã biến thành vì sao, luôn dõi theo người ở lại.

Khi còn trẻ người ta dễ cảm thấy buồn. Nỗi buồn của tuổi trẻ là những nỗi buồn rực rỡ, những nỗi buồn tưởng chừng đến tuyệt vọng mà lại hóa thành mầm hy vọng. Có một người lặng lẽ gom những nỗi buồn trong những tháng năm tuổi trẻ vào trang sách rồi gọi chúng với cái tên thân thương “Nỗi buồn màu xanh lá”, đó là Raxu Nguyễn. Mỗi lần mở cuốn sách ấy tôi tưởng như thấy những nỗi buồn vỡ òa, thổn thức và lấp lánh - những nỗi buồn của tuổi trẻ!

“Nỗi buồn màu xanh lá” là tuyển tập 17 truyện ngắn với những cảm xúc chân thật và thuần khiết của tác giả. Dù đã qua cái tuổi mộng mơ và bồng bột của tuổi mười tám, tác giả vẫn luôn muốn “mắc kẹt” ở tuổi trẻ để viết những câu chuyện gần gũi và gắn bó với tuổi học trò.

Đó là câu chuyện của những cái nắm tay, một nụ cười của cô bạn cùng bàn, chút chênh vênh khi đứng giữa ngã rẽ. Đó là những người trẻ với những câu chuyện khác nhau nhưng họ luôn có điểm chung là những cảm xúc mãnh liệt nồng ấm, những người luôn có ước mơ và mong muốn khám phá thế giới còn nhiều lạ kì,...

Bạn sẽ bất giác mỉm cười bởi những cảm xúc mà tác giả gửi gắm vào nhân vật. Cái kết của mỗi câu chuyện, không hẳn là nỗi buồn, chỉ là gửi gắm để mở ra một câu chuyện khác, một niềm tin tươi sáng và lạc quan của qua nhân vật.

Có thể chỉ là một lời hứa hẹn : “Đừng cho người khác nắm tay nhé” của “Nỗi buồn màu xanh lá” với tình cảm lặng thầm và chỉ cần đơn giản lặng lẽ xanh theo đúng thiên chức của chiếc lá. Là chút hối tiếc vì bỏ lỡ cơ hội cùng nhau. Và…

“Tuổi trẻ của mỗi người giống như một vì sao, vì ai đó mà phát sáng, cũng vì ai đó mà lụi tàn, dẫu có thế nào cũng lấp lánh diệu kì theo một cách riêng.” Không quan trọng rằng mình và cậu ấy còn có thể cùng nhau bao lâu, chỉ là chúng ta đã cùng nhau khám phá ước mơ của mình, cùng nhau nhìn ngắm những ngôi sao lấp lánh và nhớ đến nhau ngay cả khi một người có thể đã biến thành vì sao, luôn dõi theo người ở lại.

Những con người gặp được nhau là do duyên số, ông trời sẽ không để bạn gặp ai mà không có mục đích, đem đến cho họ một nụ cười, niềm vui, giúp họ hiểu những ý nghĩa trong cuộc sống, rồi lặng lẽ ra đi, điều đó vốn dĩ cũng đã là một phép màu.

Phải thừa nhận một điều, văn của Raxu rất nhẹ nhàng, giản dị, mong manh trong từng câu chữ, lại có phần hài hước. Những triết lí mà anh gửi gắm không trúc trắc khó hiểu mà chỉ đơn giản là những kinh nghiệm của bản thân dành cho những người trẻ, những người chuẩn bị bước sang ngưỡng trưởng thành. Những con người gặp nhau, đến với nhau, trao nhau những tình cảm mến thương chân thật, để thấy rằng cuộc đời vẫn còn tươi đẹp.

Chủ Đề