Sẽ có cách đừng lo review năm 2024

Nếu cánh cửa này đóng lại, bạn sẽ chọn mở tiếp cánh cửa khác hay bất lực oán trách trong vô vọng? Cuộc sống muôn hình vạn trạng, luôn chứa đựng những điều mà bạn không thể ngờ đến, càng không thể đoán trước được nó sẽ đến thế nào. Nhưng chúng ta hoàn toàn có thể học cách đón nhận nó, bằng một cách tích cực và thanh thản nhất có thể… Có những người vì những đắng cay ở đời mà từ bỏ tất cả, mất hết niềm tin sống. Nhưng lại có người kể cả trong tình cảnh oái oăm nhất, họ vẫn mỉm cười và bước tiếp, cuộc sống càng khó khăn, ý chí vươn lên của họ càng lớn.

Mọi thứ đều sẽ có cách giải quyết, nút thắt nào cũng sẽ có cách để mở, điều gì đến sẽ đến và điều gì qua sẽ qua. Đến với Sẽ có cách, đừng lo, Tuệ Nghi sẽ giúp bạn buông xuống những điều tiêu cực, và hướng tới một ngày mai tốt đẹp hơn.

Hạnh phúc từ trong tâm

Đôi khi ta cứ loay hoay đi tìm kiếm hạnh phúc, nhưng lại chẳng biết hạnh phúc thật sự là gì. Hạnh phúc phải chăng là có cuộc sống giàu sang phú quý, không cần lo nghĩ ngày mai. Hay hạnh phúc chỉ đơn giản là được ở cạnh những người mình yêu thương? Đây là một câu hỏi nhưng không bao giờ có câu trả lời chính xác, chỉ bạn mới có thể giải đáp hạnh phúc thật sự là gì. Nhưng có một điều mà tất cả chúng ta đều biết rằng muốn hạnh phúc, hãy buông xuống những điều tiêu cực.

Thỉnh thoảng, khi thức dậy, tôi lại chào buổi sáng bằng tiếng thở dài. Cuộc đời là một chuỗi những lo âu, làm sao tránh khỏi những lúc hoang mang không biết đời mình rồi sẽ ra sao. Giới hạn giữa được và mất quá mong manh, có rồi lại mất, ngày hôm qua còn là của mình nhưng có ai biết được đến hôm nay hay ngày mai liệu có phải sẽ trở thành của người khác hay không?

Tôi cuống cuồng tìm cách níu giữ những thứ mình mất đi, tôi mệt nhoài trong mỗi phút phải gồng mình hứng chịu những cơn mưa đời không biết đến bao giờ mới tạnh.

Tôi để đôi chân trần được nghỉ ngơi trong chốc lát trước khi lại mệt nhoài ngược xuôi trên đường đời. Tôi nhận ra rằng hạnh phúc là vô hình, là khi tôi ngồi ở đây, nhìn qua kẽ lá thấy mưa bắt đầu rơi tí tách, cuộc đời lững thững trôi, gánh hàng rong vẫn ngược xuôi tấp nập giữa thành thị, kẻ khóc người cười, hỉ nộ ái ố, tôi bước ra khỏi những cuộc chiến vô nghĩa trong cô độc. Tôi thứ tha cho những điều đã làm mình đau đớn, sự tha thứ đó là món quà dành cho chính tôi, để tôi có thể thanh thản mà bước tiếp bởi không ai có thể bước đi xa nếu cứ gánh trên vai những uất hận ở đời.

Chúng ta mỗi ngày đều phải vất vả để tâm đến những lời nhận xét của người khác để rồi quên đi chính mong muốn của bản thân mình. Để rồi chính bản thân mình là người phải trả giá cho điều đó, còn những người ngoài kia, dù bạn tốt hay xấu thì cũng không bao giờ là hoàn hảo trong mắt họ.

Nếu bạn làm điều gì mà bạn cho là đúng, thì hãy làm đi, đừng nghe ai cả. Bởi vì quyền nói là của học nhưng không ai phải chịu trách nhiệm cho những thất bại, khổ đau của bạn – ngoài bạn.

Chúng ta thường chê bai người điên, thậm chí là không ít người buông lời trêu chọc. Nhưng không ít người điên cũng có ước mơ, cũng biết giúp đỡ khi thấy người khác gặp khó khăn. Còn thử hỏi trong xã hội này, bao nhiêu người không điên nhưng không biết ước mơ của mình là gì? Bao nhiêu người tỉnh táo nhưng lại chẳng bao giờ biết giúp đỡ một ai?

Để có được hạnh phúc có lẽ rất khó khăn, nhưng đôi khi cũng rất đơn giản. Chúng ta luôn nghĩ rằng hạnh phúc là phải làm được những điều lớn lao, phải có nhiều thành tựu, phải có cuộc sống dư dả về vật chất. Những điều này có lẽ chỉ là một phần thôi, vì hạnh phúc thật sự thường đến một cách bất chợt. Có lẽ chỉ đơn giản là ngày hôm nay bạn ăn được món mình thích, gặp lại một người bạn cũ hay là mua được một món đồ đẹp. Hạnh phúc thật ra rất đơn giản phải không nào?

Có vay có trả

Trong cuộc sống, không nên quá hà khắc với bản thân, cũng như không nên quá hà khắc với người khác. Nếu mỗi ngày của bạn đều phải tính toán chi li xem ai đối xử tốt với mình, ai không tốt với mình thì ắt hẳn sẽ rất mệt mỏi đúng không? Sống ở đời có vay có trả, ông trời sẽ tự khắc an bài. Vậy cớ chi mà bạn cứ mãi suy xét làm cuộc sống của mình trở nên nặng nề hơn đúng không. Hãy cứ làm những điều tốt nhất, may mắn sẽ đến với bạn.

Cho người khác cảm xúc gì, nếm trải gì cũng sẽ có ngày người khác cho mình lại cảm xúc đó, nếm trải đó. Cho đăng nhận đắng, cho ngọt sẻ ngọt. Cướp của người khác mà chi? Sẽ có ngày có người cướp lại của mình những thứ khác còn lớn lao hơn, khiến mình đau đớn hơn… Có vay sẽ có trả.

Học cách yêu bản thân

Đừng vội yêu người khác khi bạn chưa học được cách yêu chính bản thân mình. Chỉ khi bản thân hoàn thiện, bạn mới có thể yêu thương người khác. Và cũng chỉ khi yêu bản thân, bạn mới có thể được người khác yêu thương.

Nhiều người thường hỏi vì sao tôi có thẻ khám cùng lúc nhiều việc. Vừa kinh doanh, vừa đi học, vừa viết sách, vừa có thời gian trò chuyện cùng sinh viên. Miệt mài, mải miết mỗi ngày mà chưa bao giờ thấy tôi than thở mệt mỏi, liệu có bí quyết hay “thuốc tăng lực” nào không? Tôi nghĩ cũng rất đơn giản thôi, vì tôi chỉ làm việc mà mình thích. Mà thích thì chẳng bao giờ thấy chán để mà mệt mỏi dù đôi khi cũng có nhiều áp lực bủa vây.

Công việc, tình yêu, cuộc sống đều như vậy. Muốn hạnh phúc và phát triển lâu dài thì chỉ nên làm những điều mình thích. Đừng cố gò ép bản thân và sống bằng ánh nhìn của người khác. Làm việc gì mà ngay khi bắt đầu đã biết trước sẽ không đi đến kết quả thì tốt nhất là nên kết thúc luôn trước khi bắt đầu, như thế thì cuộc đời sẽ không bao giờ có cảnh dở dang.

Cuộc sống ngắn ngủi, hãy luôn tận hưởng và làm những điều mình thích. Sống cho bản thân mình mới là sống – Sống bằng ánh nhìn của người khác thì khác nào sống như đã chết?

Vụ đắm tàu Titanic

Đôi khi đọc những câu chuyện xung quanh vụ đắm tàu Titanic, tôi lại cảm thấy chạnh lòng. Bên cạnh một chuyện tình bi đát lãng mạn, trên chuyến tàu Titanic đó, tôi như nhìn thấy một xã hội thu nhỏ, nơi mà khoảng cách giữa giàu và nghèo, giữa phần con và phần người được thể hiện rõ hơn bao giờ hết.

Phân cấp là hiện thực không thể chối cãi ở bất kỳ xã hội nào. Đó là lý do con người luôn muốn kiếm thật nhiều tiền để có thể được hưởng các ưu đãi tốt nhất trong trường hợp cần thiết. Đừng than thở cuộc sống thiếu công bằng, việc đó không mang lại công bằng cho bạn, chỉ có hành động mới mang lại cho bạn thứ bạn muốn.

Chắc hẳn bạn cũng như tôi, đều ít nhất một lần cảm thấy ghen tị với một ai đó vì họ được sinh ra trong điều kiện tốt, mọi thứ được chuẩn bị sẵn sàng. Trong khi chúng ta mỗi ngày vẫn phải tất bật sớm khuya để kiếm sống. Có lẽ bạn cảm thấy rất bất công, những người như vậy dù không làm gì cũng đã bỏ xa tất cả mọi người.

Bản chất của một con người chỉ được bóc trần khi họ phải đối mặt với sự sợ hãi và cái chết. Đừng bao giờ xem thường những “người hầu", bởi đôi lúc học còn cư xử “quý ông" hơn những “quý ông".

Bạn có thể là một người tận tụy và chăm chỉ đến 99%, nhưng chỉ 1% lơ đễnh chủ quan, bạn đánh mất cuộc đời và giết chết nhiều người.

Hoảng loạn, mất bình tĩnh là nguyên nhân cơ bản của mọi bất hạnh. Không phải lúc nào tư duy khác biệt cũng phát huy lợi thế. Sự phát huy khác biệt trong kinh doanh là chìa khóa thành công. Nhưng khác biệt trong “cách kêu cứu" thì là cánh cửa để dẫn đến cái chết nhanh nhất vì chẳng ai hiểu bạn đang kêu cứu.

Giá trị cốt lõi của cuộc sống

Liệu có phải một người khoác lên mình bộ trang phục đắt tiền, đi tới những nơi sang trọng thì sẽ trở nên sang trọng hay không? Chưa chắc. Tại sao chúng ta lại cứ phải lo lắng về điều đó? Giá trị của một người thể hiện qua cách đối nhân xử thế, chứ chẳng phải chỉ qua những giá trị vật chất tầm thường kia.

Nhiều người thường cho rằng hạng vé máy bay sẽ thể hiện được họ là ai, vì vậy việc chọn hãng bay đôi khi không vì tính thuận tiện hay dịch vụ tốt mà là… chọn thương hiệu. Rất nhiều cô nàng xinh đẹp cố sống cố chết vòi người yêu, thậm chí là chạy vạy vay mượn cốt mua cho được tấm vé máy bay hạng thương gia, để cạnh hộ chiếu rồi chụp ảnh đăng lên mạng xã hội, check-in phòng chờ thương gia, để thể hiện đẳng cấp. Có lẽ chuyện muốn cười ra nước mắt chính là cái thời mà người ta muốn tranh nhau thể hiện sự “sang chảnh" qua cái cuống vé máy bay, qua hãng bay. Những người như thế có lẽ chẳng bao giờ biết được rằng năm 2006, sau khi dự hội nghị APEC tại Việt Nam, thủ tướng Singapore Lý Hiển Long đã về nước bằng một tấm vé của hãng Tiger Airway, một hãng hàng không giá rẻ với trị giá chiếc vé chỉ xấp xỉ hơn một triệu đồng tiền Việt Nam, trong khi ông có chuyên cơ riêng-tất nhiên.

Khi một ai đó qua đời, trên tiểu sử của họ sẽ chỉ ghi những điều họ đã làm được cho xã hội, cho nhân loại. Chứ làm gì ghi họ có bao nhiêu nhà, bao nhiêu xe, bao nhiêu đồ hiệu?

Có lẽ sau khi đọc xong bài viết này bạn sẽ nhìn ra ô cửa sổ cuộc đời và vẫn thấy ở đâu đó còn có những người phải nhịn ăn nhịn mặc, chắt chiu từng đồng để mua cho được chiếc iPhone thế hệ mới nhất cho bằng bạn bằng bè, cho đẳng cấp được nâng tầm.

Giá trị thật của mỗi người không nằm ở iPhone-iPad-mà là I am!

Đừng cố gắng phải trở thành người này người kia, những ước mơ trở thành triệu phú để cống hiến cho xã hội nhiều hơn mãi vẫn chỉ là ước mơ mà thôi. Chỉ cần cố gắng để bản thân hôm nay tốt hơn hôm qua, để làm những điều mình thật sự yêu thích và để cho những người chúng ta yêu thương cũng hạnh phúc, như vậy là quá đủ rồi.

Phụ nữ thì cần gì ?

Trước đây, người phương Đông luôn mang tư tưởng "trọng nam khinh nữ" bởi lẽ họ nghĩ chỉ đàn ông mới có thể đảm trách những việc quan trọng. Qua thời gian, dù cho tư tưởng ấy dần mất đi, nhưng nhìn chung xã hội luôn có những định kiến vô hình áp đặt lên người phụ nữ. Người ta luôn nghĩ phụ nữ dù có giỏi giang đến mấy cũng phải phụ thuộc vào đàn ông. Vậy người phụ nữ phải làm gì để thay đổi những định kiến ấy?

Khí chất: Xấu cũng được, đẹp thì tốt. Nhưng thứ quan trọng của một người phụ nữ không phải là xấu hay đẹp mà là khí chất. Đừng nghĩ khí chất là khi cố bôi trát hàng hiệu lên người từ đầu đến chân. Khi chất của một người phụ nữ được thể hiện qua cách đối nhân xử thế, cách sống với đời, với người.

Cá tính: Không phải chuyện gì cũng nhảy vào nâng quan điểm, phán xát với từ ngữ ngoa ngoắt thì được gọi là cá tính. Cá tính thật sự nó nằm ngấm ngầm rất khó nhận ra. Người phụ nữ có cá tính riêng thường ít nói lời ngoa ngoắt với thiên hạ, họ lắng nghe nhiều hơn và chỉ nói vừa đủ. Sân si và cá tính là hai phạm trù khác nhau mà nhiều người hay bị nhầm lẫn.

Độc lập: Tự mình kiếm thật nhiều tiền, bằng cách chính đáng. Thời buổi kinh tế khó khăn, trầy vi tróc vảy kiếm được đồng tiền nuôi sống bản thân không dễ dàng gì. Nhưng phải cố gắng lên! Kiếm nhiều thì tiêu nhiều, kiếm ít thì tiêu ít. Miễn không phải xỏ tay xin tiền bất kỳ người đàn ông nào là được. Thích gì thì tự kiếm tiền mà mua, đừng tiểu xảo bòn mót từ đàn ông rồi yêu cầu đàn ông phải tôn trọng mình, không có đâu. Độc lập là thứ mà đàn bà luôn phải ghi nhớ và thực hiện để có thể ngẩng cao đầu mà bước.

Đàn ông: Đừng chăm tìm kiếm người đàn ông mà “thiên hạ” hay gọi là “soái ca". Con nhà giàu, học giỏi lại đẹp trai cũng không bằng thằng đàn ông đó có yêu mình hay không, có sẵn sàng dang tay ra bảo vệ mình dù trời đất sập xuống hay không. Đừng yêu những người đàn ông chỉ biết chổng mông gào lên ba tiếng: “Anh yêu em". Đừng bao giờ nghe đàn ông nói mà hãy nhìn cho rõ những điều họ làm.

Yêu bản thân mình: Đừng phó thác đời mình cho người đàn ông nào cả. Đừng bắt ai phải chịu trách nhiệm cho cuộc đời mình. Đừng đòi hỏi ia phải yêu mình hết lòng khi chính mình còn chưa biết tự yêu bản thân.

Giá trị thật sự của mỗi người phụ nữ nằm ở từng việc họ làm, chứ không phải do bất cứ ai quy định cả. Đừng vì những định kiến xã hội mà đánh mất giá trị và mong muốn của bản thân. Xã hội càng chèn ép, chúng ta càng phải cố gắng. Điều này không chỉ riêng phụ nữ, mà tất cả mọi người thuộc mọi tầng lớp xã hội đều phải cố gắng thực hiện.

Ngẩng cao đầu mà sống

Nhiều người vì muốn thành công mà không từ thủ đoạn, đánh mất chính bản thân mình. Nhưng điều đó liệu có thật sự đáng để đánh đổi. Những thủ đoạn trong công việc có thể mang lại cho ta tiền tài, danh vọng, nhưng lại có thể lấy đi của ta những thứ đáng giá hơn cả thế. Đó có thể là bạn bè, người thân và hơn thế là niềm tin của mọi người. Chúng ta không sống một cách ngây ngô, nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta phải sống bằng thủ đoạn.

Nhiều người nói với tôi rằng cuộc đời này thật thà là chết, chỉ có thủ đoạn mới sống được. Ở khía cạnh nào đó thì không hẳn điều trên là sai, nhưng nó cũng không đúng và hoàn toàn là chưa đủ. Cuộc đời sẽ dạy con người nhiều thứ, trong đó có cả khả năng phản kháng và tự vệ để sinh tồn. Nhưng nếu không giữ được bản năng thành thật làm gốc, người chưa tổn hại đến ta mà ta đã vội gian dối với người thì chắc chắn rằng không bao giờ có kết quả tốt đẹp.

Lời kết

Có một câu nói thế này: "Nếu ngày nào trời cũng nắng, thế giới sẽ trở thành sa mạc”. Bạn không thể hy vọng mỗi sáng thức dậy những điều tốt đẹp đều tới với bạn. Dù cho ngày mai là nắng gắt hay mây mù, hãy đón nhận nó. Hạnh phúc sẽ tới với người luôn cố gắng không ngừng nghỉ. Nếu ngày hôm nay của bạn rất tồi tệ, hãy quên nó đi. Vì ngày mai rồi sẽ có cách, đừng lo!

Review chi tiết bởi: Bảo Ngọc - Bookademy

Hình ảnh: Bảo Ngọc

------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

Bạn đam mê viết lách, yêu thích đọc sách và muốn lan tỏa văn hóa đọc tới cộng đồng của YBOX.VN? Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link: //bit.ly/bookademy_ctv

[*] Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

Chủ Đề