Sủng phu review

Diễn đàn » Truyện Đam Mỹ Edit/Sáng Tác » Truyện Đam Mỹ Hoàn

Múi giờ = Giờ VN [UTC+7]

[Đam mỹ - Xuyên không] Sủng phu - Sa Đề


List truyện đam mỹ hiện đại hoàn + Ebook

List truyện đam mỹ cổ đại hoàn + Ebook

 
 Trang 1/33
 [ 98 bài ] 

Chuyển đến trang  1, 2, 3, 4, 5 ... 33 Trang sau

In kết quả Đề tài trước | Bài chưa đọc đầu tiên | Đề tài tiếp theo 

Sủng phu - Sa Đề

 

 14.02.2017, 17:22

bích lạcღhoàng tuyền

 

Ngày tham gia: 01.02.2016, 02:38
Tuổi: 31


Bài viết: 1823
Được thanks: 12632 lần
Điểm: 33.62

Tài sản riêng:

 [Đam mỹ - Xuyên không] Sủng phu - Sa Đề - Điểm: 10

Đang tải Player đọc truyện...

Tốc độ đọc truyện: 0.90x

[Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện]

SỦNG PHU

Tác giả: Sa Đề

Thể loại: xuyên không, đam mỹ, cung đình, sủng, 1x1

Converter: Riyur - vnsharing.site

Editor - beta: đêmcôđơn

Tình trạng sáng tác: hoàn 84 chương [81 chương chính văn + 3 chương ngoại truyện]

Truyện được đêmcôđơn chỉnh ngữ đăng duy nhất trên Diễn đàn Lê Quý Đôn

Giới thiệu:


Trước khi xuyên qua, Hoắc An Lăng chỉ là một người giữ trật tự đô thị nhỏ. Sau khi xuyên qua, Hoắc An Lăng chỉ là một dân chúng bình thường.

Trước khi mất trí nhớ, A Thập là Thẩm vương gia dưới một người trên vạn người. Sau khi mất trí nhớ, y chỉ là A Thập của Hoắc An Lăng.

Vì tìm A Thập về thuộc hắn, Hoắc An Lăng sau khi A Thập biến mất bước lên con đường tìm phu.

Đây là một công bình thường xuyên việt vì Vương gia thụ mất trí nhớ từ rễ cỏ phấn đấu đến Đại tướng quân. Cuối cùng chuyện xưa ôm được người yêu về...

Nhân vật chính: Hoắc An Lăng, Thẩm vương gia Triệu Mặc Lâm [A Thập].

Nhân vật phụ: Cửu Tranh...

MỤC LỤC

Chương 1 ~ Chương 2 ~ Chương 3 ~ Chương 4 ~ Chương 5

Chương 6 ~ Chương 7 ~ Chương 8 ~ Chương 9 ~ Chương 10

Chương 11 ~ Chương 12 ~ Chương 13 ~ Chương 14 ~ Chương 15

Chương 16 ~ Chương 17 ~ Chương 18 ~ Chương 19 ~ Chương 20

Chương 21 ~ Chương 22 ~ Chương 23 ~ Chương 24 ~ Chương 25

Chương 26 ~ Chương 27 ~ Chương 28 ~ Chương 29 ~ Chương 30

Chương 31 ~ Chương 32 ~ Chương 33 ~ Chương 34 ~ Chương 35

Chương 36 ~ Chương 37 ~ Chương 38 ~ Chương 39 ~ Chương 40

Chương 41 ~ Chương 42 ~ Chương 43 ~ Chương 44 ~ Chương 45

Chương 46 ~ Chương 47 ~ Chương 48 ~ Chương 49 ~ Chương 50

* * *

Chương 51 ~ Chương 52 ~ Chương 53 ~ Chương 54 ~ Chương 55

Chương 56 ~ Chương 57 ~ Chương 58 ~ Chương 59 ~ Chương 60

Chương 61 ~ Chương 62 ~ Chương 63 ~ Chương 64 ~ Chương 65

Chương 66 ~ Chương 67 ~ Chương 68 ~ Chương 69 ~ Chương 70

Chương 71 ~ Chương 72 ~ Chương 73 ~ Chương 74 ~ Chương 75

Chương 76 ~ Chương 77 ~ Chương 78 ~ Chương 79 ~ Chương 80

Chương 81

* * *
NGOẠI TRUYỆN

Chương 82 ~ Chương 83 ~ Chương 84

_ HẾT _

PS: truyện có tình tiết trùng sinh, nhân dịp lễ tình nhân mình tung bộ này lên để tặng cho những bạn thích đam mỹ sủng. Hy vọng được nhiều nhiều người vào ủng hộ xem truyện sủng đến mức nào nha!

  

Đã sửa bởi đêmcôđơn lúc 06.05.2018, 19:31, lần sửa thứ 17.

Tìm kiếm với từ khoá:

            

11 thành viên đã gởi lời cảm ơn đêmcôđơn về bài viết trên: Alpha, Dương Otis, Hothao, Ngọc Hân, Snow cầm thú HD, andrena, bungsi myoc, meocondingu, nguyễn thị huyên, saoxoay, Đường Thất Công Tử

 14.02.2017, 21:48

đêmcôđơn

bích lạcღhoàng tuyền

 

Ngày tham gia: 01.02.2016, 02:38
Tuổi: 31


Bài viết: 1823
Được thanks: 12632 lần
Điểm: 33.62

Tài sản riêng:

 Re: [Đam mỹ - Xuyên không] Sủng phu - Sa Đề - Điểm: 37

Đang tải Player đọc truyện...

Tốc độ đọc truyện: 0.90x

[Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện]

Chương 1: Gặp nhau

Editor: demcodon

Đêm mưa, mưa to như trút nước. Thẩm vương gia cưỡi một con ngựa được hộ vệ che chở chạy vội trong đêm mưa. Sau lưng là một đám sát thủ đuổi sát không buông.

Trong mưa to hành động trở nên rất là không tiện, hơn nữa ở trong đêm tối Thẩm vương gia chỉ có thể gắt gao nằm ở trên lưng ngựa. Có nước ấm áp tung tóe lên trên mặt làm cho Thẩm vương gia nhịn không được quay đầu lại nhìn, vừa vặn tia chớp cắt qua bầu trời đêm. Y nhìn thấy hộ vệ bên cạnh bị đao lớn chặt đứt đầu, tình hình là đầu và thân tách ra. Ở trên mặt chính là máu.

Vốn lần này đi ra ngoài không có mang theo mấy hộ vệ, gặp tình hình này Thẩm vương gia cũng không thể ngồi chờ chết chỉ có thể nỗ lực quơ lấy trường kiếm đeo trên người trở tay nghênh chiến.

Nhưng bất đắc dĩ so với sát thủ chuyên nghiệp thì Thẩm vương gia vì giữ gìn tính mạng học một ít chiêu thức này thật sự là không đủ nhìn, không cần mấy người đã bị một người đánh bay trường kiếm trong tay, nghiêng nghiêng mà cắm vào trong mặt đất.

Còn lại ba sát thủ...

Đáng giận, mình tuyệt đối không thể trở thành quân cờ để đối phương áp chế Hoàng huynh.

Thẩm vương gia biết rõ đối phương cũng không muốn mạng của mình mà là muốn dùng mình để áp chế Hoàng huynh, y thậm chí biết rõ sứ giả phía sau màn những sát thủ này là ai. Nhưng chỉ có như vậy càng không thể để cho bọn họ thực hiện được.

Ôm ý nghĩ này Thẩm vương gia dùng hết sức hai chân kẹp một cái vào bụng ngựa, rút ra chủy thủy giấu ở chỗ bắp chân dùng sức đâm về phía mông ngựa.

“Hí hí ——!!" Cho dù là ngựa tốt khó gặp nhưng gặp lúc đau đớn kịch kiệt như vậy cũng không chịu nổi, chỉ có thể cất vó chạy như điên. Cũng đúng lúc tránh được động tác chém kế tiếp của sát thủ.

Thừa dịp khe hở này Thẩm vương gia dán chặt vào bụng ngựa lợi dụng thân ngựa chống đỡ rất nhanh xuống ngựa, nhặt lên trường kiếm bị dính vào mưa và bùn đất, dùng một loại khí thế đập nồi dìm thuyền chém tới.

Mưa to vẫn rơi xuống như cũ. Cho dù là đêm hè mưa to rộng lớn mang đến khí lạnh cũng làm cho sắc mặt Thẩm vương gia trắng bệch, bờ môi tái xanh cũng không chỉ là bởi vì trên người bị thương đổ máu.

Mắt thấy cuối cùng một sát thủ từng bước ép sát, tia chớp xẹt qua chiếu qua ánh mắt tĩnh mịch của tên sát thủ này.

Thẩm vương gia bất chấp phía sau mình là vách núi cao cao, cũng bất chấp tầm mắt của mình càng ngày càng lạnh và cảm giác càng ngày càng mơ hồ cắn răng che miệng vết thương. Lúc đối mặt với sát thủ bức bách thì thoáng lợi dụng một chiêu ngăn chặn đối phương.

Trong núi rừng một khi trời mưa thì mặt đường sẽ trở nên vô cùng trơn trợt. Lại càng không cần phải nói là hiện tại loại mưa vừa lớn vừa to này.

Thẩm vương gia đạp vào không trung nhìn đôi mắt trừng lớn bởi vì kinh ngạc của sát thủ bị mình kéo cái cổ kia xuống trong lòng lạnh lẽo.

Lấy trường kiếm vừa rồi bởi vì sử dụng mà nhanh chóng chọc về phía đích của chủy thủ kia rút ra, Thẩm vương gia cắn răng mãnh liệt đâm vào cổ của tên sát thủ đang nằm dưới đất kia!

Lại một tia chớp điện xẹt qua cùng theo tiếng sấm vang ầm ầm.

Tầm mắt của Thẩm vương gia từ phía trước nhìn về phía bầu trời, bầu trời đen tối mang theo áp lực bức người, mưa lớn từng hạt từng hạt đánh vào trên mặt và trong mắt của y. Rất đau nhưng mà y lại không quan tâm được nhiều như vậy. Khi y ý thức được mình đã bắt đầu gục xuống thì trên đầu truyền đến một cơn đau nhức mãnh liệt, lập tức cái gì đó nóng hầm hập chảy tràn đầy trên mặt mũi.

Tất cả trở về đen tối.

* * *
Buổi tối hôm qua là một cơn mưa lớn cuối mùa xuân đầu mùa hạ, từ chạng vạng tối đã bắt đầu mưa mãi cho đến sau nửa đêm mới ngừng. Hoắc An Lăng nghe xong một đêm mưa.

Lại nói tiếp, ngoại trừ vừa mới xuyên việt đến thôn này mấy ngày nay buổi tối hắn ngủ không được thì mấy ngày sau này hắn vẫn luôn ngủ rất an ổn. Có lẽ, đại khái là sau khi mình xuyên việt là lần đầu tiên gặp được mùa hạ, cũng lần đầu tiên nghe được tiếng sấm lớn như vậy.

Cũng may đợi lúc Hoắc An Lăng thức dậy bên ngoài đã sáng. Mùa hạ chính là như vậy, mưa to mạnh mẽ thì ánh mặt trời cũng mạnh mẽ.

Bởi vì một đêm không ngủ nên Hoắc An Lăng cảm thấy đầu hơi hỗn loạn, nhưng sau khi rửa mặt bằng nước lạnh thì hắn hoàn toàn tỉnh táo.

Nấu cháo loãng, hấp màn thầu*, lại lấy dưa muối cắt thành sợi trộn lẫn một ít hạt tiêu bên trên làm điểm tâm. demcodon-ddlqd Sau khi ăn xong Hoắc An Lăng lại hấp thêm mấy cái màn thầu dùng rau xanh sạch sẽ bao lại. Sau đó dùng cây kê cột lại bỏ vào trong ba lô —— hắn vẫn là không có thói quen mang đồ đạc bỏ vào trong ngực —— lại rót thêm một bình nước trà bạc hà.

[*Màn thầu hay bánh màn thầu hay bánh bao ngọt: là sản phẩm bánh được làm từ lúa mì lên men, được nhồi và được nấu chín bằng cách hấp. Thông thường màn thầu không nhân, còn bánh bao có nhân ở trong.]

Mùa này việc nhà nông cũng không nhiều, bất quá Hoắc An Lăng vẫn mang theo công cụ và ba lô đi vào mảnh rừng phía sau nhà mình như cũ. Hắn muốn đi hái nấm.

Đến chỗ này gần một năm rồi nhưng bởi vì chỉ có một mình nên có rất nhiều nơi cũng còn chưa có thích ứng được. Biết rõ nhất chính là thực vật.

Năm trước đã có Kỷ phu tử trợ giúp mới miễn cưỡng trôi qua một mùa đông. Năm nay mặc dù đã chia đất, mua được lương thực trồng trọt nhưng mà phải chờ tới lúa chín lứa đầu tiên thì còn có một đoạn thời gian.

Hoắc An Lăng không muốn quá dựa vào người khác. Khi hắn ngẫu nhiên phát hiện được mảnh rừng sau nhà mình này có rất nhiều nấm —— ở đây người ta dường như là sợ nấm có độc cho nên cũng không có người hái lấy. Vì vậy nấm phát triển càng ngày càng tươi tốt.

Hoắc An Lăng biết rõ loại nấm nào có thể ăn, cho nên mỗi lần mưa lớn xong hắn đều muốn đạp lên bùn đất trơn trợt đến núi sau nhà đi dạo một vòng.

Sau cơn mưa thời tiết vẫn vô cùng tươi mát, ngày hôm qua mây đen rậm rạp trên bầu trời mà hôm nay nắng ráo sáng sủa không thể nhìn thẳng, hơi nóng của ánh mặt trời làm cháy làn da lộ ở bên ngoài của Hoắc An Lăng.

Bởi vì mưa to cả đêm nên càng đi lên trên núi thì bụi cỏ gần đó đã bị mưa xối hoàn toàn. Nước mưa từ trên nhánh cây rủ xuống cây tùng la hán nhỏ, nhánh cây đã mục nát một nửa, mặt trên bò đầy rong rêu màu xanh sẫm và có lá già đâm ra, chỉ cần dùng nhẹ tay kéo nhẹ một cái thì ngay cả nhánh cây thô ngắn sẽ gãy xuống.

Hoắc An Lăng ngược lại không có lộn xộn với những nhánh cây này, nhưng lại yên lặng nhớ kỹ vị trí của bọn nó, đợi đến lúc phơi nắng qua mấy cái nắng lớn thì có thể mang về làm củi đốt.

Trơn trượt mà xoay mình trên sườn dốc chồng chất thật dày mấy lớp lá mục, chân đạp đi lên lập tức trượt lộ ra mảnh lá trượt dính bùn nhão.

Cây nấm thích bóng râm, chúng nó phát triển ở trên sườn dốc âm u lạnh lẽo nơi không thấy được mặt trời, sống ở gốc cây chỗ lá chồng chất.

Hoắc An Lăng vừa dùng gậy gỗ đẩy ra lá mới rụng xuống bị mưa cọ rửa, vừa nhìn thật kỹ ở trong đám lá mục màu nâu xám sẽ xuất hiện cây nấm màu nhạt hay không.

A..., cây nấm màu tím có độc à...

Hoắc An Lăng không đếm xỉa tới mà nghĩ đến, sau đó sửng sốt một chút tập trung nhìn vào, thì ra là một mảnh vải màu tím.

Mặc dù Hoắc An Lăng còn không hiểu nhiều lắm loại vải này rốt cuộc có thật tốt hay không nhưng mà cái xúc cảm bóng loáng kia và hoa văn tinh tế trên mặt cảm thấy thế nào thì giá cũng hơn áo vải trên người mình nhiều —— giống như là tơ lụa so với cây đay.

Nhưng vì sao chỗ này lại xuất hiện loại vải này chứ?

Hoắc An Lăng ngẩng đầu nhìn thì phát hiện cách đó không xa còn có một chút loại vải này, là sợi tơ đấy, ở dưới cây hở ra ánh mặt trời chiếu xuống rõ ràng còn phản xạ ra ánh sáng rực rỡ của chỉ bạc.

Hoắc An Lăng cau mày lấy ra một con dao bổ củi từ trong ba lô, bỏ ba lô xuống sau đó cẩn thận đi lên phía trước.

Đi không bao xa thì hắn phát hiện trên mặt đất hình như bị cái gì đó đè qua làm gãy một chút chém đứt cây.

Ngay từ đầu Hoắc An Lăng tưởng rằng buổi tối hôm qua mưa to đã tạo thành đất trên núi bị lỡ, trên núi lăn xuống hòn đá đè gãy nhánh cây. Nhưng trên mặt đất cũng không có phát hiện tảng đá lớn hơn, thậm chí không có đống bùn đất lớn mới.

Mang theo đủ loại nghi ngờ Hoắc An Lăng phát hiện thêm một mảnh màu trắng... cây nấm?

Đến gần xem thì Hoắc An Lăng thiếu chút nữa sợ tới mức lui về phía sau —— là tay người.

Mặc dù trong nháy mắt trong đầu hiện lên tên ăn mày già Trinh Tử bay lên cây dừa, nhưng mà Hoắc An Lăng sau khi xuyên việt thì vận khí của mình có lẽ không có xui xẻo như vậy, vì vậy lá gan gom lại một chút khỏe mạnh.

Cũng may không phải một khúc tay bị chặt đứt, mà là một tay người bị cành cây khô lá héo úa chôn ở phía dưới.

Trên mặt người nọ dường như bị máu nhuộm xung quanh, y phục trên người cũng rách nát, chỉ còn lại vài miếng vải màu tím khoác lên trên lưng quần, áo sơ mi màu trắng cũng kéo rách mất, tóc thật dài cũng tán loạn hòa lẫn với vài miếng lá cây đính vào trên mặt, có pha vài phần góc sắc bén tạo hình.

Sắc mặt Hoắc An Lăng phức tạp mà nhìn người này, cuối cùng buông dao bổ củi dùng hai tay lấy mấy đoạn cây ngổn ngang vểnh lên đâm ở bên cạnh y ra, nhẹ nhàng hết khả năng làm cho mấy đoạn cây khô ra khỏi người đối phương.

Sau đó hắn đưa tay tiến đến dưới mũi của người nọ, cảm nhận được hơi thở của đối phương yếu ớt nhưng mà thật sự tồn tại. Hoắc An Lăng thở dài một hơi trong lòng cũng dâng lên vài phần vui mừng cũng không hiểu rõ của mình, còn sống!

Tập tin gởi kèm:


...y và sợi đay.jpg [ 175.11 KiB | Đã xem 65065 lần ]


...ng la hán nhỏ.jpg [ 71.79 KiB | Đã xem 65065 lần ]


cây kê.jpg [ 226.06 KiB | Đã xem 65065 lần ]

Đã sửa bởi đêmcôđơn lúc 27.03.2018, 17:25, lần sửa thứ 2.

Tìm kiếm với từ khoá:

            

5 thành viên đã gởi lời cảm ơn đêmcôđơn về bài viết trên: Alpha, Snow cầm thú HD, TTripleNguyen, bungsi myoc, meocondingu

 18.02.2017, 19:56

đêmcôđơn

bích lạcღhoàng tuyền

 

Ngày tham gia: 01.02.2016, 02:38
Tuổi: 31


Bài viết: 1823
Được thanks: 12632 lần
Điểm: 33.62

Tài sản riêng:

 Re: [Đam mỹ - Xuyên không] Sủng phu - Sa Đề - Điểm: 36

Đang tải Player đọc truyện...

Tốc độ đọc truyện: 0.90x

[Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện]

Chương 2: Đặt tên

Editor: demcodon

Trong thôn ngoại trừ thôn trưởng thì Kỷ phu tử là người được hoan nghênh nhất. Không chỉ là bởi vì dung mạo của đối phương trẻ tuổi tuấn tú, hơn nữa bởi vì đối phương biết dạy học lại hiểu y thuật.

Lúc Hoắc An Lăng vừa mới xuyên việt đến cái thôn nhỏ này thì vẫn nhận sự giúp đỡ của đối phương. Nếu không phải từ trong lời nói của Kỷ phu tử thì Hoắc An Lăng cũng không lại nhanh như vậy được mua nhà ở và đồng ruộng cùng các loại đồ đạc sống trong thôn này.

Dù sao mặc dù dân trong thôn rất thuần phác nhưng đối xử với người từ bên ngoài đến, đặc biệt là Hoắc An Lăng lúc mới tới mặc áo sơ mi màu xanh dương nhạt ngắn tay phối với quần dài màu đen, dáng vẻ của người giữ trật tự đô thị; hơn nữa hắn một đầu tóc vốn ngắn lưu loát thật sự là rất khó để cho thôn dân ở đây không dùng ánh mắt khác thường nhìn hắn.

Hoắc An Lăng không biết vì cái gì mà Kỷ phu tử lại đối xử tốt với mình như vậy. Ngay từ đầu còn tưởng rằng đối phương dụng tâm kín đáo, về sau ở chung Hoắc An Lăng lại cảm thấy mình lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.

Đại khái là Kỷ phu tử cũng là người từ bên ngoài đến ở nhà trong thôn này cho nên đối xử tốt với mình như hoạn nạn có nhau. Trên đời này có thể có người đối xử tốt với mình, mình còn bắt bẻ cái gì nữa chứ?

Hoắc An Lăng hắn một nghèo hai tay trắng, lại không có bối cảnh quan hệ gì, cũng không có mưu đồ gì tốt. Cũng bởi vậy Hoắc An Lăng và Kỷ phu tử thật tình kết bạn. Về sau khi học chuyển đổi từ kiểu chữ giản thể cơ bản sang chữ phồn thể xong thì lại bị Kỷ phu tử ngẫu nhiên phát hiện về phương diện toán học xác thật hắn là thiên tài —— được rồi, ít nhất ở thời đại này những phép tính cộng trừ nhân chia kia của Hoắc An Lăng là rất tân tiến. Vì vậy, quan hệ của Hoắc An Lăng và Kỷ phu tử càng tốt hơn.

Lúc này cứu về một người, Hoắc An Lăng cũng là đi tìm Kỷ phu tử trước.

Lúc đang chờ Kỷ phu tử đến thì Hoắc An Lăng trước hết lau sạch sẽ những nơi bẩn ở trên người nam nhân này.

Ngoài dự liệu của hắn là sau khi lau đi một chút máu đen và bùn bên ngoài thì người nam nhân ăn mặc rách rưới này xinh đẹp bất ngờ. Làn da trắng nõn mềm mịn, chỗ đôi mắt nhắm lại lông mi màu đen dài nhọn và cong vút. Bởi vì vấn đề ánh sáng mà lộ ra nửa mờ nửa tối trên mặt, dường như tất cả ngũ quan đều là điêu khắc tinh tế, có vẻ rất không chân thật.

Trong lòng của Hoắc An Lăng lộp bộp một chút, đầu ngược lại tỉnh táo rất nhiều. demcodon-lqd Cảm thấy đối phương với loại diện mạo và quần áo mặc hẳn không phải là người bình thường, lại nghĩ tới người nam nhân này dường như là từ trên vách núi rơi xuống đây. Mặc dù vận khí tốt nên trên người chỉ có một chút vết thương ngoài da —— mình không phải là chọc phiền toái gì chứ?

Nhưng mà ý nghĩ này chỉ là một cái thoáng qua, nhìn bờ môi của nam nhân kia khô nứt trắng bệch Hoắc An Lăng vẫn là đi rửa sạch tay, bưng nước sôi để nguội dùng ngón tay dính nước từng chút một mà bôi lên trên môi đối phương.

Sau khi đợi môi khô nứt thoải mái thì Hoắc An Lăng bóp cái cằm của y rồi mở miệng ra đổ từng chút từng chút nước vào, sau đó nhẹ nhàng nâng đầu của y lên để cho y nuốt xuống.

Không biết có phải là bởi vì uống nước xong hay không, chờ khi Hoắc An Lăng để chén lên trên bàn quay người nhìn lại chỉ thấy lông mi của người nam nhân kia rung rung mở mắt. Con mắt của hai người vừa vặn chống lại.

Trong lúc suy nghĩ trong đầu của Hoắc An Lăng chưa có hình thành thì nam nhân tuấn tú đẹp trai kia không biết vì cái gì đột nhiên vươn tay che đầu, giống như hài tử nhếch miệng "ô ô ô" khóc lên.

Hoắc An Lăng lập tức tỉnh mộng. Vừa vặn đúng lúc này bên ngoài vang lên một tiếng ôn hòa: "An Lăng, đệ có ở trong phòng không?"

"Kỷ phu tử, huynh đã đến rồi à, nhanh tiến vào!" Hoắc An Lăng rất muốn bỏ lại người nam nhân này nhưng nhìn thấy đôi mắt của đối phương chăm chú khóa chặt mình, dáng vẻ giống như mình chỉ cần vừa có động tác lui về phía sau thì sẽ gào khóc thật lớn. Hắn chỉ có thể đi lên phía trước vừa luống cuống tay chân vỗ lên lưng đối phương an ủi: "Sao vậy, không khóc, không khóc nha.” Vừa thấm cổ họng mời Kỷ phu tử tiến vào.

"Đau..." Đại khái là đối phương lớn lên quá xinh đẹp, một đại nam nhân làm ra loại động tác chỉ có tiểu hài tử mới có thể rõ ràng có bao nhiêu cảm giác không khỏe. Nam nhân khóc thật đáng thương, ôm lấy cái ót nước mắt lưng tròng nhìn Hoắc An Lăng.

Hoắc An Lăng đành phải vươn tay theo dấu tay của người nam nhân kia, sau đó mò tới một cục u —— đụng vào đầu rồi hả?

"Đừng đụng, đau."

Hoắc An Lăng vội vàng thu tay về nhưng mà chống lại đôi mắt ủy khuất của đối phương Hoắc An Lăng đành phải bất đắc dĩ thổi thổi về phía chỗ cục u của đối phương: "Đau nhức bay đi, đau nhức bay đi, thổi thổi sẽ không đau nữa."

Kỷ phu tử vào phòng buông hòm thuốc xuống thì thấy hành động này của Hoắc An Lăng không khỏi cười một cái: "Ta nói, đệ có cần xem hắn như tiểu hài nhi mà dỗ không vậy? Người kia là ai thế?"

Thôn cũng không lớn, trên cơ bản người trong thôn từ ông lão bảy tám chục tuổi cho tới tiểu hài tử vừa sinh ra trong đầu Kỷ phu tử cũng có cái ảnh nhỏ, người cuộn tròn ở trong ngực Hoắc An Lăng chỉ để cho mình nhìn thấy cái ót này chưa từng thấy qua.

"Hắn... huynh trước xem cho hắn một chút đi, hắn hình như là té xuống từ nơi rất cao."

Nghe được lời nói này của Hoắc An Lăng làm cho Kỷ phu tử nhíu mày: "Đã như vậy đệ làm sao không đến tìm ta sớm một chút? Nếu chậm trễ có thể không chữa được."

"Kỳ thật ta ngay từ đầu cũng kiểm tra một chút, phát hiện vết thương nhỏ trên người hắn mặc dù rất nhiều nhưng không có vết thương gì nặng. Lúc đó lại thấy huynh nói sắp hết giờ dạy cho nên về..." Hoắc An Lăng vừa nói vừa đứng dậy nhường chỗ cho Kỷ phu tử.

"Đừng." Người nam nhân kia gắt gao lôi kéo y phục của Hoắc An Lăng không buông tay.

"Ngoan nha, để cho Kỷ phu tử khám cho ngươi, bằng không thì sẽ cứ đau nhức đó." Hoắc An Lăng chỉ có thể dùng loại giọng điệu dỗ tiểu hài nhi này dỗ y.

Thấy người kia buông lỏng tay thì Kỷ phu tử đi lên phía trước: "Hắn rốt cuộc..." Lời còn chưa dứt, trong lúc nhìn thấy mặt người nam nhân này thì sắc mặt của Kỷ phu tử mạnh mẽ thay đổi.

Bất quá lúc này Hoắc An Lăng vừa vặn đưa lưng về phía y nên không có trông thấy ánh mắt của Kỷ phu tử. Ngược lại là người nam nhân kia chú ý tới lại sợ hãi rụt một cái vào bên trong, con ngươi màu đen đều là xa lạ.

Suy nghĩ trong đầu còn nhanh hơn tốc độ ánh sáng thoáng vụt qua một cái, Kỷ phu tử nói với Hoắc An Lăng: "Đệ đi qua nhà ta lấy một gói thuốc tới, ta vừa rồi đến vội vàng quên mang theo."

Hoắc An Lăng không nghi ngờ gì đồng ý một tiếng thì đi ra ngoài.

Nhà Kỷ phu tử thật sự ở ngay bên cạnh nhà Hoắc An Lăng, nói là bên cạnh thật sự cũng phải đi đường vài phút.

Bất quá bởi vì lo lắng người bị thương kia cho nên Hoắc An Lăng chỉ chạy đến. Khi Hoắc An Lăng cầm gói thuốc chạy trở lại thì nhìn thấy Kỷ phu tử nhắm mắt lại bắt mạch cho người nam nhân kia, mà người nam nhân kia thỉnh thoảng liếc nhìn ra phía cửa, đang nhìn thìthấy mình xuất hiện con ngươi màu đen rõ ràng bắn ra tia vui sướng.

"Kỷ phu tử, hắn làm sao vậy?" Hoắc An Lăng buông gói thuốc chờ Kỷ phu tử mở to mắt mới hỏi.

"Giống như đệ nói vậy, là bị thương ngoài da, nghỉ ngơi khoảng mười ngày nửa tháng sẽ không có chuyện gì nữa." Kỷ phu tử dường như lúc này mới cảm thấy Hoắc An Lăng tồn tại.

“Vậy đầu của hắn ở đây..." Hoắc An Lăng ngược lại nhớ rõ đằng sau đầu người kia nổi lên một cục u.

"Cái đó..." Kỷ phu tử mượn động tác rủ mắt xuống che dấu tia sáng chợt lóe lên trong mắt mình nói khẽ: "Đợi máu tụ tan đi sẽ không có chuyện gì nữa. Trước đó... chăm sóc tốt cho hắn."

Thấy người kia trơ mắt nhìn Hoắc An Lăng hoàn toàn không tồn tại dáng vẻ của mình thì bờ môi của Kỷ phu tử mấp máy, sau đó nói: "Ta trước bốc cho hắn đơn thuốc, sau đó đệ cầm lấy đi sắc thuốc, có chuyện gì cứ tìm ta."

Nói xong thì mở gói thuốc ra, lại mở gói thuốc nhỏ bên trong chia ra, rất nhanh đã phối xong một gói thuốc ra. Sau đó lại nói cho Hoắc An Lăng biết phương pháp sắc thuốc rồi cõng hòm thuốc của mình đi về.

"Kỷ phu tử hôm nay ngược lại là quyết định rất nhanh chóng nhỉ?" Hoắc An Lăng nhìn gói thuốc giao trong tay kia.

"Đau… đau… ôm..." Nam nhân đột nhiên phát ra tiếng đã cắt đứt nghi ngờ của Hoắc An Lăng.

Quay đầu nhìn thấy nam nhân vươn tay cánh tay đáng thương nhìn mình, Hoắc An Lăng thở dài một hơi đành phải trước buông gói thuốc đi qua ôm nửa người y vào trong ngực của mình: "Ngươi làm sao lại giống như một tiểu hài tử vậy? Đúng rồi, ta tên là Hoắc An Lăng, ngươi tên là gì?"

Nam nhân kia chớp mắt giống như là nghe không hiểu nhìn Hoắc An Lăng.

Đứa nhỏ này phỏng đoán thật sự mất trí nhớ. Hoắc An Lăng yên lặng một hồi dùng giọng điệu thăm dò nói: "Nếu không ta đặt cho ngươi cái tên nha?"

Tiếp tục chớp đôi mắt. diendanlequydon.com-demcodon

"Nếu không kêu 'A Thập'* đi! Dù sao ngươi là do ta nhặt được, lấy cái tên bình thường nói không chừng có thể làm cho ngươi về sau không gặp được nhiều chuyện như vậy." Giống như trong thôn thường đặt nhũ danh trước tên chính thức cho hài tử, đều là gọi "Nhị Cẩu" "Hắc Đản" linh tinh để dễ nuôi.

[*Thập = 拾: có nghĩa là nhặt, gom; chứ không phải thập = 十: là số 10.]

"A Lăng!" Nam nhân giống như nghe hiểu được, khóe miệng có vẻ tái nhợt lộ ra một nụ cười.

"A Lăng? Đúng, A Lăng là ta, ngươi tên 'A Thập'."

"A Thập?"

"Ừ, đúng, tên của ngươi."

"A Lăng!"

"Ừ, tên của ta."

"A Thập!"

"Ừ, tên của ngươi."

"A Lăng!"

"Ừ ừ, miệng ngươi không khát hả?"

Đã sửa bởi đêmcôđơn lúc 27.03.2018, 17:49.

Tìm kiếm với từ khoá:

            

8 thành viên đã gởi lời cảm ơn đêmcôđơn về bài viết trên: Alpha, Bún Chả, HNRTV, Hothao, Snow cầm thú HD, TTripleNguyen, bungsi myoc, vanphong_meo

Hiển thị bài viết từ:  Sắp xếp theo  

 Trang 1/33
 [ 98 bài ] 

Chuyển đến trang  1, 2, 3, 4, 5 ... 33 Trang sau

Chuyển đến:  



Diễn đàn » Truyện Đam Mỹ Edit/Sáng Tác » Truyện Đam Mỹ Hoàn

Múi giờ = Giờ VN [UTC+7]


Đang truy cập 

Không có thành viên nào đang truy cập

Điều hành 

Mod Box Truyện Đam Mỹ, Thử việc Box Truyện đam mỹ, đêmcôđơn


Bạn không thể tạo đề tài mới
Bạn không thể viết bài trả lời
Bạn không thể sửa bài của mình
Bạn không thể xoá bài của mình
Bạn không thể gởi tập tin kèm

Hi, Khách 

Tên thành viên:

Mật khẩu:


Đề tài nổi bật 

[Xuyên không - Huyền huyễn] Triệu hoán sư khuynh thành - Vô Ý Bảo Bảo

1 ... 179, 180, 181

2 • [Xuyên không - Trùng sinh] Cùng trời với thú - Vụ Thỉ Dực

1 ... 148, 149, 150

3 • [Xuyên không - Điền văn] Nông kiều có phúc - Tịch Mịch Thanh Tuyền

1 ... 187, 188, 189

4 • [Xuyên không - Dị giới] Phế sài muốn nghịch thiên Ma Đế cuồng phi - Tiêu Thất Gia - Hoàn

1 ... 229, 230, 231

5 • [Xuyên không - Dị giới] Thiên tài triệu hồi sư - Nhược Tuyết Tam Thiên

1 ... 270, 271, 272

6 • [Hiện đại] Hôn trộm 55 lần - Diệp Phi Dạ

1 ... 234, 235, 236

7 • [Xuyên không - Không gian] Vợ quân nhân đừng xằng bậy - Niên Tiểu Hoa [đang beta]

1 ... 150, 151, 152

8 • [Xuyên không] Cuộc sống điền viên của Tình Nhi - Ngàn Năm Thư Nhất Đồng

1 ... 180, 181, 182

[Hiện đại] Hào môn tranh đấu I Người tình nhỏ bên cạnh tổng giám đốc - Hàn Trinh Trinh

1 ... 485, 486, 487

10 • [Xuyên không - Trùng sinh - Dị giới] Độc y thần nữ phúc hắc lãnh đế cuồng sủng thê - Nguyệt Hạ Khuynh Ca

1 ... 244, 245, 246

11 • [Cổ đại - Trọng sinh] Tướng môn độc hậu - Thiên Sơn Trà Khách

1 ... 55, 56, 57

12 • [Xuyên không] Trời sinh một đôi - Đông Thanh Liễu Diệp

1 ... 161, 162, 163

13 • [Hiện đại - Trùng sinh] Gia khẩu vị quá nặng - Hắc Tâm Bình Quả

1 ... 160, 161, 162

14 • [Xuyên không - Trọng sinh] Nhất phẩm quý thê

1 ... 51, 52, 53

15 • [Xuyên không Điền văn] Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ - Nhược Nhan [Phần 1]

1 ... 166, 167, 168

16 • [Hiện đại] Ảnh hậu làm quân tẩu - Đông Nhật Nãi Trà

1 ... 73, 74, 75

17 • [Xuyên không - Dị giới] Tà phượng nghịch thiên - Băng Y Khả Khả

1 ... 148, 149, 150

18 • [Cổ đại - Trùng sinh] Đích nữ vô song - Bạch Sắc Hồ Điệp

1 ... 120, 121, 122

19 • [Hiện đại] Quân hôn Tổng giám đốc thô bạo của tôi - Nam Mịch

1 ... 143, 144, 145

20 • [Hiện đại] Bí mật thức tỉnh - Tùy Hầu Châu

1 ... 57, 58, 59


Thành viên nổi bật 


ciel99

đêmcôđơn

ChieuNinh

Mẹ Bầu

Hanhnhannho

Khách


Nhắn tin nhanh 

Thu Hằng 177: Ad ơi. Cho mình hỏi s mấy bữa nay các file đọc đều bị lỗi thế. K có truyện nào nghe đc cả��

Shop - Đấu giá: Mẹ Bầu vừa đặt giá 201 điểm để mua

Cw.Karen: Ad ơi, cho mình hỏi là sao từ hôm qua đến giờ các file đọc đều bị báo lỗi, không nghe đọc được truyện nào luôn vậy ạ?

Huyền_Namida: @cencibe nhắn tin với Mod hoặc Admin nhờ xóa nhé bạn.

cencibe: Làm sao để xóa bài viết đã từng viết được vậy

cencibe: Trời ơi đọc lại truyện trước kia viết chỉ muốn độn quần

Trieudung: mọi người ơi có biết tên truyện này giúp mình với:

Nam chính được đứa trẻ ma là con tương lai đến tìm để cứu nữ chính. nếu không cứu được thì đứa bé này sẽ không được ra đời... Kết truyện  là nữ chính sinh ra đứa bé này. Điểm dễ nhớ là đứa bé sinh ra mà không mất đi ký ức lúc trước đến tìm cha nó.

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 564 điểm để mua

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 417 điểm để mua

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 620 điểm để mua

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 201 điểm để mua

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 499 điểm để mua

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 643 điểm để mua

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 200 điểm để mua

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 411 điểm để mua

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 300 điểm để mua

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 509 điểm để mua

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 627 điểm để mua

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 589 điểm để mua

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 519 điểm để mua

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 744 điểm để mua

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 642 điểm để mua

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 435 điểm để mua

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 672 điểm để mua

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 387 điểm để mua

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 298 điểm để mua

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 349 điểm để mua

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 384 điểm để mua

Shop - Đấu giá: MỀU vừa đặt giá 286 điểm để mua

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 523 điểm để mua


Diễn đàn • Thư viện ảnh • Thư viện nhạc • Shop - Đấu giá • Bomb
Bảng thiết lập cá nhân • Phạm quy Trợ giúp • Đăng ký • Đăng nhập

Chủ Đề