Tại sao không tin vào tình yêu

Tại sao chúng ta không tin tưởng nhau trong tình yêu

Một lời hứa, dù đơn giản hay lớn lao cũng đều mang lại cho người khác sự hy vọng; mỗi lần bạn thất hứa dù lời hứa đó có quan trọng hay không cũng đều khiến cho niềm tin ở đối phương mất đi như nhau. Sự tin tưởng nhau trong tình yêu là điều vô cùng quan trọng, vậy nên, những việc nào không làm được hay không chắc chắn có thể làm được thì đừng vội hứa. Nếu yêu nhau, hãy cố gắng duy trì niềm tin ở nhau, để có thể cảm thấy hạnh phúc khi ở bên nhau.

Lời chia sẻ

Có đôi khi, vì thời gian ở bên nhau chưa đủ, khiến chúng ta khó có thể đặt niềm tin tuyệt đối vào đối phương; Nhưng cũng có những mối quan hệ, vì yêu nhau quá sâu mà chúng ta vẫn cứ cảm thấy quá khó khăn khi đặt trọn vẹn niềm tin vào một ai đó. Vậy, có những nguyên nhân gì khiến ta lại khó khăn trong việc đặt trọn vẹn niềm tin vào tình yêu như vậy?

1. Lời nói không đi đôi với hành động

Cũng như ở nhiều mối quan hệ khác, trong mối quan hệ tình cảm, việc xây dựng niềm tin ở một người khác không phải là điều dễ dàng, mà cần phải có thời gian. Theo thời gian đó, bạn phải thực sự chân thành, và nhất là mỗi khi đã nói điều gì thì phải làm cho bằng được, bởi vì một lần bạn thất hứa là một lần bạn đánh mất niềm tin ở người khác. Người ta có thể cảm thông cho bạn một lần, hai lần; nhưng đến lần thứ ba, người ta sẽ không dám đặt niềm tin vào bạn nữa rồi.

Sự thất hứa trong tình yêu là khi bạn nói đến nhưng bạn lại không đến, bạn hứa nhưng không hề thực hiện; bạn nói yêu thương người ta, yêu rất nhiều, yêu hơn hết tất thảy mọi thứ, nhưng phần lớn thời gian bạn lại dành cho những công việc, sở thích cá nhân; bạn chẳng mảy may quan tâm người yêu bạn đang muốn gì, cần gì, đang cảm thấy như thế nào… Vậy, tình yêu của bạn được thể hiện khi nào? Ở đâu? Bằng cách nào? Người yêu của bạn có nơi nào là điểm tựa để đặt niềm tin vào đó?

Một lời hứa, dù đơn giản hay lớn lao cũng đều mang lại cho người khác sự hy vọng; mỗi lần bạn thất hứa dù lời hứa đó có quan trọng hay không cũng đều khiến cho niềm tin ở đối phương mất đi như nhau. Những việc nào không làm được hay không chắc chắn có thể làm được thì đừng vội hứa. Nếu yêu nhau, hãy cố gắng duy trì niềm tin ở nhau, để có thể cảm thấy hạnh phúc khi ở bên nhau.

2. Người trong cuộc đã từng bị lừa dối

Có những việc chỉ xảy ra trong chốc lát, nhưng lại có thể ám ảnh ta suốt cả một đời người. Đối với một người đã từng bị tổn thương, đã phải chống chọi với sự giả dối trong tình yêu hay ở bất kì một mối quan hệ nào thì thật khó để họ có niềm tin vào bất kì ai. Theo đó, những ai đã từng yêu, yêu rất nhiều, rất chân thành; nhưng họ lại bị chính người mình dốc hết ruột gan để yêu thương đó phản bội; bí mật, âm thầm qua lại với một người khác, họ sẽ rất khó khăn trong việc yêu thêm một ai khác.

HOT-LINE tư vấn Tâm lý – Tình yêu – Hôn nhân gia đình trực tuyến 24/7: 0904030189

Có những người, khi đến với một ai đó, họ nghĩ về đối phương như một người tuyệt vời nhất, hoàn hảo nhất thế gian. Nhưng đến với nhau một thời gian, sự thờ ơ, chỉ trích, khinh thường của họ khiến ta mất niềm tin về con người mà ta đã từng nghĩ rằng họ rất tốt, sẽ không bao giờ họ có thể làm tổn thương ta.

3. Yêu không đúng cách

Không phải chỉ vì yêu nhau chưa đủ nhiều nên ta không có niềm tin vào đối phương; mà cả những người yêu nhau sâu đậm vẫn có sự nghi ngờ đối với người mà mình yêu thương.

Họ yêu đấy, yêu rất nhiều, thậm chí yêu hơn chính cả bản thân mình; nhưng vì quá yêu nên họ sợ mất, khi đó họ trở nên nghi ngờ, kiểm soát đối phương. Đó chính là những biểu hiện không tin tưởng vào đối phương và cũng không tin tưởng vào chính bản thân mình. Họ không tin rằng bản thân đủ tốt, đủ xứng đáng, đủ thông minh, xinh đẹp để nhận về những tình cảm đó. Chính vì vậy, lúc nào họ cũng nghĩ rằng người yêu mình sẽ đến với một người khác thông minh hơn, xinh đẹp hơn. Họ không hiểu rằng, tình cảm là thứ xuất phát từ con tim, mà con tim thì có những lý lẽ riêng của nó, không theo một quy luật nào cả. Vì thế, ai ai cũng xứng đáng có được tình yêu, có được hạnh phúc.

4. Chịu tác động quá lớn bởi môi trường bên ngoài

Mạng xã hội phát triển, việc con người tiếp xúc với các bài báo, các bản tin về sự thất bại, đau khổ, phản bội trong tình yêu, về những hệ lụy tiêu cực của tình yêu là điều không phải quá khó khăn; thậm chí là nhiều đến mức bị ám ảnh. Nhiều người bước vào tình yêu với một tâm thế phòng vệ, chỉ sợ yêu càng nhiều thì đau khổ càng nhiều, chỉ sợ yêu thật lòng sẽ nhận lại được giả dối. Vậy nên, có không ít người tự nhắc nhở bản thân và nhắc nhở người khác rằng, đừng yêu hết mình, chỉ yêu 70% thôi, còn 30% là để dành đường lui cho mình.Thế rồi họ vẫn cứ yêu nhau, nhưng chẳng ai dám yêu, dám tin một cách trọn vẹn.

Mỗi người có một cách yêu khác nhau, nhưng bạn nên nhớ rằng, ngay cả những điều tồi tệ nhất cũng đều có ý nghĩa của riêng nó. Và chúng ta chỉ có một cuộc đời để sống, vậy nên hãy sống như thế nào để sau này đừng cảm thấy hối tiếc.

Bài viết liên quan:

  • Dịch vụ tư vấn nhanh qua E-mail có tính phí
  • Sức mạnh của niềm tin

Cập nhật : 24-01-2021 bởi tuvanannam

CÓ THỂ BẠN CHƯA XEM

Tôi tin ai cũng đã 1 lần hoặc sẽ 1 lần tin vào tình yêu vĩnh cửu, tin vào 1 chuyện tình nào đó hoặc tin vào 1 ai đó sẽ cùng mình đi đến cuối con đường. Tôi đã chứng kiến rất nhiều cặp đôi yêu nhau thắm thiết hẹn ước kiếp sau cũng không chia lìa. Thế rồi, chính những con người ấy đã nói với tôi rằng họ mất niềm tin vào tình yêu, rằng trên đời làm gì có tình yêu vĩnh cửu. Không phải họ không biết đến những cặp đôi sống với nhau đến già mà chưa một lần nói chia tay, họ cũng biết có những cặp đôi mặc dù trải qua không ít cuộc khủng hoảng cãi vã nhưng vì tình yêu mà vun đắp vẫn có thể nắm tay nhau đi đến hết cuộc đời. Vậy tại sao họ vẫn thốt lên: “Tôi không còn tin vào tình yêu vinh cửu”?

Ngôn tình 


Tối qua làm cố bài báo cáo nên sáng nay 8 rưỡi mới dậy, như thường lệ, hành động đầu tiên khi vừa mở mắt là lướt facebook. Tôi giật mình trước một loạt ảnh của cặp đôi “Song-Song” tràn ngập trang chủ: “Tạm biệt hai đường thẳng Song-Song rốt cuộc vẫn không thể nào có điểm cắt”, “Ngôn tình làm gì có ngoài đời thật”, “Mãi mãi cũng chỉ được hai năm”. Tò mò vào đọc, tôi thẫn thờ bần thần đến gục ngã: “Cặp đôi đẹp nhất xứ Hàn Song Joong Ki và Song Hye Kyo đường ai nấy đi”. 

Cặp đôi “Song-Song” bén duyên năm 2017 sau khi đóng chung bộ phim đình đám “Hậu duệ mặt trời” năm 2016. Đám cưới cổ tích của cặp đôi “chị ơi anh yêu em” được tổ chức tháng 10 năm 2017 trước sự chúc phúc của gia đình, bạn bè và người hâm mộ. 

Trước lễ đường, Song Joong Ki đã thề: “Chúng tôi sẽ cùng nhau đi qua những con đường mà tất cả mọi người trên thế giới đều phải đi qua trong cuộc đời. Có thể sẽ gặp giông tố, bão bùng, thậm chí sẽ có lúc bị gục ngã. Nhưng, mỗi lần như thế, 

chúng tôi sẽ cùng nắm chặt tay nhau, dũng cảm đứng lên, dùng nụ cười tinh nghịch để nói với đối phương rằng “đây chẳng phải là chuyện gì to tát”. Và, chúng tôi cũng sẽ học được cách kiên cường và dũng cảm để tiếp tục cuộc hành trình đã chọn. Trên đây là lời thề mà tôi dành cho người vợ tuyệt vời của mình”. Song Hye Kyo cũng từng nói: “Song Joong Ki là người duy nhất tôi chờ đợi. Từ bây giờ tôi đã không sống cho mình nữa mà đã có người ở bên”. 

Chuyện tình đẹp như mơ thế nhưng kết thúc quá nhanh sau 2 năm kết hôn. Ngày 27 tháng 6 năm 2019, hãng tin Yonhap [Hàn Quốc] cho biết luật sư của Song Joong Ki xác nhận nam diễn viên đã nộp đơn ly hôn vợ lên tòa án gia đình Seoul ngày 26 tháng 6. “Gặp được nhau là khoảnh khắc đẹp nhất trong cuộc đời, cho dù đến một mai không còn gì cả vẫn nguyện mãi một tình yêu chân thành”, họ đã thủ thỉ vào tai nhau những lời thật ngọt ngào. Tôi và cũng như nhiều người khác đều không màng đến chuyện ai đúng ai sai. Thế nhưng chuyện tình đẹp kết thúc đã khiến không ít người đau lòng và mất niềm tin vào tình yêu vĩnh cửu. Tình yêu tuyệt đẹp của bác sĩ Kang Mo Yeon và Đại úy Yoo Shi Jin cuối cùng cũng vẫn chỉ dừng lại ở tập cuối.

Vội vàng 


Tôi quen bạn ấy khi tham gia một chương trình tình nguyện của trường. Bạn ấy không giỏi, không đẹp trai, không có tài lẻ nên tôi không chú ý lắm. Tôi cũng không có gì nổi bật nhưng lại được chú ý vì tôi trẻ con hơi tăng động và rất hòa đồng. Sau khi về trường, chúng tôi bắt đầu nói chuyện nhiều hơn. Trước giờ tôi có rất nhiều bạn là con trai nên tôi cũng không ngại đi chơi với bạn ấy. Bạn ấy là một người rất tốt, luôn sẵn sàng giúp đỡ những người xung quanh và đặc biệt hiếu thảo với bố mẹ. Chúng tôi vội vàng quen nhau khi đang là sinh viên năm 2. Tình yêu sinh viên mộc mạc mà giản dị vô cùng. Buổi hẹn hò chỉ là đi dạo ngắm phố phường, hôm nào nổi hứng uống một cốc trà sữa thì sau đấy về cũng phải ăn mì tôm mất mấy ngày. Nhưng điều đó không quan trọng, chúng tôi quan tâm, chia sẻ với nhau từ chuyện trên trường, bạn bè đến gia đình. Tính tôi trẻ con, khùng khùng nên hay cãi nhau, thật ra là do tôi cố tình gây chuyện. Nhưng chẳng bao giờ cãi nhau được quá 2 ngày vì tôi chỉ làm nũng với bạn ấy thôi chứ chưa bao giờ có ý định chia tay. Với bạn ấy tôi có vẻ là một đứa ích kỷ, tôi luôn hành động vì bản thân mà không quan tâm cảm xúc của bạn ấy. Cuộc sống sinh viên chỉ rảnh với những đứa ham chơi như tôi thôi. Còn với bạn ấy, bạn ấy tự đặt trách nhiệm lên vai phải trở thành một người thành đạt, phải khiến gia đình tự hào, phải chăm lo cho bố mẹ. Nhiều khi tôi thấy bạn ấy kiệt sức vì áp lực. Còn tôi, tôi bào chữa cho hành động vô tâm của mình là tôi không biết cách quan tâm người khác và mặc định bạn phải thông cảm cho mình. Tôi cứ vô tư chọc giận, trêu chọc rồi dỗi hờn khiến bạn ấy mệt mỏi càng thêm mệt mỏi. Và rồi cái gì đến cũng sẽ đến. Bạn ấy chia tay tôi. Hôm ấy chúng tôi đi chơi rồi tôi có gây sự, vờ hờn dỗi để bạn quay ra dỗ dành. Nhưng không, bạn ấy không dỗ nữa, bạn ấy im lặng. Một ngày, hai ngày, ba ngày, không thấy nói gì tôi đã chủ động gọi và bạn ấy chỉ nhắn cho tôi một tin: “mình không hợp, chúng ta chia tay đi”. Tôi suy sụp choáng váng, nước mắt cứ thế tràn ra. Tôi rất hiếm khi khóc, cuộc sống của tôi hầu như lúc nào cũng may mắn. Gặp được bạn ấy là may mắn lớn nhất ông trời dành tặng cho tôi, tôi đã nghĩ thế. Vậy mà giờ đây món quà ấy đã không còn bên tôi nữa. Sau một thời gian dài buồn bã và đau đớn tôi đã quyết định đòi lại hạnh phúc mà mình đã để tuột mất. Tôi tự kiểm điểm bản thân, cố gắng thay đổi để cho mình tốt hơn. Tôi nói muốn làm bạn với bạn ấy, quan tâm bạn ấy với mục đích quay lại như trước. Khoảng 2 tháng sau khi chia tay, bỗng một ngày tôi thấy facebook của mình bị chặn, số điện thoại cũng bị chặn. Bạn ấy có bạn gái mới. Tôi nghe nói họ đã quen nhau lâu rồi. Tôi thực sự đã suy sụp một lần nữa, chưa bao giơ tôi thấy đau đớn như lúc này. Lúc này tôi mới cảm nhận rõ sự mất mát. Bạn ấy xa tôi thực rồi. 

Bạn ấy chẳng làm gì sai cả. Là do tôi có không giữ, mất rồi mới lao đi tìm. Tôi lúc ấy đã hoàn toàn không còn niềm tin vào tình yêu. Ngoài bạn ấy ra tôi sẽ chẳng thể yêu thêm một ai nữa mà cũng chẳng ai yêu được tôi, sẽ chẳng có ai chịu được tính cách khùng khùng của tôi, tôi nghĩ vậy mà trong lòng đau nhói. Tôi đã mất một khoảng thời gian rất dài sống như người mất hồn. Bạn ấy nói không thích tính trẻ con của tôi. Tôi cố thay đổi. Tôi hành động đã có suy nghĩ hơn, biết quan tâm đến những người xung quanh hơn, trưởng thành hơn, nhưng bạn ấy đã không còn ở đây nữa. 

Cùng nhau đi đến cuối con đường 

Chị là một nhân viên văn phòng. Chị ưa nhìn, duyên dáng, luôn hiếu thảo với bố mẹ và chăm lo cho các em; trong công việc chị là một người có năng lực và luôn hết mình với công việc; với bạn bè chị lúc nào cũng tử tế, vui vẻ và hòa đồng. Thế nhưng chị 24 tuổi vẫn chưa có người yêu vì chị muốn tìm đúng người sẽ đi cùng mình đến hết con đường. Chị gặp anh qua một lần đi công tác, anh là đối tác làm ăn với công ty chị. Anh giỏi giang, hiền lành, chu đáo, đam mê công việc và rất đẹp trai. Gặp anh vài lần chị đã có cảm tình nhưng chị vẫn giữ đúng dáng vẻ e ngại của “con gái nhà lành”. Anh khá rụt rè, có vẻ là người sống nội tâm nhưng hình như anh cũng thích chị. Cả anh và chị đều là những người trưởng thành, hành động nào cũng cẩn thận không chút sai sót. Phải mất một khảng thời gian khá lâu anh mới quyết định rủ chị đi chơi riêng. Họ cứ đi chơi, hẹn hò, tâm sự mỗi tối và trở thành người yêu của nhau từ bao giờ không biết. Anh bình thường rất bận nên chẳng mấy khi nấu cơm. Từ ngày yêu chị, phòng trọ của anh bỗng thêm bát, thêm đũa rồi dần dần là một căn bếp với đầy đủ xong, nồi, dao, thớt. Nhà chị ở xa nhà anh nhưng chỗ làm thì ngay gần nên ngày nào chị cũng cố về sớm đi chợ, nấu cơm cho anh xong rồi mới về nhà. Chị là cô gái đảm đang, tháo vát và nấu ăn rất ngon. Anh ngày ngày đi làm nhưng chẳng mấy khi tụ tập bạn bè vì anh biết chờ ở nhà là bữa cơm tốt do chính tay chị nấu, là người yêu bé nhỏ của anh, là hơi ấm gia đình anh hằng mong muốn. Ngày nào về anh cũng mua một thứ gì đó, hôm thì cái kẹp tóc, hôm thì ly trà sữa, có hôm chỉ là một bông hồng nhưng cũng đủ làm chị hạnh phúc. Anh bình thường ít nói nhưng thực chất lại rất tâm lý và lãng mạn. Sinh nhật, valentine, quốc tế phụ nữ anh đều tổ chức cho chị theo một cách bất ngờ nhất, lãng mạn nhất. Tình yêu của họ trôi qua nhẹ nhàng không cãi vã. 


Không sóng gió đâu phải sẽ bền lâu. Anh chị yêu nhau được bốn năm và cả hai cũng đủ lớn để lập gia đình. Thế nhưng không biết do công việc bận rộn mà họ không còn thời gian quan tâm nhau nữa hay do tình yêu quá dễ dàng nên họ đã không còn muốn nâng niu, hoặc cũng có thể vì quá bình yên nên anh chị đều đã chán. Chẳng ai đề cập tới chuyện kết hôn mặc cho gia đình vẫn hối thúc. Khi mới yêu anh còn hay đưa chị đi đây đi đó, giờ ngày nghỉ hai người chỉ ở nhà xem phim hoặc ra ngoài chơi với bạn của mình. Ngày lễ anh vẫn mua quà cho chị nhưng không theo cách bất ngờ lãng mạn như trước mà chỉ như thể đây là nghĩa vụ phải làm. Hai người cứ thế xa nhau và anh quyết định nói chia tay. Anh buồn lắm nhưng hai người sống với nhau đã không còn cảm xúc, anh đã cố gắng nhưng không ngăn cản được bi kịch này. Kết thúc liệu có phải giải pháp tốt nhất khi nỗi đau vẫn không ngừng dày vò anh. Chiều hôm ấy chị khóc nhiều lắm. Chị không buông lời níu kéo, cũng chẳng ôm lấy anh, chị chỉ khóc. Chị khóc cho những tháng ngày hạnh phúc, khóc cho tình yêu chị đã trao và khóc cho niềm tin mà chị đã gửi gắm. Cả anh và chị đều cảm thấy tiếc nuối, họ đã vì một gia đình hạnh phúc mà cùng nhau vun vén, luôn cố nhường nhịn, yêu thương nhau; họ đã trao cho nhau những yêu thương, những lời hứa và cả tuổi trẻ vậy mà hạnh phúc tưởng chừng như vĩnh hằng ấy vẫn tan vỡ. 


Điều gì khiến tình yêu không thể vĩnh cửu? 

Có phải vì sai người sai thời điểm hay vì ta quá vội vàng lầm tưởng tình cảm của bản thân? Cũng có người sẽ nói do ta chưa chuẩn bị sẵn sàng, chưa đủ kinh nghiệm, do đúng người nhưng sai thời điểm. Những lý do trên đều do sai lầm từ khi bắt đầu. Nó cũng có thể đúng vì nếu người ta chọn hoặc thời điểm ta yêu quá không phù hợp 

Chị chia tay anh ở tuổi 28, chị đã thực sự mất niềm tin vào tình yêu, chị tuyệt vọng nhìn về phía mặt trời đang dần lặn mất thì thật khó để gìn giữ. Có điều nếu chỉ là một chút không chính xác mà cố gắng cùng nhau vun vén thì có lẽ chẳng ai dám khẳng định sẽ đổ vỡ đâu. Vậy những cặp đúng người đúng thời điểm thì sao? Đã có những đôi yêu nhau được đến chục năm cớ sao lại phải chia đôi đường? Là do tính đa nghi, sự ích kỷ, cái tôi quá lớn; là do sự tính toán anh yêu tôi hơn hay tôi yêu anh hơn; là những lần để bản thân bê tha không trung thủy; hay là những lần tức giận, bắt đối phương phải thay đổi; hoặc cũng có thể là do những lời nói dối. Những điều trên đều có thể là nguyên do dẫn tới một sự đổ vỡ. Tôi nghĩ tình yêu bền vững cần nhất là lòng vị tha. Chẳng ai là không mắc lỗi, quan trọng bạn có dám đối diện sửa sai và người yêu của bạn có dám vì tình yêu mà tha thứ. Có lần ông mắng bố tôi: “Mày quỳ dưới chân vợ mày chứ dưới ai đâu mà nhục”. Tại sao phải thấy nhục khi dám bỏ qua cái tôi để gìn giữ hạnh phúc của mình. Đừng vì sĩ diện nhất thời mà làm hỏng một thứ lớn lao mà ta rày công vun đắp. Có những cặp đôi không xích mích, không nghi kị, lúc nào cũng tôn trọng nhau, nhưng họ vẫn không thể nắm tay nhau đến cuối cuộc đời. Họ yêu nhau, nhưng lâu dần xem tình yêu ấy là thói quen, những hành động minh chứng tình yêu lặp đi lặp lại nhưng thiếu cảm xúc; họ coi tình yêu và sự quan tâm của đôi phương là điều tất yếu và lâu dần tình yêu đã nhạt đi khi nào mà họ không hay. Tình yêu trăm năm không chỉ ngày một ngày hai mà phải ngày ngày vun đắp. Lâu lâu hãy đưa nhau đi chơi, làm những điều bất ngờ cho người mình yêu, và nhớ không quên tâm sự mỗi tối. Đừng để lửa tình nguội lạnh, đừng để tình yêu kia là thói quen. 


Có hay không tình yêu vĩnh cửu? 

Bắt một người vừa trải qua nỗi đau chia tay tin vào tình yêu vĩnh cửu thật không dễ. Nhưng tôi dám khẳng định có tình yêu vĩnh cửu. Chẳng phải lấy ví dụ đâu xa, ngay bên cạnh bạn, nhìn ông bà quan tâm chăm sóc cho nhau, nhìn mẹ lo cho bố mỗi khi về khuya, đó là minh chứng cho tình yêu vĩnh cửu. Tất nhiên cũng có người vì con cái mà hi sinh ở bên cạnh người mình đã không còn cảm xúc, nhưng vẫn có những người yêu nhau đến đầu bạc răng long, cùng nhau chăm sóc con cái là cách họ dành tình cảm cho nhau. Bạn bây giờ có thể đang không tin có ai đó sẽ trọn đời trọn kiếp bên mình nhưng không có nghĩa sau này cũng vậy. Biết đâu một ngày nào đó điều kì diệu sẽ xảy ra. Muốn có một tình yêu vinh cửu thì bạn phải tin vào nó trước đã. Bạn phải tin vào nó thì mới nỗ lực hết mình vì nó được. Đừng vì sợ tổn thương mà không cho bản thân thêm một cơ hội. Bạn xứng đáng nhận được một tình yêu vĩnh cửu đẹp nhất.

Tác Giả: Thu, Sinh viên @Đại học Bách khoa Hà Nội

Kế bạn và theo dõi tác giả tại link: //www.facebook.com/bo.rua

--------------------------------

Bạn đam mê viết lách, nhận giải thưởng [tổng trị giá 21 triệu VNĐ / tháng, sách, chứng nhận Social Impact Awards] và muốn được tạo thương hiệu cá nhân tới hàng triệu người trong cộng đồng của YBOX.VN? Xem chi tiết tại link: //bit.ly/TrietHocTuoiTre-Info

[*] Bản quyền bài viết thuộc về Cuộc thi Triết học Tuổi trẻ do Ybox đồng sáng lập và tổ chức. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ tên tác giả và nguồn là "Tên tác giả - Nguồn: Triết Học Tuổi Trẻ". Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ 

500 người xem - 502 điểm

Video liên quan

Chủ Đề