Trọng sinh chi tô trạm review năm 2024

Đoàn Khinh Danh là một thiên tài có tư chất thượng thừa, xuất thân từ thế gia đại tộc, mang phong thái công tử, dáng vẻ muôn đời xuân phong đắc ý. Ở Tu Chân giới, hắn là kiếm tu đại danh đỉnh đỉnh, sáng tạo ra Cố Ảnh kiếm pháp và Thần cấp << Bổ Thiên Quyết >> đứng đầu thiên hạ, lại đọc nhiều hiểu rộng, ngoài kiếm pháp, độc thuật, đan thuật, dược lý hắn đều am hiểu.

Nhưng chỉ Cố Bình Lâm biết, Đoàn Khinh Danh hắn, thực ra là một kẻ điên. Vì quá thông minh, nên sinh ra cô độc. Lại bởi cô độc, mà cả cuộc đời hắn luôn đi tìm lạc thú có thể kích thích bản thân, dù cho chỉ là một khắc thoáng qua, hắn cũng bắt giữ, nắm trong lòng bàn tay mà đùa nghịch. Thiên hạ là gì? Tứ đại môn phái là gì? Tình cảm lại là gì? Tất cả chẳng qua đều chỉ là những quân cờ, mặc cho Đoàn Khinh Doanh tiêu khiển, đùa cho đến chết, thì việc hắn làm, lại chẳng qua chỉ là tìm một quân cờ mới mà thôi. Trên đời này, ngoài lạc thú, há có điều gì có thể khiến Đoàn Khinh Danh để tâm?

Há có điều gì?

Một đời.

Là túc địch.

Là phân cao thấp một mất một còn, ngươi sống ta chết.

Hai người so cả đời, cũng dây dưa cả đời.

Cuối cùng, Cố Bình Lâm chết.

“Kiếp này, kiếp sau, ngươi vĩnh viễn chỉ là kẻ thất bại mà thôi, Cố Bình Lâm.”

Lại một đời.

Một Cố Bình Lâm mang theo kinh nghiệm thân kinh bách chiến vì chấp niệm trọng sinh mà đến.

Một Đoàn Khinh Danh vẫn tư chất thượng thừa vì cô đơn đến cực điểm mà theo đuổi lạc thú vui đùa.

Nhưng đời này, hai người lại vô tình trở thành sư huynh đệ đồng môn “thân thiết”.

Là ý trời vô tình, hay lòng người cố ý?

“Ngươi từng hỏi, nếu ngươi không còn nữa, ta sẽ thế nào?”

“Nếu ngươi không còn nữa, ta có lẽ sẽ đi tìm. Thế giới đã không thú vị, lại thiếu ngươi, không khỏi quá tịch mịch.”

Những lời này… Trong nháy mắt, thân hình Cố Bình Lâm lay động, cõi lòng phảng phất nứt ra.

—— “Không có ngươi, thế giới quá tịch mịch…… tịch mịch đến đáng sợ.” Tiếng thở dài xa xôi xuyên qua luân hồi, lại lần nữa vang ở bên tai.

Rốt cuộc Cố Bình Lâm vì sao trọng sinh? Đoàn Khinh Danh kiếp này sẽ không còn ký ức kiếp trước? Thực do ý trời vô tình, hay lòng người cố ý?

Đọc truyện này từ phía nhìn người đọc thì có thể đoán sơ lược được sự tình kiếp trước. Truyện kể theo lối chủ thụ, đi sâu vào chấp niệm chiến bại của Cố Bình Lâm. Y để ý Đoàn Khinh Danh quá nhiều, cũng vì kiếp trước mình liên lụy mà hủy hoại sơn môn, hại chết sư huynh đệ mà cũng để ý quá nhiều thứ khác, nên đôi khi mạch truyện khó xuyên suốt được. Cũng không phải câu văn dài dòng lan man, ngược lại, từ ngữ tác giả dùng khá mạch lạc, chau truốt, nhưng vì theo suy nghĩ của một người, nên khó tránh khỏi có chút lặp lại, ví như đánh giá về túc địch (siêu nhiều), hay các sự kiện xảy ra trong kiếp trước.

Vì vậy, dường như đến quyển thứ Năm, mối quan hệ có hai người mới có chút khởi sắc trở lên vi diệu. Dù từ hướng người đọc, thì nó đã sớm vi diệu rồi =)))

Đề tài tu tiên cũng không mới mẻ, có khá nhiều thể loại. Trọng sinh chi túc địch là kiểu đi theo sự phát triển của nhân vật, từng biến cố phá cảnh tiến cấp. Có điều, theo ý kiến cá nhân của mình, tác giả viết về khía cạnh này cũng chưa được sâu sắc cho lắm, chủ yếu là phân biệt tu vi đối thủ để làm nổi bật kiếm pháp hoặc trí tuệ thoát thân của main thôi.

Các biến cố trong truyện diễn ra hơi dồn dập, nhưng hầu hết không kéo quá dài, mở đầu hay kết thúc đều có phần hợp lý. Mình không quá thích truyện này, vẫn dừng ở mức rất ổn, và cách tác giả viết về tiến triển tình cảm của hai người khá gây hứng thú. Còn cả Cố Bình Lâm hiểu ra các khúc mắc kiếp trước theo sự kiện kiếp này nữa. Y hiểu lầm Đoàn Khinh Danh không nhiều, nhưng hiểu lầm toàn những sự kiện trọng đại =)))) Cái này gọi là hiểu lầm có chọn lọc!

(Cái vụ giải quyết sự kiện kiếp trước này cũng diễn ra trong khoảng thời gian rất dài. Vì truyện viết từ khi Cố Bình Lâm trọng sinh, tức là khi hai người còn nhỏ. Kết thúc quyển Bốn thì các sự tình mới giải quyết được phân nửa. Mà cái phân nửa ấy, lại là nguyên nhân mấu chốt khiến Cố Bình Lâm mất bình tĩnh trả thù Đoàn Khinh Danh, và khiến Đoàn Khinh Danh mất bình tĩnh hủy đi kinh mạch Cố Bình Lâm.)

Đoàn Khinh Danh dưới ngòi bút của tác giả thực sự là một kẻ điên, điên đến biến thái =)) Đây là nhận định rút ra thôi, chứ ngoài trước mặt Cố Bình Lâm, phong thái của hắn vẫn luôn là một quý công tử khiêm nhường hữu lễ. Cố Bình Lâm coi hắn là túc địch, nên hắn muốn y chỉ để ý một mình mình, và cách hắn làm theo kiểu cực kỳ cực đoan. Lại vì kiêu ngạo, không đặt bất cứ ai, bất cứ thứ gì vào mắt đến không phân biệt nổi tình cảm trong lòng. Nên dẫn mới dẫn đến kết cục kiếp trước của hai người như vậy :v Cái này gọi là quả báo!

Một nguyên nhân khiến truyện này hấp dẫn nữa là vì tính cách tác giả xây dựng cho Đoàn Khinh Danh. Như đã nói, hắn luôn đi tìm kích thích mới, dù đặt ngay chính bản thân hắn vào hiểm cảnh. Ví như đấu với tu giả có tu vi cao hơn mình mấy bậc mà tự tay hủy trận pháp Cố Bình Lâm bày ra, triệt hết đường lui của hai người. Chính vì tính cách như vậy, nên các cuộc chiến diễn ra dù không quá chi tiết vẫn luôn có đỉnh điểm thu hút, khiến người ta phải đọc tiếp, ít nhất là kết quả cuộc chiến xem hắn trốn thoát kiểu gì. Nhưng hơn hết, tác giả cũng xây dựng Đoàn Khinh Danh là một thiên tài quá siêu việt, dù giải thích nghe có vẻ hợp lý, đôi khi vẫn khó tránh khỏi phi lý. Có điều, đọc truyện mà yêu cầu có lý thì nên đóng cửa viết tự truyện là tốt nhất =)))

Thôi, tác giả đại nhân cứ viết, mình sẽ cố đọc, cố lết theo~ Dù đọc xong quay lại edit thấy hơi nản =)))