Vương quốc Ayutthaya của người Thái đội thành nhà nước Xiêm vào thời gian nào

Sau khi kết thúc chiến tranh, Rama VIII trở về Thái Lan từ Thụy Sĩ vào năm 1945 để cai trị. Sáu tháng sau đó, ông được phát hiện bị bắn chết trên giường. Anh trai của Ananda Mahidol là Bhumibol Adulyadej trở thành vị vua thứ chính của triều đại Chakri, tiếp tục cai trị trong khoảng thời gian 70 năm sau này.

Dưới sự cai trị này, Rama IX nhận được sự yêu mến từ người dân trong cả nước. Ông tập trung phát triển đất nước qua những truyền thống văn hóa và tình yêu nghệ thuật, giúp những người nghè có cuộc sống tốt đẹp hơn. Vợ của Bhumibol Adulyadej, hoàng hậu Sirikit cũng giành được nhiều tình cảm của người dân thông qua các hoạt động hỗ trợ nông thôn và người dân nghèo. Hai người có một người con trai duy nhất là thái tử.

Vajiralongkorn được phong làm thái tử ở tuổi 20. Sau khi cha qua đời, Hội đồng lập pháp Thái Lan đã mới Vajiralongkorn lên kế vị ngai vàng, Thủ tướng Thái Lan Prayuth Chan Ocha cũng đã xác nhận rằng Vajiralongkorn sẽ trở thành vị vua mới. Tuy nhiên, Vajiralongkorn đã không chấp nhận lời mời của Hội đồng lập pháp, ông cho rằng mình cần thời gian để chuẩn bị trước khi được tuyên bố làm vua. Trong thời gian đó, tướng Prem Tinsulanonda đã giữ vai trò nhiếp chính.

Sau thời gian để tang cha, Vajiralongkorn đã chấp nhận lời mời của Hội đồng lập pháp để trở thành vị vua mới của Thái Lan vào đêm ngày 1 tháng 12 năm 2016 theo giờ địa phương, trở thành Rama X ở tuổi 64, là vị vua lớn tuổi nhất trong lịch sử xứ Chùa Vàng khi đăng quang. Ông tiếp tục đi theo con đường của cha mình, bảo vệ sự phát triển bền vững của đất nước, nâng cao các giá trị văn hóa, dân tộc, tạo cuộc sống sung túc cho những người dân và không để nó trở thành một đất nước thuộc địa.

Bên cạnh việc lên ngôi khi tuổi đã cao, Vajiralongkorn còn được biết đến với hình ảnh một vị vua đa thê. Ông đã kết hôn tới bốn lần và phong tặng danh hiệu hoàng quý phi cho Sineenat. Trở thành vị vua đầu tiên có vợ lẽ sau nhiều năm các vị vua Thái Lan thực hiện chế độ một vợ một chồng. Ngoài ra, dưới thời vua Rama X, có những luật lệ khắt khe đã được đặt ra như không được nói xấu, bôi nhọ hoàng gia, nếu không sẽ bị xử phạt rất nặng. Đó cũng là lý do không hề có những dị nghị xung quanh những quyết định vua.

Người ta phát hiện ra rằng, các nền văn minh Malay, Mon và Khmer từng phát triển thịnh vượng trên lãnh thổ Thái Lan hiện nay. Người Thái có liên hệ ngôn ngữ với một số dân tộc tại miền Nam của Trung Quốc. chính vì vây, nguồn gốc của dân tộc Thái được cho là từ tỉnh Vân Nam, nhưng cũng có người lại cho rằng dân tộc gốc của xứ sở này đã từ đồng bằng sông Menam Chao Phya lên mạn Nam Trung Hoa rồi gặp thời kỳ bành trướng của Hốt Tất Liệt nên lại di chuyển xuống phía Nam.

Theo các thời kỳ:

1. Vương quốc Sukhothai

Những nhóm người Thái bắt đầu di cư đến vùng đất Thái Lan ngay từ thế kỷ thứ 8. Người Khmer đã dùng họ làm lính từ thế kỷ 7. Năm 1238, người Thái tại đây đánh đuổi các lãnh chúa Khmer và thiết lập nên một nhà nước mới.

Dưới thời Sukhothai, vua Ramkhamhaeng đã xâm chiếm lãnh thổ của người Khmer đến tận miền Nam Nakhon Si Thammarat. Ông cũng chính là người đã tạo ra bảng chữ cái đầu tiên của người Thái và làm cho người dân hiểu rõ sự giá trị của nghệ thuật. Tuy vậy, cái chết của ông [năm 1300] lại báo hiệu một sự suy thoái của đế quốc Sukhothai. Năm 1378, một nhà nước mới ra đời là Ayutthaya tấn công và chiếm đóng Sukhothai, từng bước trở thành nhà nước hùng mạnh nhất trong lịch sử tất cả vương quốc Thái.

2. Vương quốc Ayutthaya

Ayutthaya là vương quốc mà vua được xem như chúa tể của mọi sinh linh. Xã hội có chế độ quý tộc và nô lệ. Nước này cũng bành trướng mở rộng và chiến tranh với những nước láng giềng khác. Sau khi tiêu diệt được vương triều Sukhothai, triều đại Ayutthaya, tức Xiêm La [Siam], bắt đầu xâm chiếm miền Nam. Năm 1431, Vua Boromaraja đệ nhị cướp thành phố Khmer Angkor Thom, buộc người Khmer phải dời về Phnom Penh.

Năm 1569, Ayutthaya trở thành lãnh thổ của Miến Điện. Mãi cho đến năm 1584, khi Hoàng tử Naresuan nắm lấy cơ hội tuyên bố độc lập và đuổi hết người Miến Điện ra khỏi đất nước.

Trong thế kỷ tiếp theo, vương quốc Xiêm bắt đầu thu hút sự chú ý của người phương Tây. Những thương nhân Hà Lan đầu tiên đã đặt chân lên đất nước này từ năm 1601. Cũng từ đây, người Châu Âu bắt đầu cạnh tranh nhau nhằm giành những đặc quyền về bến cảng và buôn bán tại Thái Lan. Đây cũng là thời kì nước Ayutthaya đi dần tới sụp đổ sau một cuộc tấn công thiêu rụi thủ đô của quân Miến Điện.

3. Thời kỳ 1763 - 1782

Khi vương quốc Ayutthaya sụp đổ, một vị tướng có tên là Taksin đã tập hợp được một đội quân chiếm lại thành phố, nhưng Ayutthaya đã bị tàn phá trơ trụi nên ông quyết định dời đô đến Thonburi.

Năm 1763 cuộc tấn công lớn nhất của người Miến Điện diễn ra. Người Xiêm ngay lập tức phản công. Taksin, một vị tướng gốc Hán, đã tổ chức kháng chiến, đẩy lùi người Miến Điện và lập ra một thủ đô mới ở Bangkok, chinh phục được các nước chư hầu và chiếm lại miền Bắc từ người Miến Điện. Từ đây công cuộc chinh phục toàn bộ các dân tộc Thái bắt đầu: tấn công người Miến Điện ở phía bắc năm 1774, chiếm Chiang Mai năm 1776 và thống nhất Thái Lan.

Năm 1782, Chaophraya Chakri phế truất Taksin khỏi ngôi vua nước Xiêm, lên ngôi và trở thành vua Rama I, lập ra triều đại Chakri như ngày nay.

4. Vương triều Chakri

Chao Phraya Chakri tức vua Rama I là người khai sinh triều đại Chakri vẫn tồn tại cho đến tận ngày nay. Rama I dời đô về Bangkok và cho xây dựng thủ đô theo kiểu mẫu Ayutthaya xưa. Ông cũng là người làm hồi sinh nền nghệ thuật và văn hóa Thái Lan dựa vào một phần trí nhớ của những người già cả còn sống sót khi Ayutthaya bị hủy diệt.

5. Thời kỳ 1782 - 1932

Thời kỳ đầu của vương triều Chakri là một nhà nước quân chủ chuyên chế được gọi là Xiêm La hay Vương quốc Rattanakosin. Lúc này, nó là một vương quốc hùng mạnh ở trong khu vực, ngay trước khi có các cuộc xâm lược thực dân của các nước Phương Tây tại khu vực Đông Nam Á vào thế kỷ 19.

Từ năm 1818, Xiêm mở cửa và tiếp xúc với phương Tây, bắt đầu bằng một hiệp định với người Bồ Đào Nha. Năm 1932, Thái Lan chuyển từ chế độ quân chủ chuyên chế sang lập hiến. Nước này nằm dưới chế độ độc tài quân sự cho đến năm 1992, khi chế độ này kết thúc, mở ra một thời kỳ dân chủ mới của Thái Lan.

Trên đây là một số thông tin thú vị về các thời kỳ lịch sử của "xứ sở Chùa Vàng". Nếu du khách muốn khám phá nhiều hơn về vùng đất này thì đừng bỏ qua tour du lịch Thái Lan của Viet Viet Tourism nhé! Chúc các du khách có một chuyến đi vui vẻ!


Các Vương quốc Ayutthaya [ ; Thái : อยุธยา , RTGS :  Ayutthaya , phát âm là [ʔā.jút.tʰā.jāː] [ nghe ]

; cũng đánh vần là "Ayudhya" hoặc " Ayodhya "] là một nhà Xiêm vương quốc tồn tại ở Đông Nam Á từ năm 1350 đến năm 1767, tập trung xung quanh thành phố Ayutthaya . Vương quốc Ayutthaya được coi là tiền thân của Thái Lan hiện đại và sự phát triển của nó là một phần quan trọng củaLịch sử của Thái Lan .

Vương quốc Ayutthaya nổi lên từ mạn đà la của các thành bang trên Thung lũng Hạ Chao Phraya vào cuối thế kỷ XIV trong thời kỳ suy tàn của Đế chế Khmer . Sau một thế kỷ mở rộng lãnh thổ, Ayutthaya trở thành trung tâm và vươn lên như một cường quốc ở Đông Nam Á . Ayutthaya phải đối mặt với các cuộc xâm lược của người Miến Điện từ Toungoo Miến Điện dẫn đến sự sụp đổ đầu tiên của Ayutthaya vào năm 1569. Tuy nhiên, Naresuan [r. 1590-1605] đã giải phóng Ayutthaya khỏi sự thống trị ngắn ngủi của Miến Điện và mở rộng Ayutthaya về mặt quân sự. Đến năm 1600, các chư hầu của vương quốc bao gồm một số thành bang ở Bán đảo Mã Lai , Sukhothai , Lan Na và một phần của Miến Điện và Campuchia , [1] mặc dù mức độ kiểm soát của Ayutthaya đối với các nước láng giềng khác nhau theo thời gian. Vào thế kỷ XVII, Ayutthaya nổi lên như một trung tâm thương mại quốc tế và nền văn hóa của nó phát triển mạnh mẽ. Triều đại của Narai [r. 1657-1688] được mô tả là "Thời kỳ hoàng kim" của văn hóa Xiêm và được biết đến với sự tiếp xúc lịch sử giữa triều đình Xiêm và triều đình của vua Louis XIV của Pháp .

Trong thế kỷ thứ mười tám, một loạt các thay đổi kinh tế-xã hội và chính trị, cùng với những xung đột nội bộ, khiến Ayutthaya suy yếu về mặt quân sự và không thể đối phó hiệu quả với một loạt các cuộc xâm lược mới của người Miến Điện vào các năm 1759-60 và 1765-67 từ những Vương triều Konbaung của Miến Điện đầy tham vọng , quyết tâm loại bỏ một đối thủ lâu đời trong khu vực. [2] Vào tháng 4 năm 1767, sau cuộc vây hãm kéo dài 14 tháng, thành phố Ayutthaya rơi vào tay quân Miến Điện bao vây và sau đó bị cướp phá và phá hủy, đặt dấu chấm hết cho Vương quốc Ayutthaya 417 năm tuổi. Trụ sở của chính quyền Xiêm sau đó được chuyển đến Thonburi và sau đó là Bangkok .

Trong các tài khoản nước ngoài, Ayutthaya được gọi là "Siam", nhưng nhiều [ cái nào? ] các nguồn tin cho biết người dân Ayutthaya tự gọi mình là Tai , và vương quốc của họ là Krung Tai [ tiếng Thái : กรุง ไท ] có nghĩa là 'đất nước Tai' [ กรุงไท ]. Nó cũng được gọi là Iudea trong một bức tranh do Công ty Đông Ấn Hà Lan yêu cầu . [lưu ý 1]

Nguồn gốc của Ayutthaya đã từng là đối tượng của các cuộc tranh luận học thuật. Các tài liệu truyền thống cho rằng Vua Uthong , người cai trị một thành phố được gọi là "Uthong", đã chuyển triều đình của mình do mối đe dọa của dịch bệnh. [3] Thành phố "Uthong" không phải là huyện U Thong hiện đại , tỉnh Suphan Buri , là một địa điểm chính của Dvaravati nhưng đã bị bỏ hoang trước khi thành lập Ayutthaya. Biên niên sử của Van Vliet , một tác phẩm thế kỷ XVII, cho biết rằng Vua Uthong là một thương gia Trung Quốc đã tự lập nghiệp tại Phetchaburi trước khi chuyển đến Ayutthaya. Tamnan Mulla Satsana , một tác phẩm văn học Lanna thế kỷ XVI , nói rằng Vua Uthong đến từ Vương quốc Lavo . Bất kể nguồn gốc của mình là gì, Vua Uthong, người từng là người cai trị thời hậu Angkorian của một trong những thành phố ở Thung lũng Lower Chao Phraya, đã chuyển triều đình của mình đến một hòn đảo nằm trên giao điểm của ba con sông; Sông Chao Phraya, sông Lopburi và sông Pa Sak , và thành lập Ayutthaya ở đó vào năm 1350, đặt tên cho nó theo Ayodhya , một trong những thành phố cùng tên của Ấn Độ giáo linh thiêng nhất của Ấn Độ.

Ayutthaya được hiển thị trong bản đồ thế giới Fra Mauro [khoảng năm 1450] dưới tên "Scierno", bắt nguồn từ tiếng Ba Tư "Shahr-I-Naw", có nghĩa là 'Thành phố mới' [10]

Naresuan đã đâm chết Lak Wai Tham Mu, một tướng quân của Taungoo vào năm 1586/87.

Trận đấu voi giữa Naresuan và Mingyi năm 1593.

Trong bức tranh Xiêm đương đại này, đội quân đánh thuê của nhà thám hiểm Nhật Bản Yamada Nagamasa đã đóng một vai trò quan trọng trong âm mưu của triều đình trong nửa đầu thế kỷ 17.

Các tu sĩ dòng Tên người Pháp quan sát nhật thực với vua Narai và triều đình của ông vào tháng 4 năm 1688, ngay trước cuộc cách mạng Xiêm.

Một kế hoạch về khu phức hợp thủ đô mới của Narai ở Lopburi ["Louvo" trong các nguồn tiếng Pháp].

Ayutthaya và Đông Nam Á c. 1707-1767

Ba ngôi chùa Wat Phra Si Sanphet , nơi lưu giữ hài cốt của Vua Borommatrailokanat, Vua Borommarachathirat III và Vua Ramathibodi II

Tàn tích của thành phố cổ Ayutthaya

Kosa Pan chính thức của Ayutthayan mặc Lomphok và Khrui

Tượng Phật ngồi dát vàng cao 19 mét [62 ft] ở Wat Phanan Choeng , sau này có từ năm 1324, trước khi thành lập thành phố

Biểu diễn Khon , một điệu múa nổi tiếng trong thời kỳ Ayutthaya.

Hanuman bảo vệ Ramas Pavilion [bức tranh treo tường, "Phòng 53" của phòng trưng bày ở Wat Phra Kaeo]

Biểu diễn hiện đại của nghệ thuật ngâm thơ bằng miệng sepha của Thái Lan.

Trang phục truyền thống của Thái Lan ở Bảo tàng Quốc gia Bangkok

Chợ nổi , một khu chợ ở thời Ayutthaya, nơi bán hàng hóa từ thuyền

Tiếng Bồ Đào Nha ở Vịnh Thái Lan thế kỷ 16 và 17. Màu xanh lá cây nhạt - lãnh thổ bị chinh phục hoặc nhượng lại. Đồng minh xanh đậm - Vàng Ayutthaya - Các nhà máy chính

Video liên quan

Chủ Đề