Đánh giá các ngôi kể trong văn học

Ngôi kể thứ nhất là gì? Ngôi kể thứ nhất có vai trò gì trong văn học Việt Nam? Cùng chúng tôi khám phá về ngôi kể thứ nhất trong bài viết dưới đây.

Ngôi kể thứ nhất là vị trí tiếp xúc trong văn học mà người kể chuyện xưng tôi. Khi kể chuyện bằng ngôi thứ nhất câu truyện sẽ được kể ra với cái nhìn của nhân vật “tôi” và gọi tên những nhân vật xung quanh câu truyện của mình.

Đặc điểm dễ phân biệt nhất của ngôi kể thứ nhất trong những tác phẩm văn học chính là nhân vật chính xưng “tôi”. Ngôi kể thứ nhất thường được sử dụng trong những tác phẩm hồi ký, tự truyện. Tuy nhiên, những bạn cũng cần phải hiểu rằng nhân vật “tôi” đôi khi không phải là tác giả mà trọn vẹn hoàn toàn có thể là một nhân vật hư cấu do tác giả phát minh sáng tạo ra. Trong trường hợp này, nhân vật tôi chỉ là một nhân vật trong tự truyện kể về mình hay kể lại những câu truyện bản thân mắt thấy, tai nghe. 

Ưu điểm lớn nhất của ngôi kể thứ nhất là tính chủ quan của tác phẩm. Những tác phẩm văn học được viết bằng ngôi thứ nhất sẽ biểu lộ được những cảm xúc, cách nhìn cùng lời nói nội tâm của người kể. Những câu truyện này sẽ mang đậm truyền thống cá thể cùng cá tính riêng biệt. 

Tuy nhiên, những tác phẩm này cũng có điểm yếu kém rất lớn chính là nó thiếu tính khách quan. Những câu truyện này thường chỉ có ánh nhìn từ một phía và không có sự so sánh, đánh giá và nhận định khách quan như những tác phẩm được kể từ ngôi thứ ba hay những tác phẩm nghị luận, chính luận. Cũng vì nguyên do này mà ngôi kể thứ nhất thường chỉ được sử dụng trong những tác phẩm tự truyện, hồi ký.

Một số ví dụ về những tác phẩm được viết về ngôi kể thứ nhất bạn nên đọc: Khi hơi thở hoá tinh không của tác giả Paul Kalanithi, Hồi ký Lý Quang Diệu: Câu chuyện Singapore, Những giấc mơ từ cha tôi của Barrack Obama, I am Malala của Malala Yousafzai.

Tác dụng của ngôi kể thứ nhất

Ngôi kể thứ nhất trong văn học có trách nhiệm là dẫn dắt, kể lại hàng loạt câu truyện mà nhân vật “tôi” kể lại. Nhân vật “tôi” trong những tác phẩm này còn được gọi là “người phát ngôn tự sự” cụm danh từ là được dùng để nói đến nhân vật, người nắm quyền kể lại hàng loạt câu chuyện, họ có quyền can thiệp vào diễn biến câu truyện thậm chí biến hóa cái nhìn của đọc giả so với câu chuyện. 

Những câu truyện được kể lại từ nhân vật tôi chính là cái nhìn của họ đối với những sự vật, vấn đề cùng câu truyện mà đã trả qua, đã nhìn thấy, nghe thấy. Các tác phẩm được kể bằng ngôi thứ nhất đều được mở màn và kết thúc bằng lời kể của nhân vật “tôi”. 

Những nhân vật trong truyện luôn có sự tương tác, giao lưu mang tính đối ngẫu cùng những nhân vật chính trong câu truyện này. Nếu không có sự tương tác, dẫn dắt của nhân vật tôi câu truyện sẽ thiếu đi bản tính cá nhân cùng tính cách nhân vật sẽ không được biểu lộ một cách trọn vẹn làm mất đi cái hồn của nhân vật, của câu chuyện. Ngược lại, nhờ có quy trình giao lưu giữa những nhân vật mà nhân vật tôi có thể bộc lộ được bản sắc cá nhân., ánh nhìn cùng cảm nhận của những nhân vật với những sự việc được nói đến trong câu truyện một cách tự nhiên, chân thực nhất.

Như vậy, những câu truyện được viết theo ngôi thứ nhất đều có đặc điểm chung là được kể dưới cái nhìn của nhân vật chính tức là người đang xưng “tôi”. Những nhân vật này được hình thành với “hình, thần” đầy đủ. Họ giống như một nhân vật sống có cả ý nghĩ, cảm xúc, cảm giác, hành động,… Và những yếu tố này đều được tác giả khắc hoạ vô cùng chân thực trong câu chuyện. Những câu truyện được viết ở ngôi thứ nhất trách nhiệm của người kể không chỉ là kể lại câu truyện một cách đơn thuần mà họ còn phải bộc lộ được tâm trạng, tâm lý của những nhân vật có trong câu truyện này. Nhân vật trong các câu truyện không phải một tượng gỗ đứng im mà họ cũng giống như con người bình thường. Họ biết vui, biết buồn, biết suy nghĩ, biết cảm nhận và một tác phẩm thành công cần bộc lộ cho người đọc thấy được những góc nhìn đặc sắc này. Những khía cạnh này đồng thời cũng đảm nhận hai chức năng là thể hiện nhận thức xã hội và ý thức về bản thân. Vậy nên, việc hình thành lên một nhân vật hoàn hảo luôn luôn sôi động và phức tạp vô cùng. 

Có mấy ngôi kể? Tìm hiểu về các ngôi kể trong văn học

Trong nền văn học Nước Ta ta có 2 ngôi kể chính là ngôi kể thứ nhất và ngôi kể thứ ba. Đây là hai ngôi kể chúng ta thường thấy nhất trong các tác phẩm văn học nước ta từ xưa đến nay. Trong phần tiếp theo đây, chúng tôi sẽ giúp bạn hiểu hơn về ngôi kể thứ 3 cùng tác dụng của ngôi kể này. 

Ngôi kể thứ 3 là gì? Tác dụng ngôi kể thứ 3

Ngôi kể thứ ba trong văn học là ngôi kể mà người kể tự giấu mình đi và gọi tên các nhân vật trong câu chuyện. Ở ngôi kể này, tác giả chỉ là người kể và họ không Open hay tham gia vào các diễn biến trong câu chuyện. Những tác phẩm viết theo cách kể chuyện này sẽ giúp các diễn biến được linh hoạt, tự do hơn rất nhiều. 

Ngôi kể thứ ba cũng là ngôi kể được thường được sử dụng nhiều trong văn học nhất. Ngôi kể này được sử dụng từ văn học tầm cỡ đến các bài văn chính luận. Chúng ta có thể nhìn thấy được các tác phẩm kể bằng ngôi thứ ba ở khắc nơi. 

Ưu điểm lớn nhất của cách hành văn này là tính linh hoạt, tự do cùng thể hiện được rõ ràng tính khách quan trong câu chuyện. Tuy nhiên đây cũng là một trong những điểm yếu kém của cách kể này bởi chúng sẽ thiếu đi tính chủ quan cùng cái nhìn của các nhân vật trong truyện.

Trên đây là tổng hợp những thông tin cơ bản về ngôi kể thứ nhất là gì. Hy vọng rằng qua bài viết này các bạn sẽ hiểu hơn về ngôi kể trong văn học cùng ưu, điểm yếu kém của chúng.

Xem thêm: Họa bì là gì? Tìm hiểu về phim cổ trang họa bì

Thắc mắc –

Chủ Đề