Nam tào bắc đẩu tinh quân là sao gì năm 2024

                                          

Nam Tào và Bắc Đẩu luôn cùng giở sổ, nhưng kẻ luôn làm việc nhiều hơn là Bắc Đẩu tinh quân. Khi Nam Tào gạch một môt trong sổ sinh, Bắc Đẩu gạch ba tên trong sổ tử. Vậy là khi một sinh vật được sinh ra, sẽ có ba mạng chết đi. Không chỉ có vậy, Bắc Đẩu lâu lâu lại làm phép, gieo rắc bệnh tật và đói nghèo xuống hạ giới, khiến số người tử gấp mười gấp trăm.

                      
Bắc Đẩu nghĩ điều đó thật thú vị, Nam Tào không có ý kiến gì với việc đó. Đó cũng chỉ là lẽ tự nhiên luân hồi mà thôi.
                      
Hôm đó, khi Bắc Đẩu đang thổi sáo trong vườn thượng uyển, nắng vàng chiếu lên ngũ quan mềm mại của y, Nam Tào bước đến.
                      
"Đẩu."
                      
Bắc Đẩu ngừng thổi, hạ sáo.
                      
"Chuyến vi hành ra sao rồi."
                      
"Thiên hạ thái bình."
                      
Y đáp, tiếp tục thổi sáo, hoàn toàn không bỏ tâm một Nam Tào đang chậm rãi ngồi xuống cạnh mình. Nam Tào im lặng nghe hết một chương, đợi Bắc Đẩu lên tiếng.
                      
"Huynh tìm ta có việc gì?"
                      
Sau một hồi, y cũng đành hỏi han người bên cạnh. Giọng nói vẫn ôn hòa như nước, nhưng chân mày thanh tú đã hơi nhíu lại.
                      
"Không có gì, chỉ là ta đang nghỉ ngơi tịnh tâm một chút, định tìm đệ hàn thuyên đánh cờ, nhưng nghe sáo cũng rất tuyệt."
                      
Nam Tào đáp, khóe miệng hơi cong lên, tay quẹt nhẹ vào cằm mỹ nam trước mặt.
                      
"Nhìn xem, Nam Đẩu tinh quân trăm công ngàn việc lại ngồi đây nghe kẻ hèn mọn này thổi sáo ư? Xin đa tạ."
                      
Nam Tào đã quá quen với kiểu móc mỉa thâm thúy của Bắc Đẩu, hắn cũng làm như không có gì. Dựa người vào gốc liễu, Nam Tào bắt đầu nhắm mắt tịnh tâm, gió hiu hiu, mùi hương của Bắc Đẩu thoang thoảng, khiến hắn khẽ mỉm cười.
                      
Thật ra Nam Tào tìm Bắc Đẩu vốn không phải để hàn thuyên như hắn nói. Thuộc hạ thân tín của hắn vừa báo cáo lại những vi phạm luật Thiên giới của Bắc Đẩu trong chuyến vi hành vừa rồi, và hắn đoán là Bắc Đẩu cũng hoàn toàn biết rõ mục đích của hắn tới đây. Và Nam Tào biết, y chẳng sợ hãi gì cả, ngay cả khi Ngọc Hoàng biết chuyện. Nam Tào sẽ luôn che chắn cho Bắc Đẩu, vì y trong mắt hắn không thể bớt xinh đẹp dù có thế nào đi nữa.
                      
"Bổng lộc của Thiên đình không đủ cho ngươi sao?" - Nam Tào cất giọng, mặt không chuyển sắc. - "Bắc Đẩu tinh quân, ngươi vốn là..."
                      
"Im đi." - Bắc Đẩu chán ngán cắt lời - "Huynh đừng nghĩ trò giáo huấn này ta sẽ để tâm. Ta vẫn đang thi hành nhiệm vụ, công tư phân minh. Vàng bạc chỉ là những thứ phù du, đừng nói về đạo đức của ta một cách rẻ rúng như vậy."
                      
"Đẩu đệ..." - Nam Tào cười lớn, nắm nhẹ lấy cằm Bắc Đẩu - "Ngươi vừa để tâm mất rồi."
                      
Biết đã mắc mưu Nam Tào, Bắc Đẩu nhất thời điên máu, nhưng rồi cũng kịp kiềm lại, lấy lại vẻ mặt lạnh lẽo phong tình, y cười trong tay hắn.
                      
"Huynh, ngươi nghĩ ta là hạng người đó sao? Ta thế nào chẳng phải huynh là người rõ nhất?"
                      
Vài chữ của Bắc Đẩu văng vẳng bên tai hắn, gió lạnh ở đâu bất chợt ùa đến, khiến Nam Tào lập tức buông tay khỏi chiếc cằm nhỏ nhắn ấy. Bắc Đẩu cười khanh khách, y luôn biết Nam Tào sẽ không thể nào chống lại mình, liền cười nhẹ nhìn hắn. Bắc Đẩu ghé sát tai người anh em thiện lành của mình.
                              
Nhiều người vẫn luôn thắc mắc rằng Nam Tào Bắc Đẩu là ai. Theo như truyền thuyết ghi chép lại thì đây vốn là những người phàm trần và là hai anh em sinh đôi trong một gia đình nọ. Họ được sinh ra trong một gia đình nghèo, khi đó bà mẹ đã rất già và mang thai đến tận 69 tháng mới sinh ra 2 cục thịt không có đầu và không có tay chân. Bà hoảng sợ định vứt chúng đi nhưng do tình thương mẫu tử thiêng liêng nên đã đem chúng cất ở xó nhà.

Đột nhiên sau 100 ngày, hai cục thịt này đã biến hoá thành hai chàng trai cao to, khoẻ mạnh và thông minh. Họ có một trí nhớ rất phi thường khi có khả năng ghi nhớ được tất cả mọi chuyện xảy ra ở khắp muôn nơi.

Thấy vậy Vua Cha Ngọc Hoàng Thượng Đế đã tuyển hai anh em này tới để làm quan ở trên trời giúp Vua cha ghi nhớ về những việc sinh tử của loài người ở dưới trần gian. Ngài đã chia công việc cho hai anh em cụ thể đó là Nam Tào có nhiệm vụ ghi chép số sinh đứng bên trái, là phương Nam còn Bắc Đẩu có nhiệm vụ ghi chép số tử đứng ở bên phải, hay còn được gọi là phương Bắc.

Họ sẽ ghi chép lại thiên mệnh của từng người dưới trần gian kể từ khi sinh ra cho tới khi mất đi. Đồng thời còn có khả năng quy định về số kiếp giàu sang, nghèo hèn, lành hay dữ, khi chết đi sẽ đầu thai làm kiếm gì cùng với đó là ghi chép lại số kiếp đầu thai của các loài vật.

Nam tào bắc đẩu tinh quân là sao gì năm 2024

Câu chuyện liên quan đến tuổi thọ của con người do Bắc Đẩu ghi chép

Theo như sự tích kể lại, tại vùng Liêm Sơn, Thanh Liêm Hà Nam thuở bấy giờ có một chàng trai tên là Đô Kinh. Chàng sinh ra không được lành lặn như những người khác, không có mắt, yếu ớt thoi thóp thở. May mắn thay chàng đã được 1 bà mụ ban phép cho để khỏe mạnh và có một sức khỏe phi thường, đôi mắt trở nên long lanh, có khả năng nhìn xa trông rộng và đi mây về gió.

Lúc bấy giờ Bắc Đẩu rất hay chấm khiến nhiều thở mạng của con người phải ra đi. Bức xúc trước việc làm này, Đô Kình đã đạp mây gió để lên Thiên Đình. Chàng nhìn thấy Bắc Đẩu suốt ngày cầm dao bên mình trừ những lúc đi ngủ, ôm vợ mới để dao ở đầu giường. Nhân lúc cô vợ của Bắc Đẩu đi tắm, Đô Kình đã tới bế thốc cô nàng và ném tỏm xuống ao. Lúc này Bắc Đẩu đã vội vứt dao xuống và lao vào để cứu vợ. Ở trên này Đô Kình đã nhanh chóng tóm lấy con dao và phóng nó xuống dưới trần gian. Bắc Đẩu đã dùng sức lực đuổi theo và đã dùng tới rất nhiều quyền phép nhưng cũng không thể bắt được Đô Kình.

Từ đó trở về sau người trần đã không còn bị Bắc Đẩu đoạt mạng và đã sống thọ lên đến hàng trăm năm. Nhà Trời cũng đã nhiều lần đã làm mưa to gió lớn để đòi dao nhưng con dao thần này vẫn được Đô Kình giữ cẩn thận.

Nam tào bắc đẩu tinh quân là sao gì năm 2024

Một ngày nọ, ở quanh làng đột nhiên xuất hiện một con rắn thành tinh chuyên đi ăn thịt người. Đô Kình thấy vậy liền mang con dao tới để trị rắn. Khi tới nơi gọi mãi mà chẳng thấy con rắn đâu chàng liền ngồi xuống bên cây gỗ mục. Tuy nhiên cây gỗ mục này lại do con rắn hóa thành, nhân lúc này nó đã hất ngửa Đô Kình và văng con rao ra. Khi chàng Đô Kình ngã thì con rắn đã nhanh chóng ngoạm lấy con dao thần và chạy mất. Chàng gắng sức đuổi theo con rắn, nhưng Bắc Đẩu đã cùng với Thiên Lôi nhân cớ này phóng sét xuống và đốt chàng cháy thành than. Khi đó Bắc Đẩu cũng phải đổi hàng vạn con nghé tươi thì mới có thể chuộc được con dao thần về.

Ngọc Hoàng lúc này đã nghe được việc mà đô Kình làm và ngài thấy thương cho Đô Kình, trách Bắc Đẩu. Lúc đó ngài đã ra lệnh từ nay phải để cho loài người thọ tới 100 tuổi. Thế nhưng Bắc Đẩu lại sợ nếu như để loài người sống quá lâu thì có thể nhiều người sẽ nảy sinh mưu kế như Đô Kình. Chính vì vậy Bắc Đẩu đã lén bớt tuổi của họ, chỉ cho thọ tới 70 - 80 tuổi, phúc lắm thì mới cho vài người sống được 100 tuổi để lên trình với Vua cha Ngọc Hoàng Thượng Đế.

Nam tào bắc đẩu tinh quân là sao gì năm 2024

Khu tróc Tà ma: Trừ tà, trục vong hay trừ quỷ là việc thực hành tôn giáo hoặc tâm linh nhằm xua đuổi ác quỷ, thanh trừng hoặc giải phóng các thực thể tâm linh khác ra khỏi một người hoặc một khu vực, những người này được tin là bị nhập hồn. Tùy thuộc vào niềm tin tinh thần của người trừ tà, điều này có thể được thực hiện bằng cách làm cho thực thể nói lời thề, thực hiện một nghi thức phức tạp, hoặc chỉ đơn giản bằng cách ra lệnh cho ma quỷ đi khỏi với việc nhắc đến tên của một vị thần có quyền lực cao hơn. Việc này có nguồn gốc cổ xưa và là một phần của hệ thống tín ngưỡng của nhiều nền văn hoá và tôn giáo.

“Ngài không biết đó thôi, những tên nghiệt quỷ như thế này rất nhiều, không thể nói đạo lý với chúng nó, không thể nói chuyện tình cảm với chúng nó, chỉ có cách là nuốt nó vào trong bụng mà thôi”.

Thường thì quỷ trong địa ngục nhiều hơn quỷ ở trần gian, nhưng quỷ trong địa ngục thì sợ luôn cả những người chuyên tâm đọc kinh và sống tốt lành. Quỷ ở trần gian dù không thần thông quảng đại như quỷ dưới âm phủ, nhưng chẳng sợ ai cả.

Vậy thì quỷ ở trần gian là quỷ nào mà ghê gớm vậy? Đó là những người có lòng kiêu ngạo như quỷ dưới âm phủ, cộng thêm với tính tự mãn nữa nên không coi ai ra gì; đó là những người có lòng tham lam, cộng thêm với tính keo kiệt nữa, nên trở thành nổi thống khổ của người khác; đó là những người có lòng ghen ghét, cộng thêm với tính đố kỵ nữa, nên trở thành sự chia rẻ của cộng đoàn tập thể …

Quỷ trên trần gian rất nguy hiểm vì ảnh hưởng đến người khác, chỉ có tha thứ và hy sinh mới cảm hóa được họ mà thôi.