Nàng tiên ống tre kaguya review năm 2024

Câu chuyện cổ về công chúa Kaguya thường được nhắc đến như là một câu chuyện cổ tích. Mà cổ tích Nhật thì thật ra giống truyền thuyết nhiều hơn, bởi vì cổ tích Nhật thường không phải là một câu chuyện “khổ tận cam lai” có hậu của Việt Nam. Cổ tích Nhật thường buồn, và mang ý nghĩa hiện sinh khi khắc họa đậm nét và sắc sảo ý nghĩa của cuộc sống. Chúng là những câu chuyện viết về đời người, với những cảm nhận đong đầy về số phận, có hư ảo đấy nhưng nét hư ảo chỉ là mảnh ghép để tạo định mệnh của con người hòa lẫn vào đất trời.

Nàng tiên ống tre kaguya review năm 2024

Tranh cổ Nhật Bản

Như câu chuyện cổ Nàng tiên trong ống tre là một ví dụ, vượt qua việc miêu tả về một tình yêu hay sự thần thánh hóa thì nó là những trang sách mênh mang những chiêm nghiệm về cuộc đời, về những được-mất, về thật-giả, ràng buộc-tự do, hay về sự vô vọng nào đó mà vẫn le lói ước nguyện chôn vào ánh mắt chứa đựng nỗi nhớ ngác ngơ giữa lưng chừng trời. Công chúa Kaguya với tuổi thơ vui vẻ bên người bạn thơ trẻ để rồi chìm vào thời thanh xuân cô độc nhiều ràng buộc của giới quý tộc, sau đó buộc phải trở về với đất trời trong đêm trăng là một chuỗi sự kiện đẩy ý nghĩa nhân sinh lên cao khi vượt được qua cả mưu cầu bình thường để dẫn độc giả đến những suy ngẫm, chiêm nghiệm về thời gian, về chính cuộc đời mình – bất lực và lạc lối nhưng vẫn đẹp, như chính những dở dang, như chính sự mong manh vô định đời người.

Bằng những bức tranh vẽ tay mang đậm dấu ấn nghệ thuật hội họa truyền thống Nhật Bản (日本画) với cách tả cảnh cũng như tả người thì khung cảnh, con người nước Nhật trong tranh xưa được Isao Takahata dựng nên như chính nguyên bản, như kiểu ông đã đưa tranh xưa Nhật vào thế giới hiện đại bằng tất cả tình yêu. Những bức tranh thể hiện tình yêu sâu đậm của Isao Takahata với hội họa truyền thống Nhật Bản. Đôi mắt hay khuôn mặt, cảnh thủy mặc hay biểu cảm đầy xúc động đều được vẽ bằng cách thể hiện của tranh xưa. Những ánh mắt quắc lên, những cảnh mưa tuôn thẳng đứng là những dấu tích không bàn cãi của tình yêu mà Isao Takahata đã thấm nhuần rồi tái hiện lại với chuyển động 12 hình trên giây để giá trị ngày xưa gần khán giả hơn, trôi vào nhãn quan khiến họ dễ thưởng thức hơn một giá trị tưởng đã bị bỏ quên trong cuộc sống hiện đại ngày nay.

Nàng tiên ống tre kaguya review năm 2024

Tranh cổ Nhật Bản

Thủ pháp tả lại tâm lý ảo diệu khi để nhân vật chạy mãi miết tìm lại quá khứ trong cơn mơ, hay cách Isao Takahata để nhân vật bay khoan thai lướt qua núi đồi khi ước nguyện còn dang dở đầy ý nhị và tinh tế để bắt đầu mà cũng để khép lại mộng ảo bằng hiện thực sát sườn chông chênh. Dấu ấn đậm nét của hội họa truyền thống kết hợp với khuôn nhạc ngưng đọng chơi vơi của Joe Hisaishi điểm xuyến lên tác phẩm chất điện ảnh rơi thênh thang ở đâu đó câu chuyện – được kể lại với cách diễn giải khuôn thước của cổ tích thật sự khiến tôi khâm phục. Bởi việc đó không dễ dàng gì, dám kể lại câu chuyện cổ tích cũ kỹ đã là bản lĩnh, dám tôn trọng đến từng tấc câu chuyện ấy lại càng bản lĩnh hơn, thứ bản lĩnh chinh phục cái đẹp thật sự – nguyên bản, giản dị, khoan thai và … bất cần. Chính vẻ đẹp ấy khiến người xem trân trọng Isao Takahata với những cuốn phim gói trọn tình yêu bằng những điều dung dị.

Có lẽ The Tale of Princess Kaguya sẽ là cuốn phim cuối cùng của người đạo diễn đã gần 80 tuổi này. Vị đạo diễn của những tác phẩm hoạt hình hiện sinh hiếm có trên phim đàn thế giới. Vị đạo diễn mà cho dù với đề tài nào, với chất liệu ra sao – mộng hay thật, xưa hay nay thì những tác phẩm của ông đều tái hiện lại trãi nghiệm chân thật, đều vẽ nên cuộc sống tỏa sáng bằng chính thực tế nó có. Để rồi dù bằng nét trầm lắng, hóm hỉnh, mơ màng hay khắc khoải thì chúng đều ở lại trong nỗi nhớ của người xem. Tin tôi đi, bằng vẻ đẹp tự tại đó, tác phẩm của ông sẽ ở lại với lòng người, bởi vì chúng lặng lẽ mang trong mình vẻ đẹp trầm ngâm của thời gian.

Nàng tiên ống tre kaguya review năm 2024
Yui x Midori :)) Buồn buồn ngồi xem thử mấy tác phẩm cũ ngày xưa từng được xuất bản ở Việt Nam thì thấy lòi ra bộ này. Hàng của Reiko Shimizu thì mình đã đọc hết Tsuki no Ko (Moon child), Himitsu (vẫn chưa dịch xong) và 1 đống one shot của bả nên tính ra nếu không đọc Kaguya Hime thì quả là một thiếu sót lớn – dù sao đây cũng là tác phẩm tâm huyết nhất của bả, tới 27 vol dài lê thê lết thết thật, nhưng tính ra thì: ĐÁNG ĐỌC – dù đọc xong ôm nguyên cục tức to chà bá bằng cái trần nhà ấy nên phải lên đây tìm chỗ mà xả ra-.-. Khúc sau là SPOILER nhé nên đọc trước đi rồi coi sau. http://uptruyen.com/manga/147269/adventure/nang-tien-anh-trang.html Bản Eng hình như tụi nó drop rồi hay sao í, chỉ kiếm được bản Việt scan lại của bên NXB Trẻ ngày xưa thôi Tóm lại cái truyện này là phiên bản cải biên của cái “Nàng tiên ống tre” theo kiểu kinh dị, dù mình cũng chả thấy kinh gì mấy. Khá là thích cách mở đầu của truyện khi dùng vụ clone để dẫn vào và connect được với cái mạch truyện chính. 1 nhóm mấy bé 15 tuổi được đưa lên đảo Kabuchi (thực ra là do cuộc đời đưa đẩy nên mấy ẻm tự nguyện đi). Nhóm này có điểm chung duy nhất là ngày xưa sống ở cái trại mồ côi trên đảo này, đến 5 tuổi thì vô tình chứng kiến cảnh 1 anh lớn trong nhóm bị đem đi tế thần cho Kaguya Hime, chặt đầu xong mụ ấy còn lick máu các thể loại, tởm quá nên mấy ẻm xúm nhau giết bả rồi trốn đi. Được 1 thời gian thì mấy đứa lớn lớn vừa bước qua tuổi 16 cũng chết, vì tai nạn hay gì đó mà toàn gãy cổ nên mấy đứa kia sợ vẫn còn bị lời nguyền của mụ kia đeo đuổi thành ra tụ lại rồi lên đường. Cách dẫn truyện của tác giả đủ hấp dẫn để mình dù đang bù đầu ngồi nhai đống lý thuyết chuyên khoa lẻ bên BV cũng ráng thức tới 3g sáng mấy đêm liền để đọc thì đủ hiểu ha. Sau đó thì lòi ra vụ tụi trẻ này thực ra là clone của mấy đứa tai to mặt lớn, dự phòng cho trường hợp tụi kia bị thiếu cái gì thì đắp vô (giống giống phim The Island mình từng coi). Xong sau đó là 1 màn bắt cóc, rape, giết, âm mưu chính trị, máu me be bét, dịch bệnh rồi bay tới ra ngoài vũ trụ luôn. Thôi thì phong cách bà này ai từng đọc rồi chắc cũng biết. Bả bị lậm mấy cái thứ liên quan đến folklore, mặt trăng, sci-fi, tàu vũ trụ, cá và …SA – mà đúng cái kiểu muốn viết SA dữ dữ lắm mà lại muốn gắn tag shoujo, josei nên cuối cùng nó cũng cứ chệch hướng tè le hột dưa rồi vòng về Hetero ấy. Hồi Moon Child thì twincest với lúc sau thành thằng gì gì đấy quên mất tên rồi x Seth, bạn Seth genderless cuối cùng hóa gái rồi đẻ con cho bạn kia. Bên Kaguya thì đỡ hơn vì mấy bạn ấy là nam hết, là đực rựa gặt luôn chứ chả phải hermaphrodite hay genderless gì sất. Ờ, cho đến khi có 1 bạn nữ xen vô. Thiệt chứ ngày xưa mình tưởng Benjamin là cái con main vô dụng nhất quả đất rồi ai dè mình vẫn còn đánh giá thấp trình thiết kế nhân vật của bả. Huhu, giờ mới thấy Benjamin còn đáng yêu biết chừng nào. Thề luôn là chưa có cái bộ nào trong tất cả mấy cái shoujo mình từng đọc có nhân vật nữ nào có thể vượt qua được em Akira trong này. Đọc mà ức chế đến nỗi muốn đập máy mấy lần. Hồi đầu còn tưởng do mình đọc SA lâu ngày riết bị lêch lạc giới tính cmnr nên cứ thấy gái là ghét ấy. Éo phải đâu -.-. Ẻm mà có là nam mình cũng ghét luôn. Nói vậy chứ em nó không có phải bánh bèo vô dụng gì đâu à nha. Imba thấy sợ luôn á. Đúng chuẩn con gái mạnh mẽ, quyến rũ, sexy, làm chỗ dựa vững chắc cho cả trai lẫn gái ấy. Nhưng mà tính cách thì ... À à cái này harem nhé. Thực ra 1 phần là tại cái vụ lời nguyền Kaguya với mấy bạn donor thực ra gốc là đám người trời muốn đưa công chúa về ấy nên mới quay ra yêu bạn này. Nói vậy cũng ko đúng nữa, tính ra thì mình chả hiểu gì cả. Thế ếu nào thằng Yui mới là Kaguya, còn bạn Akira này thực chất cũng là người trời thôi, sao không phải là nguyên đám kia quay qua yêu Yui mà là em này -.-. Thôi dẹp vụ đó qua 1 bên đi. Bạn Akira hốt nguyên cái hậu cung của bạn í, rồi sai tụi nó như sai chó ( ờ đúng nghĩa luôn đó -.-), kêu mấy bạn vì mình làm cái này, cái kia nha (lạy!), có yêu mình thì vì mình mà cống hiến nha ) (ôi hài vđ) rồi còn tự đâm đầu vô hang ổ kẻ thù cho người ta bắt bản chơi vậy đó. Mạnh thấy tía luôn giết người như ngóe nhưng mà hành động toàn theo cảm tính, mặc kệ người ta dọn cái đống hổ lốn bản gây ra. Thiệt là nuốt không trôi nổi thể loại gái gú này luôn. Ờ tiếp theo là bạn nam chính lên sàn. Nếu không có mối quan hệ của bạn ấy với Midori thì nói thiệt mình cũng đách thèm chú ý luôn. Thôi bạn này mình cũng chả biết nói gì. Như thằng tự kỷ í, ngoài mặt lúc nào cũng thể hiện thiếu Midori là bạn sống không nổi mà xong còn lén lén lút lút hốt luôn em Akira, còn xxx ngay cái thời điểm ếu thể ngửi được. Mà 2 bạn ấy cũng đẹp đôi quá rồi, dù nói thiệt chuyện tình 2 ẻm nhạt hơn nước ốc, hổng lẽ nói Reiko viết cp này để hợp thức hóa truyện thành shoujo phỏng? Chỉ khổ Midori với Miller của tui thôi ;;A:;. Đến khúc cuối lúc bạn nói dù biết vậy nhưng vẫn để Midori chết thì... may là cầm máy nên không dám đập chứ cầm truyện chắc lỡ tay.. rẹt rẹt luôn quá Midori: tính ra thì em trai này cho mình khá nhiều cảm xúc. Hồi đầu thì khá thích, sau đó là ghét rồi về cuối thì quay ra thích lại. Vì là harem, vâng, harem, nên em nó cũng thích Akira -.- nhưng mà ẻm cũng biết phân định rạch ròi mọi thứ, coi cái gì thực sự quan trọng với em nó. Phat triển nhân vật cũng khá ổn, tính cách thay đổi theo thời gian làm em nó mạnh mẽ hơn. Tại mình cũng là đứa hay do dự nên phần nào cũng đồng cảm với Midori chút chút. Về sau thì em nó tỏa sáng luôn. Death flag bay tùm lum trên đầu ẻm nhưng đến lúc ẻm chết thì mình cũng thấy tiếc tiếc. Thôi ít ra cũng còn đỡ hơn cái đám người sống vật vờ mà điển hình là Miller uhuhuhu ;;A;;. Mấy khúc miêu tả tình cảm YuixMidori cũng dễ thương lắm, làm Akira ghen tới ghen lui mà thằng Yui bảo là tình cảm nó dành cho Midori khác với kiểu cho Akira thì thật cũng chả hiểu khác chỗ nào -.- Miller: chời ơi, tội thằng nhỏ kinh khủng. Tính ra cưng Miller nhất bọn luôn :’( mà SuttonxMiller nó canon bà nó luôn rồi, nghĩ sao cho em nó gánh con Akira suốt 60 năm mà còn phải đi đổ vỏ vậy hả hả... Tính ra em nó cũng rung rinh trước sự chân thành của Sutton rồi đó chứ, còn kiss nữa, còn tsun nữa hụ hụ. Nhìn ở mặt nào cũng thấy em nó dễ thương hết á, có thể loại đàn ông nào rộng lượng được như em nó chưa, sợ con kia buồn nên chăm như châu báu, con đẻ ra biết ếu phải của mình cũng cưng như gì luôn.. đúng nghĩa ở bên em là được rồi. Còn Sutton sợ Miller tổn thương, luôn có mặt lúc ẻm cần, tư tưởng tượng bậy bạ rồi cái màn cầm máu trên phi thuyền nữa... Cái kết ức chế không chịu được luôn. Còn 1 cặp Mamoru x Kaede nữa mà cặp này thấy bromance thì nhiều hơn nên thôi, nói chung 2 đứa này cũng dễ cưng. Đọc hết thì cũng còn thắc mắc 1 chỗ, Kaguya ngày xưa từ chối hết đám cầu hôn vì chê bọn đàn ông dơ bẩn hôi hám, etc... trên trời toàn gái này nọ, tính ra chị này là les, đám người trời cũng toàn gái nốt. Vậy tụi nó chết bay về trời hết thì có trở lại làm gái ko, rồi lại quay ra yêu nhau thì tính ra nguyên cái bộ này là yuri hết à? Bonus tấm bị censored: dù là tưởng tượng của bạn Sutton hết nhưng mà XD XD XD
Nàng tiên ống tre kaguya review năm 2024