Truyện tranh hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện h

Chương trước THÔNG BÁO!!!Mục Tài Phong x Uyên SáchVong Tiện: Ác Mộng (1)Vong Tiện: Một nhà ba ngườiMa Đạo Tổ Sư (ngắn 2)Vong Tiện:Suối nước nóngThiên quan tứ phúc: Liên ThànhVong Tiện: Sơn TraVong Tiện: Chiếc NhẫnThư tìnhVong Tiện: Chúc Mừng Năm MớiMĐTS: Tam TônThành Liên: Nhược Dạ (h)Giới thiệu nhỏ:))Nhặt được một con ĐiêuVong Tiện: Kiêm Điệp Châu, Nguyện Một Đời Yêu Nhau(1)Vong Tiện: Kiêm Điệp Châu, Nguyện Một Đời Yêu Nhau(2)Truy LăngVong Tình Tùy TrầnVong TiệnTướng tayHệ thống tự cứu của nhân vật phản diện: Quân Hoa (H)Ma Đạo Tổ Sư: Truy Lăng (H)Thiên Quan Tứ Phúc: Ách Nhược (1)Thiên Quan Tứ Phúc: Ách Nhược (2)Thiên Quan Tứ Phúc: Ách Nhược (3)Thiên Quan Tứ Phúc: Ách Nhược (4)Thiên Quan Tứ Phúc: Ách Nhược (5)Thiên Quan Tứ Phúc: Ách Nhược (6)Thiên Quan Tứ Phúc: Ách Nhược (7)Thiên Quan Tứ Phúc: Ách Nhược (8)Thiên Quan Tứ Phúc: Ách Nhược (9)Thiên Quan Tứ Phúc: Ách Nhược (10)Trung Thu Của Vong Tiện Chương tiếp

Truyện tranh hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện h

Truyện tranh hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện h

Truyện tranh hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện h

Truyện tranh hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện h

Chương trước THÔNG BÁO!!!Mục Tài Phong x Uyên SáchVong Tiện: Ác Mộng (1)Vong Tiện: Một nhà ba ngườiMa Đạo Tổ Sư (ngắn 2)Vong Tiện:Suối nước nóngThiên quan tứ phúc: Liên ThànhVong Tiện: Sơn TraVong Tiện: Chiếc NhẫnThư tìnhVong Tiện: Chúc Mừng Năm MớiMĐTS: Tam TônThành Liên: Nhược Dạ (h)Giới thiệu nhỏ:))Nhặt được một con ĐiêuVong Tiện: Kiêm Điệp Châu, Nguyện Một Đời Yêu Nhau(1)Vong Tiện: Kiêm Điệp Châu, Nguyện Một Đời Yêu Nhau(2)Truy LăngVong Tình Tùy TrầnVong TiệnTướng tayHệ thống tự cứu của nhân vật phản diện: Quân Hoa (H)Ma Đạo Tổ Sư: Truy Lăng (H)Thiên Quan Tứ Phúc: Ách Nhược (1)Thiên Quan Tứ Phúc: Ách Nhược (2)Thiên Quan Tứ Phúc: Ách Nhược (3)Thiên Quan Tứ Phúc: Ách Nhược (4)Thiên Quan Tứ Phúc: Ách Nhược (5)Thiên Quan Tứ Phúc: Ách Nhược (6)Thiên Quan Tứ Phúc: Ách Nhược (7)Thiên Quan Tứ Phúc: Ách Nhược (8)Thiên Quan Tứ Phúc: Ách Nhược (9)Thiên Quan Tứ Phúc: Ách Nhược (10)Trung Thu Của Vong Tiện Chương tiếp

* Lưu ý : Không dành cho mấy bạn dị ứng hay dưới 18 tuổi và đặc biệt là ngồi cạnh phụ huynh

------------------------------------------------------

Thượng Thanh Hoa mang theo vài đệ tử chạy đến Thanh Tĩnh Phong, cả một đoạn đường trong lòng hắn đều bực bội không thôi. Không phải riêng việc bọn đệ tử hai ba bữa lại gây gổ tạo việc cho An Định Phong của hắn khiến hắn tức giận mà dường như còn cả nỗi uất ức tại bắc cương chưa xả được cùng hòa vào làm cơn giận của hắn càng tăng.

Chúng đệ tử theo sau âm thầm nhìn vẻ mặt của Thượng Thanh Hoa trong lòng không khỏi run một cái. Mẹ kiếp, lần đầu tiên thấy phong chủ bày ra vẻ mặt khủng bố như vậy! Phải biết bình thường phong chủ rất hòa nhã, nhiều nhất chỉ mắng họ vài câu chứ chưa từng thấy vẻ mặt muốn giết người này!

Một đường đi đến, tiếng chứi bới càng rõ ràng. Thượng Thanh Hoa muốn hùng hổ xông tới lại bị một đệ tử đẩy ra.

- Phong chủ cẩn thận!

-"..."

Mọi người hoảng hốt nhìn Thượng Thang Hoa ngã nhào trên mặt đất, còn hắn lại trơ ra nhìn miếng ngói vỡ vừa rồi suýt thân thiết với mặt mình. Chúng đệ tử Thanh Tĩnh Phong và Bách Chiến Phong nhất thời im lặng,... rồi rất nhanh coi hắn là không khí mà lao vào đánh tiếp.

[ Mức độ tực giận × n lần ]

Quả thật hắn tức đến sùi bọt mép, nhìn một màn gà bay cho sủa trước mắt.

Ninh Anh Anh cả mặt cũng đỏ lên vì tức giận, hét thật lớn vào mặt chúng đệ tử Bách Chiến Phong:

- Các người thật quá đáng, đợi sư tôn về nhất định sẽ cho các ngươi biết tay!

- Dọa gì chứ, làm như chúng ta không biết sư thúc vốn đã cao chạy xa bay với tên ma đầu Lạc Băng Hà kia vậy!

- Đừng có ăn nói linh tinh!- Minh Phàm nghiến răng nghiến lợi rút kiếm nói

- Ai ăn nói linh tinh! Cả thế giới này đều biết sư thúc với tên nghiệt chủng kia là loại quan hệ gì!

- Không cho ngươi nói A Lạc như vậy, đệ ấy là người của Thanh Tĩnh Phong bọn ta!

- Ta cứ nói đó, Lạc Băng Hà là tạp chủng, là ma đầu máu lạnh,...

- Câm miệng! Hôm nay Thanh Tĩnh Phong bọn ta liều với các ngươi!

Người qua kẻ lại chửi bới nhau, hoàn toàn coi người của An Định Phong là không khí. Thượng Thanh Hoa nghiến răng muốn quát một tiếng " CMN các người dừng lại hết cho lão tử" thì lại có một thanh âm phía sau cắt ngang.

- Là người cùng một phái đánh nhau, còn ra thể thống gì nữa!

Đệ tử đang hỗn chiến đều quay đầu nhìn lại, trong lòng Thượng Thanh Hoa lại giật mình một chút. Hắn quay đầu nhìn Liễu Thanh Ca đang lạnh lùng bước về phía này lại càng thêm chột dạ.

Xét theo mức độ lưu truyền của 《 Khung đỉnh- Bách Chiến tình thâm sử》 hẳn Liễu Thanh Ca cũng đã biết đi! Kì thực là nhân vật do hắn tạo ra, người cha như hắn sao lại không hiểu rõ, chỉ sợ trong lòng Liễu Thanh Ca đã sớm đem hắn ra chém cả triệu lần. Tên tác giả bại hoại Đâm Máy Bay Lên Giời thầm cầu nguyện một tiếng, hi vọng Liễu Thanh Ca sẽ không bao giờ tìm ra được mình là kẻ chủ mưu viết hắn bị người ta áp!

Liễu Thanh Ca mặt đầy hắc tuyến, uy áp trên người phóng ra cuồn cuộn trách mắng bọn đệ tử. Thật ra hắn đây là đang giận cá chém thớt, cả một đường trở về nội dung hoang đường của mấy trang sách kia cứ lởn vởn trong đầu hắn khiến hắn hận không thể băm thây kẻ đã lưu truyền cuốn sách này. Lửa giận trong người không có chỗ xả, vừa hay trở về lại gặp cảnh này làm cho Liễu Thanh Ca đã bực còn bực hơn, trực tiếp mang chúng đệ tử ra giáo huấn.

Thượng Thanh Hoa nhìn vẻ mặt đầy vạch đen của Liễu Thanh Ca cảm thấy càng ở đây mức độ nguy hiểm càng tăng. Hắn cười khan hai tiếng, dặn dò chúng đệ tử rồi chuồn mất, bỏ lại phía sau vẫn là tiếng quát ầm ầm của Liễu Thanh Ca.

Không nên lấy tính mạng ra trêu đùa, dù mỗi lần hắn đều dịch dung đi giao bản thảo nhưng tốt nhất vẫn nên tránh xa Liễu Thanh Ca ra một chút. Hắn còn muốn sống để viết truyện a, phải biết ngoài kia có bao nhiêu người chờ hắn.

Trước khi về phòng, Thượng Thanh Hoa còn ghé qua nhà bếp lấy một túi bánh bao nóng. Quả thật khi xưa hắn cảm thấy có mì gói ăn đã là tốt lắm rồi nhưng đến đây hắn mới biết, trước đây hắn cũng quá ngược đãi bản thân rồi. Dù vỏ ngoài có khác nhau nhưng chung quy vẫn chỉ là một tô mì gói úp vội, dường như hồi đó hắn chỉ ăn để sống chứ chưa từng thử qua những hương vị khác.

Càng nghĩ, Thượng Thanh Hoa càng ngấu nghiến ăn, bốn cái bánh rất nhanh được xử lí. Hắn mang tâm trạng thư sướng bước vào phòng lại cắn miếng bánh còn lại trên tay. Tiếp theo sẽ viết cái gì a? Dã chiến hay thêm chút công cụ nhỉ! Hắn vừa nghĩ vừa đẩy cửa bước vào lại suýt nữa đã nghẹn chết vì người bên trong!

- ... ại... ại ương ( Đại... đại vương)

Mạc Bắc Quân đang ngồi trên giường, tay cầm quyển sách ung dung nhìn hắn. Cái bánh bao chưa tiêu hóa hết trong mồm Thượng Thanh Hoa tí thì phun hết ra khi nhìn rõ cuốn sách trên tay Mạc Bắc Quân.

Ta thao ta thao ta thao!

Kia chẳng phài là đồng nhân văn cao H chương mới nhất hắn vừa viết ra sao, thế đ*o nào là ở trên tay Mạc Bắc Quân vậy! Không phải y đọc rồi chứ!? Má ơi, nghĩ thôi cũng đủ sợ. Thượng Thanh Hoa nhất thời choáng váng đến hoa cúc cũng đau theo...

Mạc Bắc Quân nhìn hắn phùng mồm trợn mắt như một con thú nhỏ, lòng bị cào nhẹ một cái. Y huơ huơ quyển sách trên tay cất giọng khàn khàn hỏi:

- Đây là cái gì?

Hắn quả thực muốn phun ra câu đây chỉ là một cuốn sách hết sức bình thường cũng hết sức trong sáng nhưng trong lòng lại luôn có ý nghĩ Mạc Bắc Quân chắc chắn đã đọc nó, vậy nên sau khi chật vật nuốt miếng bánh bao hắn liền chọn cách im lặng.

Mạc Bắc Quân cũng không để ý sự im lặng của hắn, đứng lên tiếp tục hỏi:

- Ngươi lấy cái này ở đâu?

Nên nói thế nào, nói là tình cớ đi dạo chọn trúng cuốn sách này hay bộp hẳn ra, là do lão tử viết đó, còn được rất nhiều người mua ha ha... cái em gái mi ấy! Người bình thường ai lại chọn mua thứ sách có quá nhiều nội dung cấm thiếu nhi kiểu này chứ, còn nói là do hắn viết, Mạc Bắc Quân không nghĩ hắn biến thái mới lạ.

Thượng Thanh Hoa mải mê suy nghĩ lại không để ý Mạc Bắc Quân đã đứng trước mặt hắn từ lúc nào. Y cúi đầu, ở bên tai hắn nhẹ nhàng nói:

- Ngươi viết?

... Má nó! Đại vương à, ngài tỏ thái độ ám muội nó làm gì! Ngài là thẳng, thẳng đó! Đừng vì một cuốn đồng nhân mà đi lệch giới tính chứ!

Lòng Thượng Thanh Hoa đổ đầy mồ hôi lạnh, hoa cúc dường như có nguy cơ bị ngắt AAA!!! Đúng là hắn có động tâm với Mạc Bắc Quân "một chút", cũng có thiên vị cho Mạc Bắc Quân một chút nhưng hi sinh hoa cúc là chuyện không thể nha!!! Là con trai hắn tạo ra lại càng không có quyền!!!

- Ha ha... đại vương nói đùa gì vậy, sao có thể... ha ha

Mạc Bắc Quân nhướng mày ồ một tiếng, rõ ràng là hoàn toàn không tin lời Thượng Thanh Hoa nói. Trong lòng Thượng Thanh Hoa càng sốt ruột, lùi về sau hai bước có nghĩ ra một cái cớ.

- Là... là do... do A! Là tiểu nhân thu được của một đệ tử. Phải, chính là như vậy!

Vừa nói hắn vừa trưng ra nụ cười gượng, đáy mắt tràn đầy chữ " Tin ta đi tin ta đi tin ta đi" nhưng rồi động tác tiếp theo của y lại làm hắn chút nữa cả kinh đến tè ra quần!!! Y thế mà vươn tay vòng qua cái eo của Thượng Thanh Hoa, kéo hắn sát vào mình.

Mạc Bắc Quân cúi đầu, đáy mắt màu xanh dương toát lên ý giễu cợt nhẹ nhàng nói:

- Ngươi thấy nét chữ này thế nào!

BÙM!

Đầu Thượng Thanh Hoa nổ một tiếng, hai chân run run đã muốn ngã xuống đất, nếu không bị Mạc Bắc Quân ôm lấy hắn đã sớm muốn quỳ rồi. Làm sao bây giờ!!! Giá trị vũ lực của hắn không có trâu bò như Mạc Bắc Quân a, nếu y muốn đè thì chắc chắn ông đây là người bị bạo, chạy cũng không thoát có biết không!!!

Kì thực hắn cũng muốn nghĩ đơn giản rằng chỉ là Mạc Bắc Quân tò mò mới hỏi hắn, tay ngứa mới ôm hắn nhưng mà CMN làm gì có chuyện đơn giản như vậy! Thử hỏi một người đàn ông trước đó có tình ý với bạn(?) nhưng không biết cách "làm", sau khi khai sáng bằng một quyển cao H lấy chịch chịch chịch làm cốt truyện, y ở cạnh bạn xoa eo thổi khí là có ý gì!?

Ha ha, chính là muốn bạn ngồi thảo luận sách ... em gái mi í! Không chịch ít nhất cũng sẽ tuốt!

Hắn quả thật khóc không ra nước mắt nhìn vẻ mặt đầy hứng thú của Mạc Bắc Quân. Rốt cuộc cũng cho ra một hạ sách...

- Huyền Dương hỏa!!!

Thượng Thanh Hoa hét lớn một tiếng, tay đem túi giấy đựng bánh bao đốt cháy ném ra. Mạc Bắc Quân thật ra thừa biết hắn vốn chả còn cái Huyền Dương hỏa gì đó nhưng theo bản năng thấy ánh lửa vẫn vội né, tay cầm cuốn đồng nhân cũng buông ra khiến Thượng Thanh Hoa thừa cơ cướp được mà chuồn mất. Đùa hả, hắn sao có thể để sách lại, phải biết đây là thành quả một đêm vừa mài mực vừa viết chữ của hắn, có chết hắn cũng phải mang nó theo.

Mạc Băng Quân đen mặt nhìn bóng lưng Thượng Thanh Hoa, trong lòng lại có chút thẹn vì mắc lừa hắn. Rất nhanh sau đó, Thượng Thanh Hoa xấu số đã bị Mạc Bắc Quân bắt về, trực tiếp đưa về bắc cương! ( QP: RIP CÚC :)) )

- Thả ta ra!!!!

- Chưa hết một tháng sao lại bắt ta về!!!

- Ngươi không biết giữ lời, ngược đãi người làm!!!

- Ta muốn kiện! Ta muốn đi khiếu nại!!!

- CÂM MIỆNG!

Có thể vì hoa cúc bị đe dọa nên Thượng Thanh Hoa mạnh miệng hẳn, một đường bị Mạc Bắc Quân vác về không ngừng la hét, mắng chửi. Mạc Bắc Quân tức giận trước sự phản kháng của hắn, một cước đá bay cửa phòng, vứt Thượng Thanh Hoa lên giường rồi nhanh chóng áp lên gằn hai chữ:

- Làm đi!

Thượng Thanh Hoa há hốc mồm, dù đã đoán trước nhưng nghe thấy hai từ này từ miệng Mạc Bắc Quân, hắn vẫn cảm thấy có chút không thể tin nổi. Hắn lại cười khan hai tiếng, lùi thân thể muốn thoát khỏi người Mạc Bắc Quân.

- ... Ha ha đại vương ngài... đừng đùa chứ...

- Ngươi thấy ta giống đang đùa sao!?

Y nhíu mày, tay nhanh chóng túm lấy cái eo đang muốn nhích ra của Thượng Thanh Hoa. Tại sao hắn cứ phải trốn tránh, y vốn dĩ rất nghiêm túc...

- Cái... cái này... Đại vương ngài nghe ta nói đã, chuyện... chuyện đó chỉ người có tình cảm với nhau mới làm,... chúng ta... chúng ta không...

Lông mày Mạc Bắc Quân càng nhíu chặt. Câu nói " Ngươi không thích ta sao" muốn vọt ra lại đổi thành...

-... Vậy Liễu Thanh Ca và Nhạc Thanh Nguyên thích nhau hả!?

Thượng Thanh Hoa quả thật muốn vái Mạc Bắc Quân luôn rồi. Liễu Thanh Ca và Nhạc Thanh Nguyên đương nhiên không có gì. Bọn họ là huynh đệ, huynh đệ trong sáng đó hiểu không! Ngài không biết cái gì gọi là tưởng tượng à! Khóe miệng Thượng Thanh Hoa giật giật, muốn nói gì đó nhưng nhanh chóng bị chặn lại. Một thứ mềm mềm lành lạnh chạm vào môi hắn...

BÙM!!!!!!!!

Đại não hắn nổ lần hai! Mạc Bắc Quân đang hôn hắn! Hôn hắn! Là HÔN! Hai mắt Thượng Thanh Hoa đều đã trợn ngược cả lên nhìn Mạc Bắc Quân đang đè trên người mình mà hôn xuống...

- Ưm...

Mắt thấy Thượng Thanh Hoa cứ đơ ra như vậy, Mạc Bắc Quân không vui cắn vào cánh môi hồng hồng kia bắt hắn mở miệng. Y rất cố gắng làm theo sách miêu tả, đưa lưỡi vào khoang miệng ấm nóng của Thượng Thanh Hoa, nhanh chóng tìm ra đầu lưỡi hắn mà cuốn lấy.

Vị ngọt lan khắp đầu lưỡi, Mạc Bắc Quân thật sự không ngờ lại tham lam khuấy đảo khắp miệng Thượng Thanh Hoa. Phải đến khi Thượng Thanh Hoa thiếu dưỡng khí mà không ngừng giãy dụa, Mạc Bắc Quân mới luyến tiếc rời đi, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm nước bọt từ khóe miệng Thượng Thanh Hoa.

Thượng Thanh Hoa bị hôn đến choáng váng, mặt mày đỏ ửng, ánh mắt mông lung hơi dâng lên một tầng nước, ngay cả lồng ngực cũng phập phồng lên xuống theo động tác của Mạc Bắc Quân. Y trên cần cổ hắn cắn một ngụm lại nhẹ nhàng liếm mút, tay cũng không yên luồn vào trong y phục Thượng Thanh Hoa.

-... Đừng... ưm buông...

Hắn khó khăn cựa quậy muốn kéo bàn tay Mạc Bắc Quân đang sờ loạn trên người mình ra nhưng như ban đầu hắn đã nói, giá trị sức lực của hắn vốn chẳng là gì so với Mạc Bắc Quân vậy nên rất nhanh đã bị y lột trần như nhộng. Xương quai xanh khiêu gợi, làn da trắng non mịn làm nổi bật lên hai điểm hồng hồng, trước khí lạnh càng thêm đậm màu khiến người ta muốn cắn thêm vòng eo tinh tế cùng đôi chân thon gọn đều được phơi bày trước mặt Mạc Bắc Quân!( QP: văn tả người tui kém lắm thông cảm :((( )

Tay Mạc Bắc Quân mang theo chút khí lạnh nhẹ nhàng vuốt ve từng nấc da thịt trắng muốt của Thượng Thanh Hoa khiến hắn không khỏi run lên. Cảm nhận được sự run rẩy đó, cả người Mạc Bắc Quân đều nóng lên, trong lòng như có cái gì đó không ngừng thôi thức khiến y trực tiếp cúi người hôn xuống.

Mạc Quân nhớ lại những gì vừa đọc, hai tay chơi đùa nhũ tiêm hồng hồng khiến chúng sưng lên, miệng lại cắn mút khuôn ngực trắng nõn của Thượng Thanh Hoa, để lại những hôn ngân xanh tím.

Từng nơi Mạc Bắc Quân hôn qua đều làm cho Thượng Thanh Hoa cảm thấy tê dại. Hắn cố đè nén tiếng rên rỉ phát ra từ cổ họng, giữ chút lí trí còn sót lại muốn thoát khỏi Mạc Bắc Quân. Hiển nhiên, động tác này của hắn khiến Mạc Bắc Quân rất không hài lòng liền ở trên đầu nhũ cắn một ngụm.

Thượng Thanh Hoa run rẩy kêu "A" một tiếng, cả người đều cong lên trước khoái cảm xa lạ mà Mạc Bắc Quân đem lại. Thấy hắn như vậy, y dường như rất vừa lòng, trên đầu nhũ sưng đỏ nhẹ nhàng mút vào, dùng đầu lưỡi liếm lộng khiến chúng phũ lên một tầng nước bóng loáng mới nhả ra, tiếp tục như vậy từ từ hôn xuống.

Mắt Thượng Thanh Hoa đều nhòe đi, không biết là do hoảng sợ hay vì loại kích thích không tên này. Quả thật trong đầu hắn đang kêu gào phải đẩy Mạc Bắc Quân ra, thế này là hoàn toàn sai nhưng thứ cảm xúc này lại vô cùng thoải mái khiến hắn dường như không bài xích mà còn có chỗ tiếp nhận...

-... A... không...

Mạc Bắc Quân mở chân hắn ra, tại làn da non mịn ở đùi trong hôn xuống để lại một vết đỏ. Cả người Thượng Thanh Hoa đều tê rần, chỗ da nhạy cảm không ngừng tiếp nhận những nụ hôn ướt át của Mạc Bắc Quân khiến tiểu Hoa Hoa của hắn cũng dần ngẩng đầu. Hắn hoảng sợ ngóc lên nhìn, mắt thấy cánh môi Mạc Bắc Quân sắp chạm đến tiểu huynh đệ của hắn Thượng Thanh Hoa bèn giật mình hét lên:

- Đại Vương, chỗ đó ta đi cầu xong còn chưa có tẩy!!!!!!

Mạc Bắc Quân: "..."

Độc giả:"..."

Tác giả: đừng nhìn ta...

Mạc Bắc Quân đen mặt trực tiếp dùng thuật khiến Thượng Thanh Hoa ngậm miệng rồi có hơi do dự mà ngậm lấy tiểu Hoa Hoa (QP: anh do dự điều gì vậy 😂)

Khoang miệng ấm nóng trực tiếp bao phủ lấy vật nhỏ tạo ra một dòng khoái cảm đánh thẳng lên đại não Thượng Thanh Hoa. Hắn cả người đều run lên, khóe mắt trào ra một giọt nước do kích thích đem lại, hai tay luồn vào nắm chặt lấy tóc Mạc Bắc Quân.

Là người tạo ra nhân vật hắn hiểu rõ, y chưa hề làm qua mấy chuyện kiểu này thậm chí còn chưa một lần tự xử qua, y cũng sẽ không vì ai mà hạ mình đến vậy nhưng hôm nay, Mạc Bắc Quân đang ở trước mặt mà khẩu giao cho hắn, một người lạnh lùng cao cao tại thượng như y mà lại làm chuyện này vì hắn... nghĩ đến đây, trong lòng Thượng Thanh Hoa dâng lên một cỗ ấm áp ngọt ngào.

Hắn trước giờ chưa từng nghĩ qua yêu một người sẽ có tư vị gì, nhìn bố mẹ đã li dị hắn quả thật có một chút không dám thử hơn nữa hắn nhận ra, tính hướng của hắn có chút không bình thường. Rồi khi viết 《 Cuồng ngạo tiên ma đồ》, hắn đã từng nghĩ muốn tạo ra nhân vật chính theo đúng mẫu người lí tưởng của mình nhưng chung quy để thu hút độc giả kiếm miếng cơm, hắn đành viết ra một Băng ca, ở phía sau tạo ra một Mạc Bắc Quân hoàn hảo như trong tưởng tượng... có lẽ hắn đã sớm động lòng, chỉ là bản thân luôn nghĩ thế giới này là một câu chuyện, sớm muộn cũng sẽ như nguyên tác bị bóp chết!

Nhưng nhìn Thẩm Thanh Thu và Lạc Băng Hà xem, kì thực đây không phải là một câu chuyện, thế giới này cũng giống như thế giới của hắn, cho dù là hắn tạo ra nhưng con người nơi đây vẫn luôn có một tính cách, một tình cảm riêng biệt, không do bấy kì ai áp đặt cả! Như vậy, hắn có nên... thử yêu một lần không!?

Thượng Thanh Hoa nhìn động tác vụng về của Mạc Bắc Quân lại nhớ dáng vẻ ngày thường của y, tâm tình liền tốt lên cũng chẳng còn ý muốn chống cự như trước. Hắn đã quyết định... vậy nên hắn còn gì phải phản kháng. Thượng Thanh Hoa cả người lẫn trong lòng đều thả lỏng, hưởng thụ sự âu yếm của Mạc Bắc Quân.

- Ư...

Thượng Thanh Hoa cong người, tay nắm chặt đầu y còn đang ở giữa hai chân mình, một dòng tinh dịch nóng hổi trực tiếp bắn vào trong cổ họng Mạc Bắc Quân! Nhận ra động tác vừa rồi, hắn hoảng sợ muốn nói nhưng chỉ phát ra được tiếng ư ư. Mạc Bắc Quân ngẩng đầu, con ngươi xanh thẳm đối diện với Thượng Thanh Hoa, khóe miệng còn dư một chút dịch trắng hết sức ma mị (* ôm tim*)

- Đừng sợ.

Trong mắt Mạc Bắc Quân hiện ra sự dịu dàng trước nay chưa từng có, bên tai Thượng Thanh Hoa nhẹ nhàng an ủi. Y trước giờ chưa từng đối với ai như vậy nhưng... người này là đặc biệt. Hắn nói đời đời kiếp kiếp sẽ theo y, dù biết bình thường hắn chỉ nịnh nọt mình nhưng hắn từng cứu y, cũng từng bảo vệ y.

... Hắn, quan trọng!

Sự dịu dàng trong mắt Mạc Bắc Quân làm cả người Thượng Thanh Hoa như tan chảy, ma xui quỷ khiến khiến hắn đưa tay ôm cổ y, tự dâng lên môi mình liếm đi tinh dịch của chính mình còn sót lại dính trên khóe miệng Mạc Bắc Quân.

- Ư ư... ưm...

Cảm giác vòng tay ôm mình càng thêm siết chặt, Thượng Thanh Hoa khó khăn hít thở trước cái hôn dồn dập của Mạc Bắc Quân. Y nhanh chóng đè lại hắn xuống giường, hôn lên toàn bộ khuôn mặt hắn, tay vuốt ve cái mông căng tròn. Thượng Thanh Hoa thở hổn hển, hắn có thể cảm nhận được thứ đó của Mạc Bắc Quân đã cương cứng dù cách một lớp quần, dù đã xác định rõ nhưng trong lòng vẫn lưu lại chút sợ hãi cùng xấu hổ. Cho đến khi Mạc Bắc Quân đem một ngón tay đi vào, sự sợ hãi trong lòng hắn lại càng lớn, nước mắt cũng từ từ chảy xuống.

Thật đau! Dù chỉ mới một ngón tay nhưng hắn vẫn thấy vô cùng đau, cảm giác bên trong rất khó chịu! Thượng Thanh Hoa giãy dụa, cả người đều muốn cuộn tròn lại, ánh mắt dấy lên sự hoang mang. Một ngón tay đã vậy nếu để thứ đó tiến vào chắc chắn sẽ hỏng mất! Mạc Bắc Quân nhanh chóng đè hắn lại, đau lòng hôn lên mắt hắn nhẹ giọng:

- Không sao đâu, tin ta!

Lại một ngón tay nữa nhét vào, Thượng Thanh Hoa rất muốn nói không muốn nhưng môi lại bị chặn lại, ngay cả tiếng ư ư cũng không thể phát ra được nữa, chỉ có thể tiếp nhận ngón tay đang khuấy đảo trong cơ thể mình. Lại thêm hai ngón nữa đi vào, cảm giác phía sau đau trướng càng thêm rõ rệt.

Y đưa đẩy bốn ngón tay một cách chậm rãi sợ tổn hại người phía dưới. Quả thật Mạc Bắc Quân đã nhịn đến muốn nổ tung, rất muôn tiến vào, hung hăng chà đạp người trước mặt. Nhiệt độ trong cơ thể Thượng Thanh Hoa càng làm hắn muốn điên cuồng, từng ngón tay thon dài nhẹ gãi lên vách tường mềm mại, gợi lên khoái cảm cho Thượng Thanh Hoa.

Ngón tay Mạc Bắc Quân chợt nhấn đến một điểm, Thượng Thanh Hoa vốn đang rất khổ sở chợt giật bắn mình, ngón chân cũng cong lại theo khoái cảm. Mạc Bắc Quân nhướng mày, cười như không cười lại nhấn vào điểm đó. Trước khoái cảm như từng đợt sóng đánh vào đại não, tiểu Hoa Hoa lại run rẩy cứng lên, phía sau cũng tiết ra chất dịch khiến ngón tay Mạc Bắc Quân đưa đẩy càng dễ dàng.

Bỗng, Mạc Bắc Quân rút ngón tay ra, cảm giác đang được nhồi đầy bên trong bỗng trở nên trống rỗng khiến hắn khó chịu vặn vẹo. Hậu huyết luyến tiếc còn muốn mút chặt ngón tay, sau khi rời đi còn liên tục đóng mở như cái miệng nhỏ nhắn đòi ăn. Thấy Thượng Thanh Hoa bất mãn, ý cười trong mắt Mạc Bắc Quân càng sâu, y giải thuật cho hắn, nhẹ giọng ghé sát tai hắn nói:

- Không cần bất mãn, sẽ cho ngươi thứ khác!

Ai có thể cho hắn biết từ khi nào Mạc Bắc Quân lại trở nên tà mị như vậy không QAQ!!!

Quả thật ngưòi Mạc Bắc Quân đã sớm nóng đến phát hỏa, y đưa tay cởi áo khoác lại móc tiểu huynh đệ đã căng cứng của mình ra. Thượng Thanh Hoa liếc qua liền có chút đỏ mặt, so với y... của mình thật quá nhỏ QAQ!!! Dù sao cũng là cánh tay phải của nhân vật chính, nhất định cái đó cũng ngang ngửa Băng ca đi!!!

Mạc Bắc Quân cầm hai chân của Thượng Thanh Hoa vác lên vai, y cầm cự vật đã trướng đến xanh tím của mình lên, quy đầu to lớn tại cửa động mềm mại khẽ ma sát. Mạc Bắc Quân nhìn Thượng Thanh Hoa như muốn mang người này khắc sâu vào lòng, giọng nói dịu dàng không giống với kiểu lạnh lùng trước đây nhưng vẫn có chút khàn đi vì dục vọng:

- Ta vào nhé...

... Thượng Thanh Hoa gật đầu... sau đó hắn liền cảm nhận được một thứ cứng rắn lại vô cùng nóng bỏng từ từ tiến vào cơ thể. Dù đã khuếch trương nhưng thứ đó của Mạc Bắc Quân thật sự quá lớn, cảm giác đau đớn khủng khiếp từ phía sau lan đến toàn thân. Hai tay Thượng Thanh Hoa nắm chặt lấy ga giường, mùi tanh truyền đến từ phía dưới khiến hắn biết nhất định nơi đó đã chảy máu.

- Ư... không được... quá lớn... A

- Sẽ không sao, thả lỏng!

- A... dừng lại, không... A

Trên trán Mạc Bắc Quân đã nổi gân xanh cho thấy y đã kiềm chế tới mức độ nào. Nhiệt độ bên trong quả thật nóng đến mức muốn hòa tan y, dù chưa vào hết nhưng vách tường mềm mại cứ không ngừng siết chặt lấy cự vật của Mạc Bắc Quân khiến hắn khó khăn đi vào. Nhìn Thượng Thanh Hoa khóc lóc y cũng rất muốn dừng nhưng huyệt khẩu mê người lại không ngừng mút lấy y làm Mạc Bắc Quân muốn điên lên!

  Mạc Bắc Quân cắn răng, nắm cái eo đang ngọ nguậy của Thượng Thanh Hoa một phát đâm toàn bộ vào. Thượng Thanh Hoa giật nảy, cảm giác đau đớn mạnh liệt từ dưới như muốn chia hắn làm hai. Trước đây, dù Mạc Bắc Quân có đánh hắn bầm dập đến đâu hắn cũng sẽ không khóc nhưng hôm nay, đau đớn so với những trận đánh đó chả khác là bao thậm chí còn được Mạc Bắc Quân ôm lấy Thượng Thanh Hoa lại rất muốn khóc.

  - Hức... đồ khốn... hức... chết đi, đau chết gia gia rồi...

  Mạc Bắc Quân cúi xuống liếm đi những giọt nước mắt nóng hổi của Thượng Thanh Hoa. Y hôn nhẹ khắp mặt hắn rồi vươn đầu lưỡi mềm mại vào khoang miệng ấm nóng của Thượng Thanh Hoa. Tay Mạc Bắc Quân xoa bóp nhẹ nhàng tại nơi giao hợp, cảm hôn ướt áy lại rời đi lực chú ý của Thượng Thanh Hoa khiến nơi đó thả lỏng một chút.

  Mạc Bắc Quân vừa hôn vừa nhẹ nhàng đưa đẩy. Dịch ruột non theo chuyển động cũng từ từ tiết ra khiến y dễ ràng ra vào hơn nhiều. Vách tường mềm mại ấm nóng như một cái miệng nhỏ nhắn không ngừng co bóp lấy cự vật làm Mạc Bắc Quân khó mà kiềm chế đưa đây mỗi lúc một nhanh.

  Theo động tác mãnh liệt của y, Thượng Thanh Hoa cả ngưòi đều run rẩy phun ra những tiếng rên rỉ đứt quãng. Cây gậy thô to không ngừng chọc ngoáy bên trong hậu huyệt như muốn kéo căng từng nết nhăn ra. Chất dịch trong suốt tiết ra ngày một nhiều hòa với màu đỏ của máu chảy ướt đẫm một mảng đùi trong của Thượng Thanh Hoa, trong nỗi đau khi bị dị vật đâm chọc dường như còn có một chút khoái cảm...

- A...

Thượng Thanh Hoa cong người trước cảm giác kì lạ vừa xông vào đại não, Mạc Bắc Quân nhướng mày lại nắm lấy cái chân của Thượng Thanh Hoa xoay người hắn lại khiến vật cứng nóng bên trong cũng xoay một vòng trong nội bích. Hắn còn chưa kịp nức nở, Mạc Bắc Quân đã nhanh chóng đưa đẩy mãnh liệt vào điểm vừa rồi!

  -... không... ưm... chỗ đó... chỗ đó lạ... a

  - Là chỗ này sao!

  Mạc Bắc Quân ghé sát vào tấm lưng đã đẫm mồ hôi của Thượng Thanh Hoa, khẽ liếm lấy vành tai hắn phía dưới đong đưa không ngừng đâm vào điểm mẫn cảm trong cơ thể. Quy đầu to lớn liên tục chạm chỗ đó khiến khoái cảm như một cơn sóng lớn ập tới đại não Thượng Thanh Hoa, cảm giác tê dại chạy dọc từ thắt lưng lan ra đến toàn thân khiến hắn bất giác cũng đong đưa eo theo phối hợp với Mạc Bắc Quân.

-... chỗ đó... a a... mau đâm tới... ưm... a... cơ thể ta lạ quá...

Tiếng rên rỉ kèm theo tiếng thở dốc của Thượng Thanh Hoa không thể nghi ngờ đã làm Mạc Bắc Quân càng thêm hưng phấn. Y túm lấy cằm Thượng Thanh Hoa, bắt hắn quay đầu mà hôn xuống, một tay trên đầu nhũ sưng đỏ liên tục xoa nắn.

Thượng Thanh Hoa khó khăn hít thở trước nụ hôn của Mạc Bắc Quân. Phía dưới nơi giao hợp liên tục truyền đến tiếp nước nhóp nhép cùng với tiếng bạch bạch của hai túi tinh khi liên tực đập vào mông hắn khiến tiểu Hoa Hoa lần nữa ngẩng cao đầu. Mạc Bắc Quân buông cằm hắn ra, nhìn khuôn mặt nhuốm màu đỏ ửng vô cùng mê người của Thượng Thanh Hoa hận không thể thao chết người này.

  Ngày đó trong điện Lạc Băng Hà từng hỏi bọn y về chuyện tình cảm, khi đó trong đầu Mạc Bắc Quân chỉ có nghĩ lôi ra đánh vài ba trận là xong nhưng hóa ra y hoàn toàn sai lầm! Mạc Bắc Quân không hiểu cái gì là thích, chỉ biết có lợi dụng cùng với sức mạnh. Những thứ quá yếu đuối hoặc đã hết giá trị cần loại bỏ ngay lập tức. Nhưng... còn Thượng Thanh Hoa!?

  Bây giờ cũng không cần mật báo hay tin tức từ Thương Khung Sơn Phái nữa, Thượng Thanh Hoa cũng rất yếu, chỉ cần một công kích cũng có thể giết được người này, theo tính cách Mạc Bắc Quân mà nói Thượng Thanh Hoa đã sớm quy tiên rồi nhưng giờ phút này, hắn vẫn luôn ở bên Mạc Bắc Quân.

   Có một thứ tình cảm vô hình nào đó khiến y muốn giữ đến người này, khi nghe hắn nói đời đời kiếp kiếp sẽ theo y, Mạc Bắc Quân không phủ nhận đã có chút vui vẻ. Ngày mà Thượng Thanh Hoa nói rời đi, trong lòng Mạc Bắc Quân vô cùng khó chịu, muốn trực tiếp ôm hắn lại nhưng lòng tự cao không cho phép khiến y đành phải lấy lời hứa không chút giá trị kia ra làm cái cớ trói buộc hắn.

  Hắn vẫn đi nhưng sau đó lại quay lại, chửi y mắng y thậm chí nhéo má y nhưng... lại bảo vệ y. Lần đầu thấy Thượng Thanh Hoa khóc, xúc cảm ôm lấy người này trong lòng Mạc Bắc Quân càng mãnh liệt. Nếu đó gọi là thích, vậy...

  Mạc Bắc Quân thích Thượng Thanh Hoa!

  Không giống cách Lạc Băng Hà đối xử với Thẩm Thanh Thu nhưng loại tình cảm cảm này chắc chắn không kém. ( Kĩ năng H cũng không kém đâu anh :))) )

  - ưm... sâu... quá sâu... a ta... ta ra mất...

  - Cùng ta...

  Dương vật trong cơ thể ngày một cứng hơn. Thượng Thanh Hoa run rẩy, khi một lần nữa thứ thôbto kia thúc mạnh vào, hắn nhịn không được liền bắn ra. Hậu huyệt theo phản ứng cũng co rút một cái, Mạc Bắc Quân thở ra một hơi, nhấp mạnh vài lần rốt cuộc cũng bắn sâu vào cơ thể Thượng Thanh Hoa.

  Tinh dịch nóng hổi phun vào sâu bên trong vách tường ấm nóng, nhiều đến mức trào một ít ra ngoài. Thượng Thanh Hoa run rẩy, trước khoái cảm dồn dập " A" một tiếng trực tiếp ngất đi.

   Mạc Bắc Quân thỏa mãn nhìn người phía dưới tràn ngập những dấu vết hoan ái do y tạo ra phía dưới, y đưa tay lau nước mắt còn sót lại trên khóe mắt Thượng Thanh Hoa, ngắm mặt bánh bao đỏ ửng của Thượng Thanh Hoa mà nhịn không được hôn xuống.

  Dù chưa thỏa mãn nhưng đây cũng là lần đầu của Thượng Thanh Hoa, lần sau Mạc Bắc Quân sẽ không dễ dàng buông tha như vậy đâu! Mạc Bắc Quân không rút ra mà trực tiếp ôm Thượng Thanh Hoa nhập mộng. Khóe miệng khẽ cong lên một chút.

  Thượng Thanh Hoa từng nói đời đời theo Mạc Bắc Quân....

  Vậy cứ như vậy đi, sẽ bên nhau đời đời kiếp kiếp....

  The end...

... Khoan khoan khoan, chưa hạ màn!!!!!

  Tại một nơi, một cặp đôi đamg mắt to mắt nhỏ nhìn nhau a không không, nhìn một cuốn sách trên mặt bàn!

  - Sư tôn, cái này... người mua?

  Thẩm Thanh Thu phe phẩy quạt không nói, nhìn mặt Lạc Băng Hà là biết y đang bổ não cái gì đó rồi nhưng hắn sao phủ nhận đây. Sách đúng là hắn mua nhưng ai ngờ được tên kia đến đây còn viết ra thể loại không tiết tháo này! Thẩm tiểu thụ âm thầm đem cái tên hại mình ra rủa bị bạo cúc hàng vạn lần!

  - Đệ tử không ngờ sư tôn lại...

  Lạc Băng Hà nhìn cuốn sách. Kì thực ngoại trừ cái tên Liễu Thanh Ca đáng ghét ra thì trong đây có rất nhiều tư thế tốt cho y học.

  Thẩm Thanh Thu nếu biết được suy nghĩ của Lạc Băng Hà chắc chắn sẽ phụt máu mất nhưng trong khi hắn còn đang suy nghĩ làm sao để giải thích thì đã bị Lạc Băng Hà ôm về giường

- Nếu sư tôn đã vậy thì chi bằng ta cùng thảo luận đi

Thẩm Thanh Thu :"..."

  Đêm đó có một bông cúc bị ngắt và một bông cúc nở hoa rực rỡ, chính thức kết thú....

Độc giả: * mài dao* Một tuần không tung tích tưởng vậy là xong à!

Tác giả: QAQ từ từ nào các hạ, có gì ta cùng ngồi xuống nói đừng manh động!

  Độc giả: ha ha, we don't talk anymore * kề dao*

  Tác giả: QAQ thiệt sự tôi không cố ý trốn đâu!!!! Là mama tổng quản bất chợp đột nhập phòng nửa đêm, thấy ta ol face nên thu máy a!!! Tha mạng!!!!

   Độc giả: ha ha

  Tác giả: Tôi nói thật á QAQ đừng ném đá, hãy nghĩ về tương lai nhân vật sau này...

   Thượng Thanh Hoa: Vì tương lai!? CMN mẹ ruột ta còn không muốn ta khai cúc, loại mẹ kế như ngươi có tư cách gì! *phi dao*

Tác giả:... ta đều bị mọi người vứt bỏ TvT