Những nhân vật có thật trong Thủy Hử

Những nhân vật có thật trong Thủy Hử

Hình tượng Tống Giang trong phim truyền hình Trung Quốc.

Tống Giang trong tiểu thuyết Thủy Hử là nhân vật có thật trong lịch sử Trung Quốc nhưng ít có tài liệu, sử sách nói về cuộc đời ông. Loạt bài này sẽ cố gắng làm rõ hơn chân dung Tống Giang cũng như đưa ra một số khía cạnh khác về nhân vật này mà Thủy Hử không nhắc đến. 

Cuộc khởi nghĩa bắt nguồn từ Lương Sơn Bạc, do Tống Giang lãnh đạo chỉ là một trong số hàng trăm cuộc khởi nghĩa nông dân nổ ra thời nhà Tống ở Trung Hoa.

Tống sử chép rằng Tống Giang và những anh hùng Lương Sơn Bạc khác đã chấp nhận quy hàng sau những trận đánh ác liệt. Tống Giang làm quan trong triều đình. Những gì xảy ra sau đó không được nhắc đến.

Tác phẩm Thủy Hử của Thi Nại Am đã đưa 108 anh hùng Lương Sơn Bạc đến với tâm trí bạn đọc ở khắp nơi trên thế giới.

Nhưng cuộc khởi nghĩa Tống Giang thực sự ra sao? Liệu nó có bắt đầu ở Lương Sơn Bạc hay không? Kết thúc thực sự của Tống Giang và những anh hùng Lương Sơn Bạc ra sao luôn là chủ đề tranh luận không dứt của các học giả và những người yêu Thủy Hử, theo Qulishi.

Nơi khởi nguồn của những cuộc nổi dậy

Lương Sơn Bạc lần đầu được nhắc đến vào năm 959, giai đoạn bắt đầu thời nhà Tống ở Trung Hoa. Lương Sơn Bạc khi đó là một vùng đầm hồ rộng lớn bao quanh Lương Sơn, ngọn núi cao 197,9 mét.

Ngày nay ở vùng này chỉ còn một hồ nước gọi là hồ Đông Bình ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc. Đây được coi là dấu tích của vùng đầm, hồ rộng lớn mà tác giả Thi Nại Am đã hư cấu thành căn cứ Lương Sơn Bạc.

Vì có ưu thế địa hình, dễ thủ khó công nên khu vực này trở thành căn cứ địa của nhiều cuộc nổi dậy chống nhà Tống. Tống sử chép rằng Lương Sơn Bạc là nơi xảy ra nạn trộm cướp hoành hành, khiến nhiều người chết.

Nguồn gốc của những cuộc nổi dậy ở Lương Sơn Bạc bắt nguồn từ chính sách tận thu ngân khố của nhà Tống thời Tống Huy Tông. Dân chúng sống quanh đây phải đóng thuế rất nặng. Những nông dân, ngư dân không thể sống nổi đã tập hợp ở Lương Sơn Bạc. Những kẻ phạm tội trốn tránh sự truy bắt của triều đình cũng lên Lương Sơn, hàng ngày đi cướp của kiếm sống.

Khởi nghĩa Tống Giang

Theo chính sử Trung Hoa, vào tháng 12.1119, hoàng đế Tống Huy Tông hạ chiếu, lệnh cho quân triều đình chia làm hai đạo chủ lực dập tắt khởi nghĩa Tống Giang.

Những nhân vật có thật trong Thủy Hử

Tống Giang và 107 anh hùng Lương Sơn Bạc.

Vua không lâu sau lại ra lệnh “chiêu dụ”. Điều này cho thấy quân khởi nghĩa của Tống Giang đã làm kinh động triều đình.

Một năm sau, một quan lại địa phương là Hầu Mông dâng thư viết: “36 người của bọn Tống Giang hoành hành, quan quân mấy vạn không dám nghênh chiến”. Hầu Mông khi đó đã có chủ trương chiêu hàng để trưng dụng lực lượng của Tống Giang đi dẹp loạn, nhưng khi được vua Tống Huy Tống đồng ý thì Hầu Mông lại bị bệnh chết.

Quân khởi nghĩa của Tống Giang tiếp tục tấn công các châu Đan, Bộc, Tề, Thanh lân cận. Tháng 12.1120, triều đình sai tri châu Thanh Châu là Tăng Hiếu Uẩn kéo quân trấn áp nhưng không thành công. Quân khởi nghĩa tiếp tục đánh xuống phía Nam đến Cân Châu, kịch chiến với quân Tống.

Đầu năm 1121, quân khởi nghĩa Tống Giang từ Kinh Đông vượt biển, tấn công Thuật Dương, chiến đấu với quân Tống. Tống sử gọi quân Tống Giang là “giặc cướp Hoài Nam”.

Đến tháng 2, quân khởi nghĩa tấn công Hoài Dương, tiến về vùng Hải Châu, Sở Châu. Quân Tống Giang khí thế hừng hực, “đánh cướp cả 10 quận, quan quân không dám ngăn chặn”.

“Tống sử - Trương Thúc Dạ truyện” chép rằng tướng nhà Tống là Trương Thúc Dạ vừa đến Hải Châu thì thấy quân Tống Giang đang chuẩn bị công thành.

Tống Giang muốn đánh thành theo hướng biển nên cho quân chiếm lấy hơn 10 chiếc thuyền lớn để chở quân lương. Nhưng mưu kế này bị bại lộ. Thúc Dạ cho hơn 1.000 quân cảm tử mai phục ở gần thành, sau đó cho quân tốt đi thuyền nhỏ đến khiêu chiến còn tinh binh thì bố trí trận địa ven bờ biển.

Khi hai bên giao chiến, phục binh của Trương Thúc Dạ lao ra dùng hỏa công đốt thuyền quân Tống Giang. Hai bên giao chiến kịch liệt, cuối cùng đội thuyền của Tống Giang bị đốt cháy hết.

Theo Qulishi, dựa trên những tài liệu do chính sử chép lại, có thể thấy khởi nghĩa Tống Giang chỉ tập trung ở Sơn Đông, phía bắc Hà Bắc, Hà Nam và phía nam đến Giang Tô, An Huy ngày nay. Không có bằng chứng Tống Giang và những người khác đã lập căn cứ địa ở Lương Sơn Bạc.

Tống Giang có thực sự chấp nhận chiêu an?

Những nhân vật có thật trong Thủy Hử

Tống Giang trong Thủy Hử chấp nhận quy hàng triều đình nhà Tống.

Tống sử chép rằng, sau khi khởi nghĩa thất bại, Tống Giang chấp nhận lời chiêu an, quy hàng triều đình nhà Tống, được lệnh đem quân đi đánh Phương Lạp. Theo Qulishi, có một số nhận định cho rằng Tống Giang có lẽ chưa bao giờ chấp nhận chiêu an.

Lý do đầu tiên là cuộc khởi nghĩa Tống Giang xảy ra vào cuối thời Bắc Tống, trong khi chính sử sau này chép lại đều là từ nhà Nam Tống và sau này là nhà Nguyên, nên thông tin thực tế có thể bị sai lệch.

Lý do thứ hai là trước khi khởi nghĩa Tống Giang nổ ra hai năm, có một cuộc nổi dậy khác với khoảng 500 người và kết quả là những người đầu hàng đều bị triều đình giết chết. Tống Giang chắc chắn đã nhìn tấm gương của những người này để không lặp lại sai lầm. Vậy nên khó có chuyện Tống Giang chấp nhận đầu hàng mà có thể là bị bắt sống.

Ở phía bắc núi Bạch Hổ tại Trung Hoa có một ngôi mộ được gọi là "mộ hảo hán". Người dân ở đây đời đời truyền tụng rằng: "Tống Giang hoàn toàn không đầu hàng, ông cùng 35 người khác là hảo hán Lương Sơn, đã bị Trương Thúc Dạ sát hại, mai táng ở ngôi mộ này".

Năm 1939, các nhà khảo cổ Trung Quốc khai quật mộ vị tướng nhà Tống là Chiết Khả Tồn và phát hiện tài liệu chép rằng Khả Tồn đánh bại cuộc khởi nghĩa Phương Lạp rồi mới đi trấn áp Tống Giang, coi đây là một chiến công lừng lẫy.

Do đó, có một luồng quan điểm cho rằng, Tống Giang đầu hàng triều đình, nhưng sau đó lại giương cờ khởi nghĩa, cuối cùng bị Chiết Khả Tồn đem quân trấn áp và giết chết.

_______________________

Tống Giang trở thành thủ lĩnh Lương Sơn một phần nhờ vào cái chết của Tiều Cái, nhưng thực sự Tống Giang có những tố chất nào để khiến các hảo hán Lương Sơn quy phục. Bài dài kỳ tới sẽ làm rõ vấn đề này.

Ngoài Tống Giang, sử tịch còn chép một người nữa thuộc Lương Sơn bạc. Đó là Sử Bân. Kiến Viêm dĩ lai hệ niên yếu lục chép: “Kiến Viêm năm đầu (1127), mùa thu, tháng 7, giặc Sử Bân chiếm cứ Hưng Châu, tiếm hiệu xưng đế. Sử Bân vốn là bè đảng của Tống Giang. Đến đây thì làm loạn. Thủ thần là Hướng Tử Sủng trông gió chạy trốn. Bân bèn từ Vũ Hưng mưu kéo vào Thục. Thành Đô phủ Lợi Châu lộ Binh mã kiềm hạt Lư Pháp Nguyên cùng bản lộ Đề điểm hình ngục Thiều Bá Uẩn cùng bàn bạc, sai quân chiếm Kiếm Môn chống cự. Bân bèn bỏ đi”.

Tống sử gọi Sử Bân là “phản tướng”. Nhân lúc người Kim tiến đánh, mới làm phản ở Quan Trung, mưu vào Thục. Đến tháng 11 năm sau (1128), Sử Bân bị Kinh Nguyên binh mã đô giám Ngô Giới tập kích chém chết. Nhiều nhà nghiên cứu cho rằng Sử Bân này có liên hệ với nhân vật Cửu Văn Long Sử Tiến trong Thủy hử truyện.

Những nhân vật có thật trong Thủy Hử

Tranh khắc gỗ (thời Edo, Nhật Bản) về các nhân vật Lương Sơn bạc

Dương Chí, Lý Tuấn, Trương Thuận, Trương Hoành, Quan Thắng, Lý Quỳ, Đổng Bình, Giải Bảo - trong lịch sử thời Tống quả thực có những cái tên này. Nhưng không hề có tư liệu nào nói họ là bè đảng của Tống Giang. Như Dương Chí từng theo Đồng Quán đánh Liêu (1122), theo Chủng Sư Trung đánh Kim (1126). Quan Thắng là “kiêu tướng Tế Nam”, bị hại trong loạn Tĩnh Khang. Lý Quỳ làm lính trơn ở Mật Châu, Đổng Bình làm giặc ở phủ An Đức năm 1127. Trương Hoành là “nghĩa sĩ Thái Nguyên”. Lúc người Kim đánh xuống phía nam, dẫn dân chúng giữ núi Thái Hành. Năm 1135, Trương Hoành đánh bại người Kim ở Hiến Châu. Nhưng danh tiếng của nhóm Tống Giang quả thực đã lẫy lừng trong dân chúng.

Cung Khai (1221 - 1305) thời cuối Tống đầu Nguyên cho biết: “Việc của Tống Giang thấy nhắc trong chuyện trên đường phố, không đáng để nhặt chép. Tuy có người như Lý Tung truyền tả, nhưng sĩ đại phu cũng không thấy bài xích. Tôi lúc nhỏ cảm khái cách làm người của họ, muốn vẽ tranh và làm thơ tán lưu lại, nhưng cho rằng chưa thấy tín thư chép việc thực, nên không dám khinh thường mà làm”. Đến sau thấy Đông đô sự lược chép truyện Thị lang Hầu Mông, có chép một thiên trình bày kế sách chế ngự giặc, rằng: “Tống Giang dùng 36 người hoành hành Hà Sóc, Kinh Đông, quan quân số vạn, không ai dám kháng cự. Tài của hắn ắt hơn người. Chi bằng xá lỗi chiêu hàng, sai đánh dẹp Phương Lạp, lấy đó tự chuộc tội. Có khi sẽ bình được loạn Đông Nam. Tôi từ đó mới biết bọn Giang thực sự vang tiếng ở đương thời”.

\n

Cung Khai cũng là người đầu tiên để lại một danh sách đầy đủ tên gọi và ngoại hiệu của các nhân vật Lương Sơn bạc. Tổng cộng có 36 người, gồm: 1- Hô Bảo Nghĩa Tống Giang; 2- Trí Đa Tinh Ngô Học Cứu; 3- Ngọc Kỳ Lân Lư Tuấn Nghĩa; 4- Đại Đao Quan Thắng; 5- Hoạt Diêm La Nguyễn Tiểu Thất; 6- Xích Bát Thối Lưu Đường; 7- Một Vũ Tiễn Trương Thanh; 8- Lãng Tử Yến Thanh; 9- Bệnh Úy Trì Tôn Lập; 10- Lãng Lý Bạch Khiêu Trương Thuận; 11- Thuyền Hỏa Nhi Trương Hoành; 12- Đoản Mệnh Nhị Lang Nguyễn Tiểu Nhị; 13- Hoa Hòa Thượng Lỗ Trí Thâm; 14- Hành Giả Võ Tòng; 15- Thiết Tiên Hô Diên Xước; 16- Hỗn Giang Long Lý Tuấn; 17- Cửu Văn Long Sử Tiến; 18- Tiểu Lý Quảng Hoa Vinh; 19- Phích Lịch Hỏa Tần Minh; 20- Hắc Toàn Phong Lý Quỳ; 21- Tiểu Toàn Phong Sài Tiến; 22- Sáp Sí Hổ Lôi Hoành; 23- Thần Hành Thái Bảo Đái Tông; 24- Tiên Phong Sách Siêu; 25- Lập Địa Thái Tuế Nguyễn Tiểu Ngũ; 26- Thanh Diện Thú Dương Chí; 27- Trại Quan Sách Dương Hùng; 28- Nhất Trực Tràng Đổng Bình; 29- Lưỡng Đầu Xà Giải Trân; 30- Mỹ Nhiêm Công Chu Đồng; 31- Một Già Lan Mục Hoành; 32- Bính Mệnh Tam Lang Thạch Tú; 33- Song Vĩ Hạt Giải Bảo; 34- Thiết Thiên Vương Tiều Cái; 35- Kim Thương Thủ Từ Ninh; 36- Phác Thiên Điêu Lý Ứng.

Điểm lấn cấn duy nhất của danh sách này chính là sự xuất hiện của Tống Giang trong danh sách. Thực ra nếu ta hiểu đúng lời của Hầu Mông nói “Tống Giang dùng 36 người” thì thực ra Lương Sơn bạc có đến 37 đầu lĩnh (gồm cả Tống Giang). Vì thế Đại Tống Tuyên Hòa di sự xem Tống Giang là đầu lĩnh. Trong thiên thư của Cửu Thiên Huyền Nữ ban xuống cho Tống Giang có tên 36 người và ngoại hiệu, nhưng không có tên Tống Giang.

Vấn đề nằm ở chỗ danh sách trong thiên thư không có Giải Trân, Giải Bảo mà có Nhập Vân Long Công Tôn Thắng, Báo Tử Đầu Lâm Xung và Mô Trứ Vân Đỗ Thiên. Rồi sau này lại xuất hiện một nhân vật không có tên trong thiên thư là Nhất Trượng Thanh Trương Hoành. Điều này cho thấy về đại thể các nhân vật Lương Sơn bạc có lẽ đã được sáng tác trong dân gian ở một khu vực nào đó, rồi trong quá trình lưu truyền lại xuất hiện các nhân vật mới chen vào.

Khi biên soạn tiểu thuyết Thủy hử truyện, Thi Nại Am đứng trước vấn đề bỏ ai, chọn ai trong số những cách liệt kê khác biệt ấy. Thay vì bỏ, chọn, Thi Nại Am đã quyết định thu nhận tất cả, đồng thời mở rộng danh sách, ngoài 36 thiên cang còn tạo ra thêm cho đủ 72 địa sát. Chính sự “lạm phát” về nhân vật ấy khiến cho việc xây dựng hình tượng nhân vật bị loãng. Chỉ có những nhân vật “gốc” được dân gian truyền đời từ lâu mới in dấu ấn trong lòng độc giả.

Tin liên quan